Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 502: Quan tài đen

Cùng lúc đó trong giếng Phong Ma

Đen kịt, u ám, tĩnh mịch, lạnh giải

Trong giếng luôn luôn là không gian như thế

Nhưng hôm nay có một người phụ nữ đi đến, khiến cảnh tượng trong giếng Phong Ma thay đổi. Sau khi Lý Nhã nhảy vào trong giếng, chỉ một chốc đã rơi xuống đáy.

Giếng này cũng không sâu lầm.

Mà sau khi rơi xuống, Lý Nhã nhận ra không gian trong giếng lớn hơn rất nhiều so với miệng giếng.

Ở vị trí chính giữa có một bệ đá.

Trên bệ đá có một chiếc quan tài màu đen.

Xung quanh quan tài đen được bao phủ một lớp khói đen,

Đồng thời còn có tám sợi dây xích từ tám hướng kéo tới, vây chặt quan tài.

Sau khi nhìn thấy quan tài đen, sắc mặt Lý Nhã trở nên vui mừng nhưng lại cũng nặng nề vô cùng. “Hắc Ách Đế Tôn đại nhân tôn kính, tôi đến cứu ngài đây!”

Trong miệng Lý Nhã phát ra giọng nói già nua khăn khàn, thế nhưng ngôn ngữ ấy lại chưa từng xuất hiện trên Trái Đất.

Sau khi Lý Nhã nói, bên trong quan tài lại không có động tĩnh gì.

Sau đó. ‘Lý Nhã tiếp tục sử dụng thăm dò, sử dụng nhiều loại phương pháp nhwung từ đầu đến cuối bên trong quan tài vẫn im lìm như cũ.

Cuối cùng... ‘Lý Nhã’ đi đến trước quan tài.

Định nghĩ cách mở quan tài ra,

Nhưng, ngay khi ‘Lý Nhã đi đến trước quan tài.

Quan tài đen đột nhiên rung động. ‘Lý Nhã’ kinh hãi, muốn lùi lại.

Nhưng ngay khi ‘Lý Nhã muốn lùi lại, khuôn mặt cô ta đột nhiên biến dạng, đau khổ vô cùng. “Hắc Ách Đế Tôn đại nhân, tôi đến cứu ngài mà... Không... "A..."

Từng tiếng kêu thảm thiết phát ra từ miệng ‘Lý Nhã′.

Sắc mặt Lý Nhã' ngày càng đau đớn.

Cùng lúc đó trên đỉnh đầu Lý Nhã dường như xuất hiện một cái bóng mờ, dần dần bị quan tài đen hấp thụ.

Hình bóng mờ ảo kia có phần giống một lão già, không ngừng giấy giạu và phản kháng. Nhưng có cố gắng đến đâu cũng không có hiệu quả.

Hình bóng mờ ảo kia nhanh chóng bị hút vào bên trong chiếc quan tài đen.

Còn Lý Nhã toàn thân mồ hôi đầm đìa.

Sắc mặt trắng bệch.

Nhưng giờ khắc này, trên mặt Lý Nhã lộ ra sự nhẹ nhõm chưa từng có. Cùng với niềm may mắn. Lý Nhã hoảng sợ nhìn chiếc quan tài đen trước mặt mình.

Bên trong chiếc quan tài đang phát ra những tiếng kêu thảm thiết thê lương, Lý Nhã nghe xong thấy rùng mình. Dựng hết tóc gáy toàn thân.

Bấy giờ Lý Nhã hoảng sợ lùi lại.

Cô ta muốn ra khỏi nơi này với tốc độ nhanh nhất.

Nhưng ngay tại lúc Lý Nhã vừa xoay người ấc chân lên thì một lực lớn mạnh kì lạ hút lấy cô ta về phía sau. Cô ta không có cách nào chống lại.

Lý Nhã hoảng sợ kêu lên.

Nhưng hoàn toàn không có cách nào chống lại.

Cuối cùng, toàn bộ cơ thể mềm mại của cô ta bị hút về phía sau, áp chặt lên trên nắp quan tài. “Yến Nhi.”

Từ bên trong quan tài đen truyền ra một giọng nói nhẹ như không. Trong giọng nói ấy, ngoài sự phẫn nộ cùng cực còn có cả sự oán hận. Mà lúc này, sắc mặt Lý Nhã lại trở nên đau khổ thêm lần nữa. Cùng lúc, thân thể Lý Nhã cũng bắt đầu lột xác.

Cô ta vốn là một người phụ nữ phương Tây tóc vàng mắt xanh, nhưng lúc này, tóc từ đỉnh đầu cô ta bắt đầu đổi màu, trở thành đen nhánh. Mà gương mặt phương Tây kia cũng dần dần thay đổi, cuối cùng trở thành một gương mặt đậm chất phương

Đông.

Rốt cuộc, toàn bộ ngụy trang trên người Lý Nhã đều đã bị loại trừ.

Từ đầu đến cuối là bộ dáng của phụ nữ phương Đông.

Mà sau khi loại bỏ hoàn toàn lớp ngụy trang, vẻ mặt thống khổ của Lý Nhã cũng biến mất.

Sau đó.

Lý Nhã đột nhiên mở mắt.

Trong đôi mắt hiện lên một ít ảnh màu đỏ tươi. “Ta cần sinh mệnh của cường giả, đến phá giải cái phong ấn đáng chết này!”

Trong miệng Lý Nhã lại phát ra một giọng nói khác biệt.

Khiến người ta không rét mà run. Bên trong nghĩa địa. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Đoàn người của Lâm Bình, kiên trì cả đoạn đường rốt cuộc cũng có thể đi đến nơi trung tâm nhất của nghĩa địa. Tất cả mọi người đều nhận ra điểm bất thường ở đây. Họ thấy phía trước có một khu vực không hề có một khu mộ nào mà lại có một bệ đá giống như tế đàn.

Nhìn thấy cảnh này, con người Lâm Bình hơi co lại.

Cùng lúc ấy, một nỗi bất an vô cùng lớn dâng lên trong lòng anh. “Tuyệt đối đừng hành động thiếu suy nghĩ”

Lâm Bình nhắc nhở mọi người.

Không cần Lâm Bình nói, Yevgeny Koschi, Shah Rukh Khan, Kenan Smith và các thần cảnh khác đều biết.

Hơn nữa sắc mặt ai nấy đều nặng nề vô cùng. “Hình như đã có người từng đến nơi này.

Kenan Smith đột nhiên nói. “Chỗ đó có dấu chân!” “Không chỉ thế, còn có sóng năng lượng!” “Trên bệ đá kia hình như có lỗ hổng, hình như là động?

Hay là miệng giếng?" “Chẳng lẽ là Lý Nhã?"

Mọi người dồi dập nói. Đồng thời trong lòng mọi người cũng đều cảnh giác cực độ.

Nhưng lúc này ánh mắt Tang Chung lại nhìn chăm chú vào xung quanh bệ đá, ở đó có tám thanh đoản kiếm đang cắm vào.

Trong lòng Tang Chung cực kỳ hưng phấn.

Nhưng nhớ đến câu nói “Anh là người đầu tiên xông lên thì anh sẽ là người đầu tiên chết!” mà Lâm Bình nói, anh ta kiềm chế xao động trong lòng mình lại. “Để tôi kéo người đi thử xem!”

Đúng lúc ấy, Tang Chung đột nhiên nói.

Vừa nói anh ta vừa chộp lấy một hóa cảnh cường giả đứng cách anh ta khoảng một trăm mét, ném về phía bệ đá kia.

Tự mình không đi, vậy thì tìm người khác đi hộ là được rồi!

Nhìn thấy loại hành vi này của Tang Chung, sắc mặt mọi người đều biến đổi.

Các hóa cảnh của Bắc Hà đều lo lắng cho chính mình. Lập tức lui nhanh về phía sau.

Mà các vị thần cảnh khác và Lâm Bình lại lo lắng Tang Chung lỗ mãng như thế sẽ dẫn nguy hiểm tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK