Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 189: Thân phận của Lâm Bình

Trong mắt mọi người, Lâm Bình chỉ là một tên nhãi ranh mà thôi. Giống như Tô Uyên là một đại tiểu thư ở thời cổ đại, và cô đã gặp một học giả xuất thân nghèo hèn như Lâm Bình thôi.

Sự khác biệt duy nhất là Tô Uyên nói với cha cô là Tô Hùng Cường rằng Lâm Bình đã đi lính vài năm và là một quân nhân đã xuất ngũ, không phải là một học giả nghèo. Nhưng vì anh đã xuất ngũ vài năm nên rõ ràng anh không có gia cảnh đặc biệt gì, cũng không hề có bản lĩnh, không làm nên trò trống gì mà thôi.

Điểm đáng khen duy nhất có lẽ chính là lá gan khá lớn.

Dám tức giận vì phụ nữ, còn dám đối nghịch với nhà họ Trần, bắt nhà họ Trần phải xin lỗi Tô Uyên.

Nhưng trên thực tế, loại hành vi này nếu đứng ở góc độ tán thưởng thì đó chính là hành vi quả quyết, nếu đứng ở góc độ phê phán thì đó là hành vi của những người không bình thường, không biết để ý đến kết quả của sự việc.

Hơn nữa vào buổi tối hôm nay, thái độ kiêu ngạo của

Lâm Bình đối với nhà họ Tô khiến Tô Thái Trọng không có một chút thiện chí nào với Lâm Bình cả. "Khi rời đi, cậu ta còn nói là bất kể tấm chi phiếu hay hợp đồng thì đều có thể đến tập đoàn Việt Huy để kiểm tra và xác minh."

Lúc này, Tô Minh Thành nhẹ giọng nói.

Ông ấy vốn không có ấn tượng tốt với Lâm Bình. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lâm Bình có thể dùng vài lời là đã có thể trấn áp Chung Nhân Linh, lại dám đe dọa sẽ khiến nhà họ Lý biến mất ở Tây Ninh và sẽ chỉ còn sử sách.

Dám bênh vực Tô Uyên trước mặt mọi người trong nhà họ Tô, lại còn ngông cuồng nói rằng: “Bức ép Tô Uyên chính là đối nghịch với anh.”

Dám nói: "Nhà họ Tô gặp nguy, tôi sẽ giải quyết."

Với những điều này, ấn tượng về Lâm Bình của Tô

Hùng Cường đã thay đổi.

Người thanh niên này quả thật rất kiêu ngạo cũng rất oai phong.

Và theo quan điểm của Tô Hùng Cường, một người như vậy hoặc là có khả năng thực sự hoặc là một kẻ ngốc với bộ não ngu si đần độn.

Lâm Bình thuộc loại nào chứ?

Nghe vậy, Tô Thái Trọng trầm mặc không nói gì, Tô Minh Thành nhìn về phía Tô Hùng Cường nhẹ giọng nói: "Chú tin cậu ta sao?" "Kiểm tra thì sẽ biết thôi."

Tô Hùng Cường nhẹ giọng nói.

Nếu đó là sự thật.

Nếu Lâm Bình thật sự có khả năng giải nguy cho nhà họ Tô.

Vậy thì Lâm Bình có đủ tư cách để kết hôn với con gái của mình. "Hùng Cường, vậy con sắp xếp người đi kiểm tra đi!" Đôi mắt của Tô Thái Trọng hơi nheo lại rồi cuối cùng mở miệng nói. "Được, con sẽ đích thân đi một chuyến" Tô Hùng Cường dõng dạc nói, sau đó xoay người rời đi.

Lúc này đây, bữa cơm tối đã bị trì hoãn, tất cả mọi người đều ở trong phòng tiếp khách chờ đợi, vẫn không rời đi.

Một tiếng sau, Tô Hùng Cường trở lại. "Chí phiếu đó là thật!"

Sau khi bước vào phòng tiếp khách, Tô Hùng Cường vội vàng nói.

Lời vừa nói ra đã khiến những người có mặt ở đó sốc toàn tập.

Ông cụ Tô Thái Trọng trực tiếp từ chỗ ngồi đứng lên. “Vậy việc hợp tác với tập đoàn Việt Huy?” Tô Thái Trọng hơi kích động.

Tập đoàn Việt Huy không thuộc lãnh thổ của Tây Ninh. Hơn nữa, các dự án của Tập đoàn Việt Huy chưa bao giờ hợp tác với các công ty địa phương.

Nói một cách dễ hiểu, nó có nghĩa là ăn mảnh một mình.

Tập đoàn Việt Huy có thể mạnh như vậy. Ngay cả khi có một công ty được kiểm soát bởi ba gia tộc hàng trăm năm tuổi của Tây Ninh thì cũng phải dè chừng khi đối đầu với tập đoàn Việt Huy. "Con tới gặp Chu Cường của tập đoàn Việt Huy rồi, hợp đồng đó là có thật. Chu Cường nói có thể kiếm được 50% lợi nhuận, có thể hợp tác với tập đoàn của chúng ta!"

Tô Hùng Cường lại nói.

Tuy Tô Hùng Cường đã biết kết quả trước đó nhưng những cơn sóng vẫn cứ cuộn trào trong lòng ông ấy.

Còn Tô Uyên lại cắn chặt hai hàm răng sau khi nghe được đáp án.

Cô thật sự tin điều đó nhưng khi nghe câu trả lời chính xác, cô vẫn khiếp sợ không thôi.

Lúc này, trong đầu Tô Uyên tràn ngập vô số nghi vấn. Làm sao anh ấy có thể làm điều đó?

Và trong lòng của Tô Minh Thành, Chu Kim Thanh, Tô

Việt Bách và Tô Bảo Ngọc lập tức trở nên phức tạp.

Thèm muốn, ghen tị...

Đủ mọi cảm xúc đang len lỏi trong tâm trí của họ. Làm sao Tô Uyên lại có phúc phần tốt như thế được chứ?

Làm sao mà có thể được nhà họ Lý đề nghị kết hôn cho dù Tô Uyên là một người có thanh danh dơ bẩn như vậy? Lại còn có một thanh niên đưa ra một số tiền lớn như thế kia, còn khiến tập đoàn Việt Huy phá lệ hợp tác với nhà họ Tô nữa chứ?

Hay là đó chính là bạn trai của cô?

Phải chăng ông trời đã định sẵn để Tô Hùng Cường trỗi dậy sao?

Tương lai ông ấy sẽ tiếp quản nhà họ Tô sao? "Tô Uyên, thân phận của Lâm Bình chính xác là như thế nào? Cậu ta có năng lực lớn như vậy, sao cháu không nói cho chúng ta biết?"

Lúc này, ảnh mắt Tô Thái Trọng đột nhiên nhìn về phía Tô Uyên, trong mắt hiện lên một tia sáng nhàn nhạt. Có lẽ nào xuất thân của Lâm Bình còn lớn hơn gia tộc họ Lý? Là con cháu nhà giàu có nào vậy chứ?

Theo hiểu biết của Tô Thái Trọng, ông ấy đương nhiên biết người đứng sau tập đoàn Việt Huy chính là một đại gia tộc ở thủ đô.

Các gia tộc ở Tây Ninh còn lâu mới có thể so sánh được.

Đây cũng là lý do quan trọng nhất khiến ngay cả những gia tộc ba trăm năm tuổi của Tây Ninh cũng sẽ không đối đầu với tập đoàn Việt Huy.

Tập đoàn Việt Huy dường như nằm ngoài vòng vây của các gia tộc ở Hà Nam và Sơn Trà, nhưng trên thực tế, nó nằm giữa hai tỉnh Nam và Sơn Trà, nhưng có vẻ tách biệt hơn. Cập nhật nhanh* nhất trên tamlinh247.org

Nếu Lâm Bình không phải từ những gia tộc lớn đó, làm sao anh có thể chỉ huy tập đoàn Việt Huy? “Cháu...

Khi nghe những lời này, trong lòng Tô Uyên cũng vô cùng phức tạp.

Thân phận của Lâm Bình là gì?

Lúc này, cô phát hiện mình dường như không biết chính xác thân phận của Lâm Bình là gì?

Cô luôn nghĩ rằng Lâm Bình chỉ là một nhân viên xuất ngũ bình thường mà thôi. "Anh ấy... là cha của Phi Tuyết, là bạn trai của cháu...

Cuối cùng, Tô Uyên nghiến răng nói.

Tô Hùng Cường hơi cau mày khi nghe thấy điều này. Có vẻ như con gái của mình hình như không rõ lắm về thân thể của Lâm Bình?

Lúc này điện thoại di động của Tô Hùng Cường đột nhiên reo lên.

Đó là lời nhắc nhở, có một email được gửi đến.

Tô Hùng Cường mở ra.

Sau khi biết Lâm Bình là bạn trai của Tô Uyên, Tô Hùng

Cường đã cho người đi điều tra Lâm Bình. Sau khi xem qua, Tô Hùng Cường nhíu chặt hàng lông mày.

Sau một lúc.

Tô Hùng Cường nói:

Lâm Bình, năm nay hai mươi lăm tuổi, là người sáng lập tập đoàn Bắc Thanh.

Vào tối ngày 23 tháng 10 năm 2014, anh ta bị bắt vào tù vì âm mưu hãm hiếp Đường Thanh Tâm (đối tác cũ của tập đoàn Bắc Thanh), chủ tịch tập đoàn Đường Thị

Khoảng hai tháng trước đã trở lại Hải Châu.

Sau khi trở về Hải Châu, Tập đoàn Việt Huy bất ngờ xuất hiện tại Hải Châu và cướp đi dự án chân núi Hoàng Long mà Tập đoàn Đường Thị và Tập đoàn Tôn Kiến định thực hiện, có tin đồn có liên quan đến Lâm Bình.

Sau đó, anh ta công khai thủ tiêu hậu duệ của gia tộc gia tộc họ Tạ, Tạ Minh Thành.

Sau đó lại bắn chết chủ tịch của công ty dược Nam Hà, Lý Nguyên Tùng, và sau đó công ty dược Nam Hà sụp đổ.

Tháng trước, Đường Thanh Tâm của tập đoàn Đường Thị đã tổ chức họp báo làm sáng tỏ chân tướng năm năm trước, việc Lâm Bình bị tố cưỡng ép cô ta hoàn toàn không đúng sự thật, và tập đoàn Đường Thị được trả về cho Lâm Bình, tập đoàn Đường Thị lại được đổi tên thành Bắc Thanh. Vào thời điểm đó, tổng giám đốc Chu Cường của công ty Việt Huy cũng trực tiếp có mặt ở buổi họp báo.

Lâm Bình tuyên bố trước công chúng rằng mình sẽ chuyển giao 70% cổ phần của tập đoàn Bắc Thanh cho em gái Lâm Nhã.

Sau đó lại rời khỏi Hải Châu. Giọng nói của Tô Hùng Cường vang lên khiến cả căn phòng tiếp khách rơi vào im lặng.

Và Tô Uyên cũng trợn to hai mắt. Tối ngày 23 tháng 10 năm 2014

Đó là ngày cô nhớ rõ hơn thứ gì khác. Đúng vậy,

Thật tình cờ, cô đã cứu người đó, nhưng lại bị người

Chính vì điều này mà Phi Tuyết mới được sinh ra...

Và mới có những chuyện sau xảy ra sau này..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK