Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây... sao lại thế này?"

Trương Thiên Định sợ hãi tột cùng. Anh ta chưa bao giờ gặp loại tình huống như thế này. "Rốt cuộc anh là ai?"

Trương Thiên Định kinh hãi lên tiếng, nhìn Lâm Bình, lập tức hoảng loạn rồi đứng lên. "Là người anh không thể chọc vào!"

Lâm Bình nhàn nhạt nói, nhưng ánh mắt lại giống như lưỡi đao.

Trương Thiên Định vội vàng lùi về phía sau hai bước.

Thiên phú của anh ta cũng không cao, có thể được Triệu Huyền Thanh nhận làm đệ tử là vì Triệu Huyền Thanh từng thiếu cha của anh ta một nhân tình, mà anh ta bái sư đã gần mười năm cũng chỉ học được vài chiêu mèo cào thôi.

Kỹ thuật điều khiển lửa bằng tay Khổng Hỏa Thuật này dường như đã là kỹ thuật cao nhất mà anh ta biết.

Đối mặt với ánh mắt của Lâm Bình, Trương Thiên Định cảm thấy có hơi sợ hãi, nhanh chóng lục trong túi quần lấy ra lá bùa.

Nhưng mà, lúc Trương Thiên Định vừa mới thò tay vào túi quần, anh ta cảm thấy trước mắt nhoáng một cái.

Lâm Bình đã đến trước mặt anh ta. Bóp cổ anh ta rồi nhấc lên, giống như xách một con gà con. "Chỉ bằng cái tốc độ rùa bò này của anh, lúc anh thi pháp điều khiển một hỏa cầu đã đủ để tôi giết anh hơn trăm lần rồi, có tin không?"

Lập tức mặt của Trương Thiên Định chợt đỏ bừng lên. Trong lòng hoảng sợ vô cùng, hai chân theo bản năng đạp không ngừng trên không trung. "Tôi... Tôi tin... Xin... Xin tiền bối... Tha mạng... Giọng nói của Trương Thiên Định khàn khàn, khó khăn nói ra.

Làm gì còn sự kiêu căng như lúc trước nữa. "Mang theo anh ta, cút"

Lúc này Lâm Bình mới buông Trương Thiên Định ra, nhàn nhạt nói.

Lập tức Trương Thiên Định từ không trung rơi xuống, mông dán vào mặt đất, hít thở không khí một cách dồn dập, bộ dạng giống như mới sống sót sau một đại nạn.

Cùng lúc đó, ở Tây Ninh, nhà họ Lý.

Triệu Huyền Thanh bị tôn sùng là thượng khách bỗng nhiên cảm giác có chút khó chịu.

Cảm giác lo lắng phảng phất như một cơn mưa gió nổi lên bao trùm lấy ông ta.

Nếu đổi thành người bình thường, tự nhiên cảm thấy hơi khó chịu thì có lẽ cũng sẽ không quan tâm đến nó lắm. Nhưng ông ta thì khác.

Ông ta đã thành Huyền Môn Thuật Pháp chân nhân, trong bóng tối sẽ có điềm báo về một ít chuyện đại sự.

Mà đã rất lâu rất lâu rồi, ông ta không cảm thấy được cái loại cảm giác khó chịu như bị bao phủ bởi một bóng đen.

Lúc này, cổ tay của Triệu Huyền Thanh run lên, mấy đồng tiền không biết từ đầu xuất hiện ở trong tay ông ta.

Sau đó, rải ra khắp nơi!

Lập tức con ngươi của Triệu Huyền Thanh co rụt lại. Đồng tiền rải rác, lộ ra vẻ dữ tợn, đây không phải là điềm báo tốt.

Chẳng lẽ, mình đã trêu chọc đến cái gì đó cực kỳ khủng khiếp rồi?

Ông ta đã trở thành Huyền Môn Thuật Pháp chân nhân, theo lý mà nói, bản thân đã có thể tung hoành thiên hạ được rồi.

Ngay cả những người có võ công gần như vô địch thì ông ta cũng không sợ. Các bậc thầy võ đạo thì có thể bị tiêu diệt trong nháy mắt.

Mà thuật pháp chân nhân của ông ta, cũng có thể giết người vô hình.

Gặp gỡ tông sư, cũng có thể có một trận chiến. Huống chi, không phải ông ta chưa từng giết cao thủ võ lâm.

Sở dĩ ông ta nổi tiếng không phải chỉ vì ông ta tỉnh thông khai thủy, bói toán, ngũ hành bát quái mà còn bởi vì ông ta đạp trên một vị võ đạo tông sư và tính mạng của một vị thuật pháp chân nhân, lúc này mới đưa ông ta đến đỉnh cao của cuộc đời. Các đại gia tộc, thương hội đều kính trọng Triệu Huyền Thanh đại sư, uy chấn Phú Quốc.

Lần này đi đến Hà Nam, không phải bởi vì nhà họ Lý ở

Tây Ninh lôi kéo quan hệ mời người đến mà còn đưa giá cái giá bảy tỉ, cho nên ông ta mới đi đến Tây Ninh một lần. Lông mày của Triệu Huyền Thanh hơi cau lại, cất đồng tiền đi.

Cậu chủ Lý Nguyên Bạch của nhà họ Lý, dĩ nhiên anh ta đã được tạm thời cứu sống, mà mệnh cách của cô gái kia có thể cùng mệnh cách của Lý Nguyên Bạch bổ sung cho nhau. Ông ta đã chỉ ra cho nhà họ Lý rồi.

Chuyện ở đây đã giải quyết xong, có thể đi được rồi. Ông ta đã quyết định ngày mai sẽ rời khỏi Hà Nam. Hai giờ chiều ngày hôm sau.

Đường Thanh Tâm, tổng giám đốc của tập đoàn Đường thị đã tổ chức một buổi họp báo để làm sáng tỏ chuyện năm năm trước đối với Lâm Bình, người thành lập ra tập đoàn Bắc Thanh. Những lời cô ta nói lúc trước đều là nói dối. Cô ta làm điều đó vì muốn cướp lấy tập đoàn Bắc Thanh.

Cô ta đã đứng trước tất cả các cơ quan truyền thông, gửi lời xin lỗi chân thành nhất đến Lâm Bình.

Bây giờ tập đoàn Đường Thị được phát triển bởi tập đoàn Bắc Thanh đều sẽ được trả lại đầy đủ. Một lần nữa đổi tên thành tập đoàn Bắc Thanh.

Do Lâm Bình và Dương Thiên Long tiếp quản với tư cách là tổng giám đốc tập đoàn Bắc Thanh.

Tin tức về buổi họp báo này vừa đưa ra, toàn bộ Hải Châu, từ quan chức cấp cao cho đến những người dân bình thường đều chấn động.

Lúc này, Lâm An Quốc vui đến phát khóc khi đang ngồi xem TV, nhìn đài truyền hình Hải Châu phát trực tiếp, nhìn Đường Thanh Tâm cúi đầu xin lỗi.

Cho đến bây giờ ông vẫn tin tưởng Lâm Bình.

Ông không bao giờ tin con của mình sẽ làm ra những chuyện kia.

Cho dù lúc trước Lâm Bình có dùng tư thế thành công trở về, lái một chiếc xe sang trọng, vung tiền như rác, coi thường những người thân của mình. Mặc dù Lâm An Quốc rất vui nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không được an tâm cho lắm.

Bởi vì cho dù Lâm Bình lại thành công một lần nữa, những người thân thích kia lại một lần nữa nịnh bợ Lâm Bình, nhưng trong lòng của mấy người kia, chuyện năm năm trước vẫn tồn tại.

Mà bây giờ, cuối cùng sự thật cũng được phơi bày cho toàn thế giới biết.

Ai còn có thể nói nhân phẩm của Lâm Bình có vấn đề nữa?

Mà Trần Thanh Hà thì cảm thấy xấu hổ không chịu được.

Lâm Bình chưa bao giờ quan tâm đến thái độ ác liệt của bà lúc trước, mà bà còn từng cho rằng, Lâm Bình mang đến sự nhục nhã cho gia đình nhà bà.

Là mình đã hiểu lầm thằng nhóc đó rồi. Cập nhật chương mới nhất t*ại TгцуeлАРР.cом

Lâm Nhã nhìn chằm chằm vào tivi, cắn chặt cánh môi, không nói lời nào.

Sau đấy, tập đoàn Bắc Thanh được thành lập lại. Lâm Bình chủ trì ngày công bố thành lập.

Tập đoàn Việt Huy, ông cụ Trần Chính Quốc của nhà họ Trần, chủ Tịch Tạ Hưng Bằng của tập đoàn Tạ Dương, chủ tịch Vương Lộc Sơn của thị trấn Hương Sơn, cả hai người lãnh đạo của hai đại gia tộc quyền thế, người phụ trách quản lý bảo vệ an ninh ở Hải Châu là Chu Kiệt

Có rất nhiều người có chức vụ và quyền lực cao ở Hải

Châu được mời đến đây.

Hơn nữa, Tập đoàn Việt Huy đã tuyên bố, từ nay về sau hạng mục Hoàng Long sẽ giao cho tập đoàn Bắc Thanh và tập đoàn Việt Huy cùng nhau phát triển.

Lúc này, Lâm An Quốc, Trần Thanh Hà và Lâm Nhã cũng được mời đến hội trường và ngồi ở vị trí quan trọng.

Ngoài ra còn có không ít họ hàng của nhà họ Lâm đến hội trường.

Nhìn trên sân khấu, Lâm Bình đứng ở vị trí quan trọng nhất, điều này làm Lâm An Quốc cảm thấy vô cùng tự hào. Còn chỉ thiếu còn một câu: "Nhìn kìa, đây là con trai của tôi đấy!"

Nghi thức thành lập tiến hành được một nửa, Lâm Bình bước đi về phía Lâm Nhã, nhìn Lâm Nhã rồi nở nụ cười dịu dàng mang theo nét ôn nhu: "Nhã, lúc trước cha đã từng nói với anh, em hâm mộ khi Đường Thanh Tâm có thể trở thành đại sứ của hạng mục Hoàng Long" "Vậy hiện tại anh mời em trở thành người phát ngôn duy nhất của hạng mục Hoàng Long, em có đồng ý không?"

Nghe vậy, Lâm Nhã lập tức cắn chặt đôi môi đỏ mọng của mình.

Cô ta chút khó tin nhìn Lâm Bình. Đúng là cô ta từng hâm mộ, nhưng Lâm Nhã chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện như thế này có một ngày sẽ xảy ra với mình. "Em..."

Lâm Nhã nhìn Lâm Bình, ánh mắt vô cùng phức tạp. "Em đồng ý."

Cuối cùng, Lâm Nhã cắn môi.

Bây giờ, không phải cô ta thật sự muốn trở thành người phát ngôn của hạng mục Hoàng Long, mà là hạng mục Hoàng Long cùng tập đoàn Bắc Thanh đã cùng một nhịp thở.

Mà Lâm Bình là người đứng đầu của tập đoàn Bắc Thanh. Nói như vậy, có phải là cô ta có thể đến gần Lâm Bình hơn một chút không? "Đi theo anh."

Lâm Bình dắt tay Lâm Nhã đi lên sân khấu khai mạc. Dưới sân khấu, rất nhiều người hướng mắt lên nhìn hai người họ. "Tôi tuyên bố cô Lâm Nhã sẽ trở thành người phát ngôn duy nhất của hạng mục Hoàng Long" "Và tôi cũng xin tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, cô Lâm Nhã sẽ trở thành thành viên của hội đồng quản trị tập đoàn Bắc Thanh, nắm giữ 70% cổ phần. Về việc có muốn tham gia vào công việc kinh doanh của tập đoàn Bắc Thanh hay không thì tùy tâm”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều xôn xao. Lâm Nhã cũng rất kinh ngạc.

Nắm 70% cổ phần của tập đoàn Bắc Thanh, trở thành cổ đông có địa vị cao nhất trong tập đoàn, Lâm Bình không nói cho cô ta biết điều này.

Cảm nhận được sự kinh ngạc của Lâm Nhã, Lâm Bình vỗ vỗ vai cô ta, trao cho cô ta một ánh mắt yên tâm.

Em là gia đình của Lâm Thanh Sơn. Em là em gái của Lâm Bình.

Cuộc đời này, anh sẽ cùng em hưởng vinh quang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK