Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phụt!”

Park Jung Suk phun ra một ngụm máu tươi.

Dù có rút lui nhanh đến đâu, thì rốt cuộc anh ta cũng chịu ảnh hưởng của sức mạnh vô hình kia khiến nội tạng của anh ta bị chấn động và thương nặng.

Nhưng lúc này, gương mặt của Park Jung Suk không hề lộ vẻ đau đớn do vết thương gây ra.

Mà ngược lại lại đầy vẻ vui mừng.

Mừng vì bản thân đã may mắn chậm hơn một bước mới không chết luôn tại chỗ như Joseph. “Anh sao rồi, ổn không?”

Lúc này, hai người Hắc Xà và Adams xuất hiện bên cạnh Park Jung Suk và hỏi.

Sắc mặt của cả hai đều không được dễ coi cho lắm.

Nhất là Hắc Xà, sắc mặt u ám chửi thầm, đúng là thành công thì ít mà hỏng việc thì nhiều.

Rõ ràng đã nhắc đi nhắc lại là cẩn thận, cẩn thận, phải cẩn thận.

Kết quả là cả Park Jung Suk và Joseph đều có lòng riêng, không kiềm chế được muốn tiến vào đầu tiên.

Hai người họ chết cũng chẳng sao cả.

Nhưng việc này lại ảnh hưởng đến sức mạnh của liên minh bọn họ. Joseph chết, Park Jung Suk thì bị thương.

Vậy khi bọn họ đối đầu với Thần Cảnh cũng không còn chắc ăn nữa, dù có hợp tác với nhau cũng không hẳn có thể đánh trúng Thần Cảnh một cú.

Cái này là chưa tính.

Tiếng động ở đây chắc chắn sẽ thu hút các Thần Cảnh đang ở bên Sinh Mệnh Thần Tuyền.

Bảo vật trong cung điện kia còn có thể thuộc về bọn họ không? Về phần Miyamoto Yuichiro, sau khi nhìn thấy cảnh này, anh ta đã rút khỏi từ lâu.

Thân hình anh ta lướt vèo một cái, đi thẳng về phía Sinh Mệnh Thần Tuyền.

Chuyện mà anh ta cho rằng không thể xoay sở giờ đây đã tới rồi, phải nhanh chóng báo cho Takemoto Yamahiro biết.

Nếu như vậy, Takemoto Yamahiro sẽ không nghĩ rằng anh ta đã cố tình che giấu không nói ra chuyện đó. Trong lòng sẽ không có khúc mắc với anh ta.

Sinh Mệnh Thần Tuyền.

Các vị Thần Cảnh vốn dĩ đang nhắm mắt, chú tâm hấp thu Sinh Mệnh Thần Tuyền, sau khi cảm nhận được tiếng nổ lớn và chấn động của năng lượng.

Ngay tức khắc.

Tất cả mọi người đồng loạt mở mắt.

Lâm Bình vốn đang đứng ở phía sau Hứa Tình Nhi và Chu Thanh, thì ánh mắt anh đột nhiên nhìn về hướng bọn Hắc Xà đã rời đi.

Mà vào lúc này. Bóng dáng của Miyamoto Yuichiro xuất hiện trước mắt mọi người.

Chỉ trong nháy mắt, Miyamoto Yuichiro đã vượt qua khoảng cách hàng trăm mét và đáp xuống bên cạnh Sinh Mệnh Thần Tuyền. “Có chuyện gì vậy?”

Takemoto Yamahiro lập tức hỏi ngay. “Thưa thầy, ở hướng này, nơi tận cùng của phế tích có một cung điện được bảo tồn hoàn hảo. Tiếng động trước đó là do những người siêu phàm của Thiên Môn tự ý xâm phạm, nên bị một sức mạnh vô hình bên ngoài cung điện treo cổ đến chết”

Miyamoto Yuichiro ngay lập tức trả lời.

Nghe xong câu này.

Sắc mặt của tất cả Thần Cảnh đồng loạt thay đổi.

Cung điện được bảo tồn hoàn hảo?

Tại sao họ không thấy? Nhưng Miyamoto Yuichiro đã nói như vậy, nên chuyện này ắt hẳn là thật.

Ngay lập tức.

Tất cả các vị Thần Cảnh cùng rời khỏi Sinh Mệnh Thần Tuyền.

Lúc này Sinh Mệnh Thần Tuyền đã được phân chia rồi, dù họ chưa hấp thụ hết thì nó cũng thuộc về họ.

Họ không lo lắng về việc có ai đó sẽ đến giành mất.

Ngay lập tức.

Bảy vị Thần Cảnh bao gồm cả Takemoto Yamahiro, đi thẳng về hướng của cung điện.

Đôi mắt Lâm Bình hơi híp lại.

Sau đó, anh nói với Hứa Tình Nhi và Chu Thanh: “Các cô tiếp tục tôi luyện cơ thể của mình đi, nếu đã mài dũa cơ thể đến mức hoàn hảo rồi, mà Sinh Mệnh Thần Tuyền vẫn còn dư, thì hãy thu lại Sinh Mệnh Thần Tuyền và mang nó về Việt Nam”

Trước khi đến đây, Lâm Bình đã dự tính rằng nếu họ có thể tìm thấy Sinh Mệnh Thần Tuyền, và vẫn chưa dùng hết, thì họ sẽ mang một ít về Việt Nam.

Vì thế.

Hứa Tình Nhi và Chu Thanh đều mang theo túi sau lưng, ngoài việc đựng cây Dưỡng Thần, họ còn có mang theo bình đựng bằng ngọc. Nhớ đọc t*ruyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Về phần cây Dưỡng Thần, Lâm Bình đã đặt cây Dưỡng Thần vào túi của Chu Thanh trước khi Takemoto Yamahiro và các vị Thần Cảnh khác bước vào. “Không thành vấn đề”

Hứa Tình Nhi và Chu Thanh ngay lập tức gật đầu đáp lại.

Không bao lâu nữa họ sẽ mài dũa cơ thể của mình đến mức hóa thần hoàn hảo.

Rất có thể Sinh Mệnh Thần Tuyền sẽ dư ra một phần tám. “Anh cũng ở lại đây. Đi đến đó, có thể sẽ có nguy hiểm. Tất nhiên, quyền lựa chọn là ở bản thân anh” Sau đó, Lâm Bình lại nói với Lục Cửu Dương, người đang ngồi xếp bằng bên cạnh anh trên mặt đất, luyện hóa phần năng lượng còn lại trong cơ thể. “Tôi ở lại!”

Lục Cửu Dương biết Lâm Bình yêu cầu anh ở lại vì tốt cho anh, vì vậy anh ta lập tức gật đầu nói.

Về phần cơ duyên ở nơi đó, Lục Cửu Dương không hề nghĩ ngợi gì, có Thần Cảnh ở đó thì làm sao có thể có phần của anh ta được.

Khi Lâm Bình tới trước cung điện này, bảy vị Thần Cảnh đã đứng ngay ngắn ở phía trước cách cổng lớn của cung điện khoảng mười mét.

Mà ba người Hắc Xà, Adams và Park Jung Suk lại đứng cung kính bên cạnh bảy vị Thần Cảnh. “Thưa các vị Thần Cảnh Đại Nhân, vừa nãy Joseph từ chỗ này đột ngột lao về phía trước, cách cổng điện khoảng năm mét, thì đột nhiên bị một sức mạnh vô hình bóp cổ, biến thành một mảng sương máu, không để lại một chút vết tích gì”

Hắc Xà kính cẩn nói.

Đối với bảy vị Thần Cảnh, Hắc Xà không dám giấu diếm nửa lời. “Tôi cũng thấy giống như vậy"

Miyamoto Yuichiro cũng nói. Xác nhận lời của Hắc Xà là sự thật. “Mọi người có phát hiện được gì không ?" Kenan Smith, cựu Tổng chỉ huy Cục An ninh Quốc gia của Hoa Kỳ, sau khi nhìn chằm chằm vào phía trước cổng cung điện một lúc với ảnh mắt sâu xa, thì nhìn xung quanh và hỏi sáu vị Thần Cảnh còn lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK