Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Được."

Sắc mặt Lâm Bình rất vui vẻ.

Nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Bình, khuôn mặt của Tô Uyên hơi ửng hồng, trợn mắt nhìn Lâm Bình một cái. "Em để cho anh ở lại đây cũng giống như lúc trước ngủ cùng Phi Tuyết ở Hải Châu thôi, anh đừng suy nghĩ nhiều

Tô Uyên cho rằng Lâm Bình đang nghĩ tới loại chuyện đó, lập tức nói "Ha..."

Trên mặt Lâm Bình Thần hiện lên vẻ xấu hổ.

Nói thật.

Trong một khoảnh khắc, anh thực sự có chút mất kiểm soát.

Dù sao thì.

Mối quan hệ hiện tại của anh và Tô Uyên thực sự giống như một cặp đôi đang trong giai đoạn yêuđương cuồng nhiệt.

Không còn giống như mối quan hệ thuê mướn trước đây. "Anh đâu có nghĩ gì đâu."

Lâm Bình lập tức đè nén suy nghĩ trong lòng xuống, nghiêm nghị nói. "Vậy thì tốt."

Tô Uyên khẽ mìm cười. "Mau di tắm di."

Sau đó, Tô Uyên thúc giục Lâm Bình.

May mắn thay chỗ Tô Uyên vốn đã có bộ đồ ngủ mua cùng Lâm Bình khi anh ở Hải Châu.

Chỉ có điều.

Sau khi Lâm Bình tắm rửa xong đi ra ngoài đi vào phòng ngủ, lại phát hiện Tô Phi Tuyết vốn đang ngủ ở giữa giường đã lăn qua một bên giường. Lâm Bình Thần nhẹ nhàng ôm Tô Phi Tuyết chuyển đến giữa giường.

Sau đó, nhẹ nhàng đích nằm xuống một bên giường.

Để lại bên kia cho Tô Uyên.

Chẳng qua.khi Tô Uyên vẫn còn trong bồn tắm chưa ra ngoài, không bao lâu, Tô Phi Tuyết lại xoay người, trở mình nằm về phía Lâm Bình để dành cho Tô Uyên.

Nhìn thấy thế, hơn nữa còn nghe được âm thanh tắm rửa loáng thoáng.

Trong lòng Lâm Bình không khỏi có chút suy nghĩ lung tung.

Nghĩ rằng.

Nếu như vậy thì cũng rất tốt mà đúng không?

Đến lúc đó.

Anh ấy có thể ngủ ở giữa, tay trái ôm con gái mình, tay phải ôm Tô Uyên cùng nhau ngủ nhỉ?

Chỉ là.

Sau khi nảy ra ý tưởng này trong đầu, Lâm Bình lại dằn lòng kìm chế suy nghĩ này lại.

Sau đó.

Lại nhẹ nhàng ôm Tô Phi Tuyết chuyển đến giữa giường.

Cũng may là lần này, Tô Phi Tuyết không tiếp tục lăn sang một bên nữa.

Trong lòng Lâm Bình thầm thở phào nhẹ nhõm.

Đồng thời, cũng có một chút tiếc nuối.Không bao lâu sau

Sau khi tắm xong, Tô Uyên mặc bộ đồ ngủ gia đình cùng kiểu với Lâm Bình và Tô Phi Tuyết bước vào phòng ngủ "Ngày mai anh còn phải đến Hồng Kông, thời gian đã không còn sớm, mau ngủ đi."

Tô Uyên nói xong thì nhẹ nhàng năm lên giường. "Chúc ngủ ngon" "Chúc ngủ ngon."

Lâm Bình lên tiếng.

Sau đó tắt đèn.

Trong phòng ngủ chìm vào bóng tối.

Chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương.

Nhưng mà

Lâm Bình bình thường luôn rất kiên định, đêm nay cũng có chút bồn chồn.

Rất lâu sau vẫn không thể đi vào giấc ngủ. "Uyên, em ngủ rồi hả?"

Sau một thời gian dài.

Lâm Bình khe khẽ mở miệng nói.

Thế nhưngKhông có tiếng trả lời. "Có vẻ như là đang ngủ rồi."

Lâm Bình nghĩ thẩm.

Sau đó, cuối cùng cũng chậm rãi điều chỉnh lại tâm trạng, hơi thở đều đều, bắt đầu chìm vào giấc ngù.

Còn Tô Uyên đang nằm ở một bên khác thì mở to hai mắt trong bóng tối.

Gương mặt hơi hơi nóng lên.

Sau một hồi xoắn xuýt.

Tô Uyên vẫn cảm thấy rằng có một số thứ nên được giữ lại cho đêm tân hôn thì tốt hơn.

Nghe tiếng hít thở đều đều của Lâm Bình.

Những suy nghĩ vần vợ trong đầu Tô Uyên dường như ít đi nhiều.

Chỉ cảm thấy thật yên tâm.

Cuối cùng cô cùng dần dần chìm vào mộng đẹp.

Chỉ là.

Không biết qua bao lâu.

Trong phòng vẫn chìm trong bóng tối.

Lâm Bình lại cảm thấy có một bàn tay đặt lên ngựcmình, ôm lấy mình.

Lâm Bình mở mắt ra.

Phát hiện ra rằng Tô Phi Tuyết vốn đang ngủ giữa hai người đã biến mất không biết từ lúc nào.

Mà Tô Uyên thì đang ôm lấy mình.

Tinh thần lực của Lâm Bình Thần khẽ quét một lượt.

Thì ra không biết từ lúc nào, Tô Phi Tuyết đã lặn từ đầu giường bên này đến đầu giường bên kia, rúc vào trong chăn bông. Tru*yện88.vip trang web cập nhật nhanh nhất

Khóe miệng Lâm Bình hiện lên một nụ cười bất lực.

Trước đây, lúc đang tuổi lớn anh ngủ cũng không nằm yên.

Lúc thức dậy thường xuyên phát hiện thấy bản thân vốn ngủ ở đầu này nhưng tỉnh dậy lại nằm ở đầu kia.

Có vẻ như Tô Phi Tuyết đang phát triển chiều cao.

Chỉ là.

Lẽ ra đây phải là chuyện rất đáng mừng.

Nhưng giờ phút này lại khiến cho Lâm Bình có chút xấu hổ.Nhịp tim không khỏi tăng nhanh một chút.

Dù sao thì

Không có Tô Phi Tuyết nằm ở giữa, Tô Uyên v thức nhích lại gần, Lâm Bình có thể cảm nhận rõ ràng sự mềm mại độ ẩm của cơ thể Tô Uyên. khiến cho những suy nghĩ nóng bỏng anh đã kìm xuống trước khi đi ngủ lại dấy lên.

Thậm chí,

So với lúc trước càng nhiều hơn.

Lâm Bình hít sâu một hơi, muốn nhẹ nhàng dời cánh tay đang đặt trên ngực ôm lấy mình kia của Tô Uyên đi.

Sau đó lại cách xa Tô Uyên một chút.

Nhưng ngay khi Lâm Bình nhẹ nhàng di chuyển tay của Tô Uyên.

Tô Uyên lại đột nhiên tỉnh giấc.

Đầu tiên là đưa đôi mắt ngái ngủ mông lung liếc nhìn Lâm Bình.

Sau đó.

Đôi mắt chợt lấy lại tỉnh táo.

Động tác của Lâm Bình cũng ngừng lại.

Anh cảm nhận được Tô Uyên đã tỉnh lại.Lâm Bình hơi nghiêng đầu nhìn Tô Uyên: "Xin lỗi nhé, không phải anh cố ý đánh thức em "

Lâm Bình nhẹ giọng nói.

Bởi vì Tô Uyên ôm Lâm Bình nên hai người tưởng đổi gần nhau, hơi thở khi Lâm Bình nói chuyện phun lên khuôn mặt xinh đẹp của Tô Uyên.

Cảm giác vô cùng rõ ràng.

Mà hơi thở của Tô Uyên cũng phun lên cổ Lâm Bình, Lâm Bình cũng cảm nhận được rất rõ ràng.

Hai người.

Gần trong gang tấc.

Giây phút này.

Suy nghĩ nóng bỏng đang đè nén nào đó trong lòng Lâm Bình lúc này đột nhiên bùng nổ.

Trước nay chưa từng mãnh liệt như vậy.

Bỗng nhiên.

Lâm Bình chợt xoay người.

Hỗn lên đôi môi như hoa của Tô Uyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK