Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 352: Tô Uyên theo Lâm Bình về nhà gặp cha mẹ chồng!

Nhìn thấy chiếc BMW màu trắng, Lâm Nhã liền nói: “Cha, chắc là anh đưa chị dâu về đấy.

Sau khi nhắn tin cho Lâm Bình, anh đã trả lời lại cho cô ta. Trong tin nhắn, anh có nói sẽ lái chiếc BMW màu trắng của Tô Uyên về. “Cuối cùng đã về rồi!”

Lâm An Quốc bùi ngùi xúc động. Từ lúc biết tin Lâm Bình sẽ đưa Tô Uyên về là Lâm An Quốc rục rịch mong chờ. Đây là lần đầu tiên con trai ông đưa bạn gái về nhà “Chậc chậc chậc, lái BMW cơ đấy? Sao tôi nhớ là hình như nhà chú đã mua ô tô bao giờ đâu nhỉ? Lâm Bình không về cùng cả nhà, chắc không phải là đi thuê xe đẩy chứ?” “Định khoe mẽ à?”

Lâm An Châu cũng không cần biết Lâm An Quốc có để ý đến ông ta hay không, cứ tự nói tự cười. “Đừng nói thế chứ, thằng bé nó vừa mới ra tù, nếu như không lái cái ô tô nào tử tế một chút, chứng tỏ hiện giờ mình sống khẩm khá thì mặt mũi đâu mà gặp ai, mình cũng phải hiểu cho cháu nó chứ."

Vương Minh Hà cũng tiếp lời.

Còn Lâm Khải thì lặng thinh chẳng nói chẳng rằng

Một chiếc ô tô BMW giá mấy trăm tỷ thì có gì mà khoe khoang? Nếu như là xe của anh ta thì thôi cũng đành! Còn nếu thật sự là xe đi thuê, thì Lâm Bình đang tự chuốc nhục vào thân mà thôi.

Nhưng điều kiện nhà Lâm An Quốc chỉ bình thường, còn Lâm Bình thì mới ra tù, mà có thể mua được chiếc BMW đáng giá mấy trăm tỷ? Hình như nghĩ thế nào cũng thấy vô lý.

Nét cười mỉa mai trên mặt Lâm Khải càng rõ rệt hơn...

Và lúc này, chiếc BMW màu trắng đã tiến lại gần, đỗ lại trước gia đình Lâm An Quốc.

Cửa xe mở ra!

Lâm Bình bước xuống từ ghế lái. “Cha, mẹ, Nhã.

Lâm Bình cất lời chào vợ chồng Lâm An Quốc và Lâm Nhã. Đồng thời, cũng đã để ý thấy cả nhà Lâm An Châu bên cạnh. Tuy rằng hai gia đình không hợp, Lâm Bình có thể không đếm xỉa đến Lâm Khải, nhưng với Lâm An Châu và Vương Minh Hà, Lâm Bình vẫn dự định sẽ chào một câu cho phải phép.

Thế nhưng, ngay sau khi Lâm Bình cất tiếng gọi Lâm An Quốc, còn chưa kịp thốt ra mấy chữ, “bác trai, bác gái, thì Vương Minh Hà đã lên tiếng trước. “Lâm Bình này, cha cháu nói cháu dẫn theo bạn gái về, sao trên ghế lái phụ không có ai thế?” Vương Minh Hà tươi cười nói. Vừa rồi bà ta đã chú ý thấy vị trí ghế lái phụ để trống “À... Chắc là thuê được xe rồi mà không thuê được bạn gái, dù gì cũng là tội phạm có tiền án cưỡng dâm, ai mà dám đi cùng với người như anh ta, có giả vờ làm bạn gái thì cũng thấy nguy hiểm chứ?"

Lâm Khải ra vẻ ta đây nhìn Lâm Bình, cười khinh bỉ.

Nói đến đây, anh ta còn ôm eo Tôn Lam, ra vẻ thân mật. Tôn Lam hiểu ý, cũng vòng tay ôm Lâm Khải, nũng nịu dựa vào vai anh ta, ngọt ngào thân ái.

Lâm Bình hơi nheo mắt.

Vào lúc này, cửa sau chiếc BMW bật mở. Đôi chân dài thẳng tắp bước ra.

Ơ?

Đột nhiên, Lâm An Châu, Vương Minh Hà, Lâm Khải và cả Tôn Lam đều sững sờ. Vẫn còn người ở ghế sau?

Thấy vậy, sắc mặt Lâm An Quốc và Trần Thanh Hà tươi rói.

Con dâu tương lai đã đến rồi. “Ai bảo với anh là Lâm Bình nhà tôi không có bạn gái?” Tiếp đó, một giọng nói trong trẻo vang lên, một dáng người cao gầy thướt tha bước từ xe ra.

Ở nơi phương Bắc có giai nhân.

Nhan sắc ngả nghiêng cõi tục trần. Nàng liếc mắt nhìn, thành quách đổ,

Ngoảnh đầu ngó lại, quốc gia vong.

Chân mày đẹp như tranh, đôi mắt trong tựa nước. Sự xuất hiện của cô lập tức trở thành tiêu điểm thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Chỉ trong phút chốc, khi nhìn thấy Tô Uyên, không những Lâm Khải nhìn như ngây dại, mà cả sắc mặt của Lâm An Châu và Vương Minh Hà cũng cứng đờ Cập nhật nh*anh nhất trên tamlinh247.org

Thế mà… Thế mà Lâm Bình thật sự đưa được một cô bạn gái về ư...

Và quan trọng là cô gái ấy đẹp đến mức khiến người ta không tin nổi. Ngay cả các ngôi sao nữ trên tivi, đứng trước cô gái này cũng chẳng qua chỉ đến vậy mà thôi.

Nhất là Tôn Lam. Sau khi nhìn thấy Tô Uyên, sắc mặt cô ta đột nhiên trở nên khó coi.

Phải khẳng định rằng cô ta xinh đẹp. Bất kể là vóc dáng, hay diện mạo, thậm chí là gia thế, đều lọt vào top đầu. Thế nhưng, trước mặt Tô Uyên, Tôn Lam có cảm giác rằng mình như biến thành một cô vịt con xấu xí. Khuôn mặt mà cô ta luôn lấy làm tự hào, khi đem so với nhan sắc gần như hoàn hảo của Tô Uyên, cách biệt thấy rõ, không chỉ thua kém nhau một bậc. Thân hình mà cô ta tự cho là hoàn mỹ đem so với những đường cong trên cơ thể Tôi Uyên chẳng thể nào bằng. Chưa nói gì đến khí chất cao quý tỏa ra từ người Tô Uyên, cô ta lại càng không sánh được.

Nhất là khi thấy Lâm Khải dán mắt nhìn Tô Uyên không rời, nhìn đến mê mẩn, như thể mất hồn, sắc mặt của Tôn Lam lại càng khó coi hơn. “Cô ta đẹp thế cơ à?”

Tôn Lam nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng hỏi. Giọng nói chứa đầy sự tức tối không thể giấu che. “À.” Lâm Khải ngây ra, rồi tức thì sực tỉnh, vội thu lại ánh mắt: “Dĩ nhiên là không, làm sao cô ta bì được với Lam của chúng ta..

Thế nhưng, ai cũng có thể nghe ra được ý nghĩa trải ngược của câu nói này.

Lâm An Châu và Vương Minh Hà cũng tự cảm thấy không chỗ dung thân. Vốn định bụng đem con dâu tương Tại nhà mình ra khích bác đả kích Lâm An Quốc. Vậy mà thực tế lại là con dâu tương lai của nhà Lâm An Quốc gần như hạ knockout Tôn Lam.

Gậy ông lại đập lưng ông. Sắc mặt khó coi hết sức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK