Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có vẻ như tôi chưa từng nói rằng mình biết lái thì phải.” Lâm Bình vừa cười vừa nói, trên khuôn mặt ngược lại lại không thể nhìn ra được dù chỉ là một chút ngượng ngùng. “Vậy mà cậu vẫn còn đồng ý đánh cược được hả, cậu như vậy không phải là đem Trần Tĩnh ra?” Trịnh Khanh Kiều đứng dậm chân tại chỗ. Dù rằng nửa câu phía sau cô vẫn còn chưa nói hết, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, cậu như vậy không phải là đem Trần Tĩnh đẩy vào hố lửa sao?

Trần Giang Sơn đích thực là một thiếu gia nhà giàu khiến rất nhiều người muốn “bắt quàng làm họ”, thế nhưng Trịnh Khanh Kiều lại hiểu được con người Trần Giang Sơn đến tột cùng là cái dạng gì. Hắn cũng có mắc căn bệnh chung giống bao thiếu gia nhà giàu khác: bệnh thích chơi đùa với phụ nữ.

Nếu Trần Tĩnh mà trở thành bạn gái của hắn, thiết nghĩ cũng chỉ ở bên nhau được một khoảng thời gian mà thôi. Đợi hắn ta chơi chán rồi thì cô sẽ bị hắn thẳng chân đá bay thật xa.

Tề Ngọc hoa khôi của lớp chính là một cái ví dụ sống sờ sờ ra đấy.

Có một vài bạn học chỉ biết Tề Ngọc cùng Trần Giang Sơn từng có chút quan hệ mập mờ, nhưng Trịnh Khanh Kiều lại biết cực rõ, Tề Ngọc và Trần Giang Sơn đã từng yêu nhau. Chỉ có điều, dựa vào dung mạo của Tề Ngọc mà nói, chỉ sợ là chẳng nằm giữ được trái tim Trần Giang Sơn được bao lâu thì sẽ phải chia tay mà thôi. Quả đúng là chưa được mấy tháng sau, Trần Giang Sơn đã có mới nới cũ, sau đó liền đưa cho Tề Ngọc một khoản phí chia tay, vậy là đã đá được cô ả đi.

Trần Tĩnh cắn chặt cánh môi, có chút không hiểu nhìn về phía Lâm Bình. Cô vì tin tưởng Lâm Bình nên mới đồng ý, nhưng... Lâm Bình vậy mà lại không biết lái xe Kart*, việc này đã vượt xa ra khỏi dự liệu của cô. *Kart: loại xe đua bốn bánh mui trần mini, có nhiều dạng mô hình và chủng loại, từ loại không động cơ đến loại động cơ công suất lớn, một số còn có tốc độ vượt qua ô tô hoặc mô tô trên chặng đua dài. (wikipedia) “Ha ha ha... Viên Phong lập tức cười ầm lên: “Mày đã không biết lái xe Kart, vậy còn giả vờ giả vịt biết cái gì mà biết?”

Trần Giang Sơn cũng quay đầu lại, nhìn về phía Trần Tiến, nhịn không được vừa cười vừa nói: “Uổng công tôi vẫn luôn coi cậu là một đối thủ trên đường đua, xem ra là tôi đã đánh giá cậu quá cao rồi. Dù sao thì cũng cảm ơn nha, cậu như vậy thế mà lại đang giúp tôi được một việc rồi đấy

Dưới góc nhìn của Trần Giang Sơn, hành động lần này của Lâm Bình so ra còn hiệu quả hơn những gì Viên Phong làm trước đó. Vừa vươn tay là có được, cứ như vậy mà khiến Trần Tĩnh trở thành bạn gái của hắn.

Thế nhưng lúc này, Lâm Bình lại dùng ánh mắt yên tâm tới trấn an Trần Tĩnh, Trịnh Khanh Kiều cùng những người khác: “Tôi đúng thực là chưa từng lái xe Kart, nhưng tôi chắc chắn sẽ không thua được đâu.

Chuyện đã đến nước này, Trịnh Khanh Kiều cũng chỉ còn cách chọn tin tưởng Lâm Bình mà thôi. Thế là cô liền xông tới chỗ Lâm Bình, quơ quơ nắm đấm nhỏ: “Nếu cậu mà thua, cẩn thận cái búa của bà đây đập nát cái đầu chó của cậu đấy...

Trần Tĩnh thở một hơi thật dài, sau đó mới cắn môi nói: “Lâm Bình, mình tin tưởng cậu!”

Lúc chạm trán với Trịnh Mạnh Quân, Lâm Bình có thể nói là xử gọn đám người trong phút chốc, quả thật là kỳ tích.

Hôm nay, Trần Tĩnh vẫn lựa chọn tin tưởng Lâm Bình như cũ. “E rằng đây là câu chuyện cười hài hước nhất mà tao được nghe gần đây đấy. Lúc này Viên Phong lại tiếp tục cười ha hạ mà nói: “Một tên chưa từng lái xe Kart như mày thì lấy đâu ra tự tin mà nói sẽ không thua được hả?” “Cho dù Trần Giang Sơn không phải tay đua xe Kart chuyên nghiệp, nhưng ở trong giới tuyển thủ nghiệp dư thì vẫn được tính là số một số hai đấy” “Năm ngoái, trong cuộc thi đấu do mấy câu lạc bộ ở Hải Châu liên hợp tổ chức, lượng người tham gia thi đấu vượt qua hơn trăm người. Vậy mà Giang Sơn cuối cùng vẫn giành được top 10, chiếm được một chân trong danh sách mười người giỏi nhất. “Thật không thể hiểu nổi, có một số người không biết lấy đâu ra dũng khí mà nói bản thân nhất định sẽ không thua nhỉ" Viên Phong vừa nói vừa lớn tiếng cười ha ha.

Vừa gièm pha Lâm Bình, lại vừa tâng bốc Trần Giang Sơn, quả thực đúng chuẩn là một chân chó la liếm. Trần Giang Sơn hài lòng gật đầu, vẻ mặt nhìn Lâm Bình càng thêm trào phúng.

Mà đại đa số bạn học lúc này cũng có chút buồn cười nhìn về phía Lâm Bình. Bọn họ chỉ cảm thấy Lâm Bình là đang chém gió, chém đến độ hơi quá tay rồi.

Nghe được những lời này của Viên Phong, sắc mặt Trần Tĩnh cùng Trịnh Khanh Kiều đều trở nên khó coi. Nếu như lời của Viên Phong là sự thực mà nói, vậy thì Trần Giang Sơn thực sự rất giỏi. Hai người đều có chút lo lắng nhìn về phía Lâm Bình.

Mà lúc này, Lâm Bình đã bắt đầu khởi động xe. Cậu vốn đã biết lái xe, lại thêm dăm ba câu hướng dẫn của huấn luyện viên, thế nên chỉ trong chớp mắt đã hiểu rõ các kĩ thuật điều khiển xe Kart.

Lâm Bình lái xe Kart đến cùng vạch xuất phát với Trần Giang Sơn xong, Trần Giang Sơn khi này mới cười khẩy nói: “Tôi không thể không nói cho cậu nghe điều này, e rằng kĩ thuật của cậu có tốt hơn đi chăng nữa thì cách biệt về đẳng cấp của xe vẫn còn đó. Kể cả kĩ thuật có tốt cũng chẳng có chút hy vọng giành chiến thắng nào đâu, càng đừng nói đến loại gà mờ mới thử như cậu. Tôi thấy hay là cậu cứ trực tiếp nhận thua đi, miễn cho đến lúc đấy lại càng mất mặt hơn.

Lâm Bình hờ hững liếc Trần Giang Sơn một cái: “Chiếc xe này của cũng không tồi đấy. Nhưng biết đâu được, xe đang chạy mà lại nổ bánh xe hay động cơ không hoạt động thì sao đây?” “Vớ vẩn. Xe của Giang Sơn đã từng trải qua cải tiến, bao gồm cả linh kiện chủ chốt bên trong nữa, toàn bộ đều được nhập từ những quốc gia phát triển bên phương Tây với những đặc tính riêng biệt. So với toàn bộ câu lạc bộ thanh thiếu niên mà nói, xe của Giang Sơn cũng có thể được xếp vào top 5 rồi.” “Cho dù cái xe phế kia của cậu có tan thành từng mảnh đi chăng nữa thì xe của Trần Giang Sơn cũng sẽ chẳng tổn thất mảnh nào. Cập nhật chương mới nhất tại T*гцуeлАРР.coм

Viên Phong lúc này lại tiếp tục cười khẩy. “Linh kiện nhập khẩu của nước ngoài làm không cần thận sẽ không hợp với khung xe nội địa đâu đấy.” Lâm Bình tiếp tục hờ hững nói. “Ha ha.” Lần này thì đến lượt Trần Giang Sơn cười nhìn về phía Lâm Bình.

Hiền nhiên hắn đang cực kì tự tin, xe của hắn làm sao có khả năng xảy ra vấn đề được cơ chứ. “Cậu đã chuẩn bị kĩ chưa?” Lúc này, huấn luyện viên đi tới phía trước, hỏi.

Lâm Bình cùng Trần Giang Sơn gật đầu cùng lúc. “Chuẩn bị, bắt đầu!”

Theo hiệu lệnh của huấn luyện viên kiêm trọng tài tạm thời, xe của Trần Giang Sơn nháy mắt đã vọt lên phía trước. Mà xe của Lâm Bình thì tốc độ chậm hơn rất nhiều.

Trong khi xe của Trần Giang Sơn đã đến khúc cua thứ ba thì xe của Lâm Bình mới chỉ vẻn vẹn vượt qua khúc cua thứ nhất. “Quả nhiên, vừa nãy vẫn còn thích chém gió, hiện giờ xem ra thì chỉ là đang tự rước lấy nhục mà thôi." “Nếu mà là tôi thì tôi đã sớm nhận thua rồi, việc gì phải chạy ra đây tự làm mất thể diện làm chi chứ. Có không ít bạn học cũng cực kì tán thành. “Lâm Bình, cậu nhất định không được thua đâu đấy...” Trần Tĩnh cắn chặt làn môi, nhìn Lâm Bình chăm chú không chớp mắt.

Tuy vậy nhưng trong lòng cô đã sớm có chút tuyệt vọng. Dù gì thì khoảng cách giữa Trần Giang Sơn với Lâm Bình đang càng ngày càng giãn ra xa hơn. Sợ rằng lần này sẽ không có kì tích xuất hiện nữa rồi. Sắc mặt Trần Tĩnh càng ngày càng trở nên trắng bệch.

Theo từng giờ từng phút thời gian trôi qua, Trần Giang Sơn cách đích đến càng ngày càng gần. Dựa theo mắt thường mà thấy, chỉ còn cách chừng năm mươi mét nữa thôi. Còn về phần Lâm Bình, cậu vẫn tụt lại phía xa xa, thực đúng là chẳng còn một chút hi vọng giành phần thắng nào hết.

Trần Tĩnh nhắm chặt mắt lại, không dám xem tiếp. Trịnh Khanh Kiều cũng không khác mấy, tại chỗ dậm chân, có chút tức giận nhìn Lâm Bình. Cậu đã không biết lái xe Kart thì còn dám đánh cược cái gì hả.

Sau đó... chính vào lúc này

Âm!

Một tiếng nổ vang rền đột nhiên phát ra.

Có chuyện gì vậy?

Nhất thời, mọi người đều kinh hoàng.

Sau đó, tất cả mọi người liền nhìn thấy một cảnh tượng kì lạ. Dưới ảnh hưởng của tiếng nổ vang rền kia, chiếc xe Kart của Trần Giang Sơn đột ngột giảm tốc độ xuống. Càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm, thẳng cho tới một đoạn khúc cua thì trực tiếp dừng lại luôn, không còn cách nào khởi động lại được nữa!

Mà trong khi đấy, tốc độ chiếc xe của Lâm Bình lại là càng ngày càng nhanh, càng ngày càng tăng tốc độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK