Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được.”

Lâm Bình gật đầu.

Nhưng lần này, Lâm Bình không trực tiếp cùng Lữ Trùng Dương phối hợp khống chế bộ xương khô kia. Ngược lại có một bàn tay to vung lên, đã khống chế được bộ xương khô bằng ngọc kia . Lâm Bình cũng lo lắng, trong lời nói là muốn đem bộ xương ngọc này huỷ đi. Có thể sẽ xuất hiện một cấp bậc cao hơn của bộ xương khô kia. Cho dù là có thể xuất hiện một cái nữa thì cũng là tồn tại một cảnh siêu thần.

Ngay cả khi nó chỉ là một bộ xương khô, Lâm Bình cũng không hoàn toàn nắm chắc được việc chiến thắng đối phương. Một khi không địch lại được...

Lần này bọn họ trong hành trình đến sa mạc Otaka tìm kiếm chuyện tình của suối thần sinh mệnh, thậm chí là cả suối nước nóng.

Cuối cùng Lâm Bình cũng khống chế được bộ xương ngọc, lúc sau đám người Hứa Tình Nhi cũng hiểu được sự tính toán của Lâm Bình.

Ngay sau đó cả 4 người họ đều nhìn thấy nơi cát chảy. Phía trước bị đánh hỏng của bộ xương ngọc lại đang cuốn cát chảy vào bên trong.

Ánh mắt Lâm Bắc nặng nề nhìn về phía cát chảy.

Chờ đợi một lúc sau, cát chảy từ đầu đến cuối không có phản ứng gì.

Không có bộ xương mới nào xuất hiện nữa. “Xem ra, quyết định là chính xác.” Lâm Bình nói. Lại nhìn thấy anh ta dùng chân nguyên tầng tầng bao vây lấy bộ xương khô kia. Bên trong hai mắt Lâm Bình hiện lên một tia sáng. “Nếu có thể biến bộ xương người khô hoá thành này để sử dụng thì tuyệt vời quá. Lâm Bình nói nhỏ.

Nếu như thế, chuyển này không tìm được suối thần sinh mệnh thì cũng coi như có thu hoạch rồi. Nghe được Lâm Bình nói vậy, Hứa Tình Nhi, Chu

Thanh cùng Lữ Trùng Dương trong mắt cả ba hiện lên một mảnh ánh sáng.

Ánh mắt ba người đều hướng về bộ xương khô kia. “Không thấy có một chút dao động nào của sinh mệnh người trên bộ xương đó, chứng tỏ chúng tuyệt đối không phải là sinh vật còn sống, nếu có thể tìm ra nguyên nhân chúng hành động trước thì có thể khống chế được”

Hứa Tình Nhi làm hiệu trưởng hoàng tuyền, chị gái của Lâm Bình lớn hơn Lâm Bình và Chu Thanh một vài tuổi, lại học võ từ nhỏ nên bước vào giới võ thuật, đi theo hiệu trưởng tới phương xa học tập, kiến thức uyên bác hơn người thường.

Nghĩ một lúc Hứa Tình nhi mới nói. “Có lẽ tôi biết một phương pháp, chúng ta có thể thử xem.” Sau đó Lâm Bình trầm giọng nói.

Anh ta nhớ tới cấm địa bên trong hoàng tuyền, thi thể nam giới mục rữa không thể tưởng tượng nổi kia có thể tạo ra vô số ảo cảnh vô cùng chân thực. Hơn nữa chỉ cần liếc mắt một cái cũng là cho Lâm Bình không thể mảy may nhúc nhích.

Sức mạnh thực sự ăn mòn được thi thể nam giới kia không phải là sức mạnh của bản thân anh ta mà là sức mạnh tinh thần.

Lúc này, Lâm Bình đang tập trung tinh thần, bắt đầu đem một tia sức mạnh tinh thần, hướng về phía bộ xương ngọc kia để thâm nhập vào.

Đám người Hứa Tình Nhi thấy thế không dám nói gì. Ba người đứng ở ba hướng độc lập với Lâm Bình. Bắt đầu phòng bị nơi cát chảy, để ngăn chặn việc phát sinh biến cố khác.

Mà lúc sức mạnh tinh thần của Lâm Bình thẩm thấu vào phần xương não của bộ xương ngọc cũng là lúc Lâm

Bình lập tức phát hiện ra bộ xương đó còn có một nơi bí mật.

Trên người có chất làm bộ xương này hoá thành ngọc. Hoặc nói là, bên trong của xương có chất hoá thành ngọc, thế nhưng đang có một phần rất nhỏ mà sức mạnh tinh thần không xem xét kỹ được.

Nếu không phải sức mạnh tinh thần của Lâm Bình bám vào tới phần xương não của bộ xương ở phía trên, thẩm thấu từng chút từng chút một, thì hiện tại Lâm Bình cũng không có phương pháp nào phát hiện sự tồn tại của một tia sức mạnh tinh thần này.

Mà khi sức mạnh tinh thần của Lâm Bình thẩm thấu vào bên trong phần não của bộ xương kia thì phát hiện một sức mạnh tinh thần rất mỏng manh ngay lập tức phản ứng ТrцуeлАРР.cоm trang w*eb cập nhật nhanh nhất

Thế nhưng sau đó bắt đầu chuyển sang trạng thái vô cùng hung mãnh trực tiếp nuốt chửng lấy sức mạnh tinh thần của Lâm Bình.

Cho dù Lâm Bình đã hết sức cẩn thận khi vẫn bị sức mạnh tinh thần bên trong bộ xương kia nuốt mất một phần làm cho sắc mặt Lâm Bình nháy mắt đã trắng bệch.

Một bên phòng bị cát chảy, một bên chú ý tới động tĩnh của Lâm Bình bên này, sắc mặt của Hứa Tình Nhi và Chu Thanh liền đồng loạt thay đổi. Cả Hứa Tình Nhi và Chu Tước rất ăn ý đều không lên tiếng, sợ quấy rầy Lâm Bình, làm Lâm Bình phân tâm.

Lâm Bình bị nuốt mất một phần sức mạnh tinh thần, nhanh chóng cùng sức mạnh tinh thần bên trong bộ xương ra ngoài.

Mà trong bộ xương đó sau khi nuốt 1 phần sức mạnh tinh thần của Lâm Bình đã mạnh hơn một chút, có vẻ càng thêm hung mãnh. Điều này trực tiếp làm cho bộ xương do

Lâm Bình điều khiển bắt đầu rung rung, giống như muốn phản kháng. “Xem ra dưới sa mạc Otaka này tồn tại một bí mật rất lớn, thậm chí có một khủng bố lớn tồn tại. Sắc mặt Lâm Bình cực kỳ nghiêm trọng.

Có lẽ nơi này không kém gì cấm địa hoàng tuyền. “Cũng không biết sức mạnh tinh thần bên trong bộ xương này là do tác động bên ngoài hay do bản thân bộ xương này phát ra. “Nếu là người khác để lại sức mạnh tinh thần ở bên trong não bộ của hắn, khống chế bọn họ thì chủ nhân của sức mạnh tinh thần này chỉ sợ không thua kém gì vị ở cấm địa hoàng tuyên kia." Lâm Bình thầm nghĩ.

Nếu như thật sự giống như lời nói, Lâm Bình có một chút không dám tại đây làm cát chảy nữa.

Trong trường hợp không tìm được con suối thần sinh mệnh, mà lại gặp phải sự tồn tại của sa mạc Otaka trong truyền thuyết, không chừng sẽ xảy ra đại loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK