Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cô Thanh..." khi nhắc đến Chu Thanh, một tia phức tạp lóe lên trên khuôn mặt của Triệu Thành Danh.

Ngừng một chút, Triệu Thành Danh mới tiếp tục nói: "Cô Thanh nhập cảnh rất nhanh, không giấu gì ngài Bình, nửa tháng trước, tôi vẫn còn đủ tự tin có thể chiến thắng được cô Thanh, nhưng hiện tại, đã không còn chắc chắn lắm."

Nói đến đây, vẻ mặt của Triệu Thành Danh có chút chua xót.

Ông ta đã ở núi Côn Long nhiều năm như vậy, tự mài giữa bản thân từng chút từng chút một để nâng cao thực lực.

Tuy nhiên, công phu của Chu Thanh trong vòng chưa đầy một tháng đã sắp bắt kịp những khổ luyện của ông trong bao nhiêu năm nay.

Lâm Thanh Sơn có thiên phú vượt trội, biến thái vô cực cũng thì đã đành đi.Nhưng sao ngay cả Chu Thanh bên cạnh Lâm Thanh Sơn mà cũng khiếp người như vậy chứ? Người so với người...

Um.

Đôi khi không có cách nào có thể so sánh được.

Nghe xong. Gương mặt của Lâm Bình không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Thiên chất của Chu Thanh vốn dĩ đã rất cao.

Cho dù không bằng anh, nhưng cũng không kém hơn là bao nhiêu.

Tuy nhiên trước đây tốc độ tu luyện của Chu Thanh rất nhanh nhưng thật ra nền tảng không được tính là vững chắc. Chỉ trong thời gian ngắn này ở Núi Côn Long, nhờ thiên thời địa lợi, nền tảng vững chắc nên cũng không quả bất ngờ khi có được sự thăng tiến này. "Ngài Bình, có điều... Mặc dù thực lực của cô Thanh đang tiến bộ rất nhanh, nhưng có một điểm nằm ngoài dự liệu của chúng ta." "Bởi vì cô Thanh đã hấp thụ phần lớn sức mạnh của long mạch còn sót lại trên núi Côn Long, dẫn đến Dưỡng Thần Quả vẫn chưa được chín muồi, thời gianđể chín muồi có thể phải lùi lại thêm một thời gian nữa.

Ước chừng sớm nhất cũng một hai tháng, trễ thì phải cần nửa năm."

Vốn đi.

Ban đầu, theo dự đoán của Lâm Bình và Triệu Thành Danh, Dưỡng Thần Quả sẽ có thể chín muỗi trong vòng nửa tháng đến một tháng.

Nhưng bây giờ, sự việc ngoài dự liệu đã xảy ra.

Lâm Bình hơi nhíu mày. "Không sao."

Lâm Bình nói.

Loại chuyện này cũng không thể gấp được. "Đi xem xem Chu Thanh thế nào rồi."

Sau đó, hai người Lâm Bình và Triệu Thành Danh đi bộ vào núi Côn Long.

Tuy nhiên, Lâm Bình không hề đi làm phiền Chu Thanh.

Chỉ đứng nhìn từ xa.

Sau khi xác nhận rằng tình hình của Chu Thanh không có vấn đề gì, anh ấy mới lui ra. "Ngài Danh, nếu như tình hình của Chu Thanh có chuyển biến gì, xin hãy thông báo kịp thời cho tôi."Cuối cùng, Lâm Bình nói. "Ngài Bình cứ yên tâm."

Triệu Thành Danh gật đầu.

Trong ký túc xá nữ của trường đại học Hải Nam.

Lâm An Tuyền vốn là người luôn tỏ ra lạnh lùng và không quan tâm nhiều đến thế giới bên ngoài, những ngày gần đây lại có chút trầm mặc không vui

Khi trường bắt đầu học kì, Lâm An Tuyền cũng đã đi học trở lại.

Tuy nhiên, lúc này ở ký túc xá của nữ sinh năm cuối không có quá nhiều người.

Nhiều người vẫn còn đang thực tập ở bên ngoài trường.

Hầu hết các sinh viên ở lại trường đều là vì chuẩn bị cho kỳ thi, từ sáng sớm là đã ra ngoài và vùi mình trong thư viện.

Lúc này Lâm An Tuyền là người duy nhất còn lại trong ký túc xá của mình.

Hai người bạn còn lại đều đi thực tập ở bên ngoài.

Còn Đinh Hân Vì thì về quê ăn Tết đến giờ vẫnchưa thấy trở lại.

Lâm An Tuyền ngơ ngác ngồi trên giường.

Chẳng bao lâu.

Cánh cửa phòng ký túc xá được mở ra. "An Tuyền, chúc mừng năm mới."

Một nữ sinh dễ thương hơi con nít và có chút bầu bĩnh đột nhiên bước vào.

Lâm An Tuyền đang ngần ngơ thì giật mình một chút bởi hành động đột ngột.

Hồi thần lại.

Sau đó cô ta mau chóng đứng dậy. "Hân Vi, sao cậu trở lại rồi?"

Lâm An Tuyền nói một cách vừa vui vừa bất ngờ. "Đây chẳng phải là vì biết cậu không vui nên tớ mới mau chóng trở lại trường học chơi với cậu nè."

Đinh Hân Vi cười nói.

Vốn dĩ cô ta đình ở nhà thêm một khoảng thời gian nữa, nhưng khi cảm nhận được tâm trạng gần đây của Lâm An Tuyền có vẻ trầm cảm, nên cô ta nhanh chóng quay trở lại trường đại học Hải Nam. "Hân Vi, cậu thật chu đáo. Nếu cậu là một nam sinh, tớ chắc chắn sẽ gả cho cậu."Lâm An Tuyển mỉm cười. "Ai đô, nữ thần lạnh lùng của chúng ta vậy mà cũng biết nói đùa kiểu này cơ đấy."

Đinh Hân Vi đặt hành lý xuống và trêu chọc. Giống như là vừa phát hiện ra đại lục mới vậy đó. "An Tuyển, có phải cậu đã crush ai đó, rồi mắc kẹt vào lưới tình không...?"

Đinh Hân Vi đột ngột nói. "Nhưng mà, cũng không đúng nha. Hoa khôi, nữ thần của trường đại học Hải Nam của chúng ta, lại có xuất thần từ nhà họ Lâm giàu có tiếng tăm lừng lẫy ở Hải Nam, mếu như thực sự có crush, thì anh chàng nào có thể từ chối sự quyến rũ của cậu chứ?"

Đinh Hân Vi tò mò nhìn Lâm An Tuyền.

Lâm An Tuyền thở dài. "Chúa ơi.." Đinh Hân Vi sửng sốt khi nhìn thấy biểu cảm này của Lâm An Tuyền: "An Tuyền, cầu thực sự khốn đốn vì tình sao?" "Cái gì mà khốn đốn vì tình chứ?" Lâm An Tuyền liếc xéo nhìn Đình Hận Vi: "Có điều, thực ra cũng có liên quan đến vấn đề này." "Đối phương là ai hả? Cậu ẩm của gia đình nào? Hay là cậu đã thích trúng một chàng trai trẻ tiềm năngnào đó không môn đăng hộ đối với gia đình cậu và bị gia đình phản đối?"

Đinh Hân Vì ngay lập tức hỏng chuyện hỏi. "Vào tết năm nay, người của nhà họ Trần đến để cập chuyện hỏi cưới với cha mẹ tớ." Lâm An Tuyển nói một cách không có hứng thú gì. “Nhà họ Trần?" Đinh Hân Vi sững sờ: "Ý cậu là, Trần Lạc Hải?"

Trần Lạc Hải cũng là sinh viên của trường đại học Hài Nam, xuất thân từ gia tộc mạnh nhất ở Hải Nam "Nhà họ Trần", đẹp trai lại nhiều tiền, là một trong những hot boy của trường đại học Hải Nam.

Được vô số nữ sinh săn đón.

Tuy nhiên, Trần Lạc Hải lại là một trong số những người theo đuổi trung thành của Lâm An Tuyền.

Tính ra, Trần Lạc Hải và Lâm An Tuyền tuyệt đối là một cặp trai tài gái sắc.

Môn đăng hộ đối.

Không quá đáng khi nói bọn họ là trời sinh một

Chỉ có điều.

Trần Lạc Hải có ý với Lâm An Tuyền, nhưng Lâm An Tuyền lại không có bất kì tình cảm gì với Trần Lạc Hài.

Hoặc là nói.

Lâm An Tuyền trước nay chưa từng rung động trước bất kỳ chàng trai nào. "Chính là anh ta. "

Lâm An Tuyển gật đầu.

Tuy nhiên, đôi lông mày đẹp lại cau mày.

Nhắc đến Trần Lạc Hải, mặc dù trong mắt Lâm An Tuyền không có vẻ chán ghét cho lắm, nhưng có thể thấy rõ ràng là không có một chút yêu thích gì. "Cha mẹ cậu đồng ý rồi à?"

Đinh Hân Vì không cười nữa mà cau mày. "Cái đó thì chưa, có điều, gia đình tuy không đồng ý thẳng thừng nhưng cũng không từ chối dứt khoát giống như đối với những lời ngỏ ý trước kia" Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh nh*ất

Lông mày của Lâm An Tuyền vẫn cau lại, cô ta nói với vẻ không vui. “Vậy thì vẫn còn hy vọng bọn họ sẽ không đồng ý nhì?" Đinh Hân Vì lập tức nói. "Haiz, nếu không cự tuyệt thì thật ra cũng đã có khuynh hưởng đồng ý rồi. Tớ đã lên nghe cuộc nói chuyện giữa cha mẹ và ông nội, nghe ra trong đó là bọn họ cũng có ý muốn đồng ý với chuyện kết hôn này, chỉ là không biết vì lý do gì mà không lập tức đồng ý, nếu không, sao mình lại phải ngồi đây phiền não như vay.

Lâm An Tuyền khẽ thở dài.

Đối với chuyện này. Đinh Hân Vi cũng không biết phải nói gì hơn. Mặc dù cô ta không xuất thân từ một gia đình giàu có.

Tuy nhiên, coi trong phim truyền hình thì luôn có tình huống này.

Đương nhiên cô ta cũng hiểu, trên thực tế, rất nhiều con cháu nhà giàu, nhất là phụ nữ, đặc biệt là người đẹp, mặc dù được rất nhiều người ngưỡng mộ bọn họ có xuất thân tốt, ngoại hình đẹp, hoàn toàn xứng đáng là nữ thần.

Nhưng thực tế, họ chỉ là một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng.

Thường thì, càng xinh đẹp, càng xuất chúng thì càng không tự chủ được khi đề cập đến chuyện quan trọng như hôn nhân.

Sau khi suy nghĩ rất lâu.

Đinh Hân Vi đột nhiên nói: "An Tuyền, tớ có một ýtưởng này, có thể giúp cậu miền để người nhà đem câu gà cho người cậu không thích " "ý tưởng gì?".

Lâm An Tuyến ngay lập tức nhìn Định Hân Vì một cách hào hứng. "Nếu cậu có thể gặp được hoặc là tìm được một người đàn ông cậu thích mà vừa có thể làm hài lòng được gia đình cậu, như vậy là có thể tránh được tình huống này rồi. Cậu không chỉ có thể kết hôn với người đàn ông cậu yêu thích mà gia đình cậu cũng ủng hộ

Đinh Hân Vi mìm cười.

Chỉ là.

Sau khi Lâm An Tuyền nghe thấy ý tưởng này, cô ta nhìn Đinh Hân Vi bằng ánh mắt bất lực.

Sau khi nhìn thấy biểu cảm của Lâm An Tuyền, khuôn mặt Đinh Hân Vi nở một nụ cười ngượng nghịu. "Cũng phải, vốn dĩ trong nước không có quá nhiều nhà có thể môn đăng hộ đối với gia tộc của cậu, đem so với nhà họ Trần thì lại càng ít hơn nữa. Để gặp được người mà cậu thích trong số ít gia đình này lại càng khó hơn." "Mấu chốt là tính cách của cậu lạnh lùng, khôngthích tiếp xúc quá nhiều với người khác thì sẽ rất khó gặp được người mình thích."

Đinh Hân Vị bất lực nói. "Dường như tớ sẽ không thích được ai cả."

Cuối cùng, Lâm An Tuyền nhàn nhạt nói.

Đinh Hân Vi: "..."

Có vẻ như, nó thực sự là như vậy.

Đừng nói đến chuyện thích ai trong thực tế

Ngay cả các ngôi sao nam nổi tiếng, Lâm An Tuyền cũng chưa thích ai bao giờ

Không giống như Đinh Hân Vi, bây giờ vẫn còn theo đuổi các ngôi sao.

Không đúng, bây giờ cô ấy không đuổi theo những ngôi sao nữa, cũng không thích mấy chàng trai trẻ ngon nghẻ mới nồi kia nữa.

Thần tượng bây giờ của cô ấy là chiến thần Việt Nam không rõ dung mạo, Lâm Thanh Sơn. "Ấy, An Tuyền, câu nói thử, nếu Lâm Thanh Sơn là một người trẻ tuổi, thậm chí còn là một anh chàng đẹp trai, thì cậu có thích anh ta không?"

Đinh Hân Vi đột nhiên hỏi.

Trong trí tưởng tượng của cô ta, Lâm Thanh Sơnthực sự là mẫu đàn ông lý tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK