Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sâu trong núi lớn ở Tây Bắc.

Khi Lâm Bình dẫn theo Blake đi ra bên ngoài trại huấn luyện Suối Vàng, điều đầu tiên làm anh ấn tượng chính là sáu chữ to đẫm máu,

Chào mừng đến với Suối Vàng!

Nhìn mà khiến người ta khiếp sợ!

Cho dù là chưa đi vào bên trong trại huấn luyện Suối Vàng, cũng đủ để khiến người ta cảm nhận được một luồng hơi thở vô cùng khắc nghiệt.

Cho dù là trong mùa đông, Blake cũng vẫn chỉ mặc một lớp áo vải thô, giọng nói hơi khàn khàn: “Bình, đây là căn cứ bí mật của Việt Nam, cậu yên tâm đưa tôi tới đây sao?"

Đồng thời, ông ta cũng tò mò nhìn khắp xung quanh.

Lâm Bình từ tốn nói: “Cần người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không cần người!"Nghe vậy, Blake cũng nở nụ cười.

Ông ta tập võ cả đời, đồng ý cùng Lâm Bình tới trại huấn luyện Suối Vàng làm thầy giáo cũng chỉ vì con đường võ thuật mà thôi, thật sự thì cũng không có bất kỳ ý xấu nào khác.

Khi Lâm Bình vừa đi đến trước cửa trại huấn luyện Suối Vàng, lúc này, sớm đã có người chờ đợi ở đây rất lâu.

Khi nhìn thấy Lâm Bình đi tới, có một chàng trai có bắp cường tráng đang đứng trước một chiếc xe địa hình việt dã, cho dù Lâm Bình đang đi về phía trước, anh ta cũng cúi đầu chào một câu vô cùng tiêu chuẩn với Lâm Bình: “Xin chào hiệu trưởng Bình!"

Lâm Bình gật đầu cười.

Bây giờ Lâm Bình đang là một trong số ba hiệu trưởng của trại huấn luyện Suối Vàng.

Mà chàng trai cường tráng vừa rồi, chính là người phụ trách nhiệm vụ canh gác của trại huấn luyện Suối Vàng, tên là Cao Diệp Đinh.

Lâm Bình nói trực tiếp: “Dẫn chúng tôi đến gặp hiệu trường Nhi

Hiện nay trại huấn luyện Suối Vàng có tổng cộng ba hiệu trưởng, trừ hai người ra thì còn một hiệu trường đã gần một trăm tuổi, ông ta cũng là người lậpnên trại huấn luyện Suối Vàng, tên là Hoàng Viễn

Phương. Nhưng mà, bây giờ Hoàng Viễn Phương cũng không ở trong trại huấn luyện Suối Vàng chỉ còn lại hiệu trường Nhi.

Kiên trì làm việc ở trại huấn luyện Suối Vàng trong một thời gian dài, hiệu trưởng phụ trách tất cả công việc hàng ngày là một người phụ nữ tên Hứa Tình Nhi.

Hứa Tình Nhi giống với Lâm Bình, hai người này đều là học sinh của hiệu trưởng Hoàng Viễn Phương.

Tuy nhiên có thể coi Hứa Tình Nhi là đàn chị khóa trên của Lâm Bình, cũng có thể xem như là cô giáo của anh.

Bởi vì khi Lâm Bình mới tham gia trại huấn luyện Suối Vàng, thầy hiệu trường Hoàng Viễn Phương đã không còn ở đó nữa, mà trong suốt một khoảng thời gian dài đều là do Hứa Tình Nhi thay thế thầy hiệu trường dạy cho Lâm Bình rất nhiều kiến thức.

Cao Diệp Đinh trả lời ngay lập tức: "Vâng."

Đồng thời đáp lại rằng: “Hiệu trưởng Nhi đã đợi từ rất lâu rồi a."

Nghe vậy.

Khóe miệng của Lâm Bình giật nhẹ một cái.Cô gái đó.

Nghe tin người đó đợi mình đã lâu, nghĩ như thế nào thì điều đó cũng không giống một chuyên tốt

Sau đó,

Lâm Bình cùng Blake ngồi vào bên trong chiếc xe địa hình việt dã chất lượng không gì sánh được đã được sửa đổi đặc biệt để chống lại pháo đạn.

Xe địa hình do Cao Diệp Đinh cầm lái, phóng về phía bên trong trại huấn luyện Suối Vàng.

Trại huấn luyện Suối Vàng nằm ở bên trong núi sâu Tây Bắc, giống như một ngôi làng bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Mà Hứa Tình Nhi đang ở phòng làm việc của hiệu trường, đó cũng là nơi trung tâm của trại huấn luyện Suối Vàng.

Ngoại trừ Hứa Tình Nhi và một số vị lãnh đạo cấp cao của trại huấn luyện Suối Vàng ra thì không có ai biết việc Lâm Bình tới đây.

Do đó, cũng không gây nên sự xôn xao, náo động nào cả.

Khi Lâm Bình dẫn theo Blake vào phòng làm việc của Hứa Tình Nhi, cũng là nơi cô ấy sinh sống, nằm phía sau một sân nhỏ riêng biệt, liền thấy được bóngdáng người phụ nữ đang mặc một bộ đồng phục đặc biệt, khắp người tỏa ra sự quyến rũ trưởng thành và khí khái anh hùng.

Người phụ nữ này chính là Hứa Tình Nhi

Hứa Tình Nhi đứng lên, vô cùng đoan trang cúi đầu chào Lâm Bình: “Hiệu trường Bình, đã lâu không gặp.

Lâm Bình nheo mắt, cúi đầu chào lại: “Hiệu trưởng

Nhi, đã lâu không gặp

Sau đó, Lâm Bình lại giới thiệu về Blake cho Hứa Tình Nhi: “Vị này là Blake, là một bậc thầy hơn người, chỉ cách Thần Cảnh có một bước.

Lâm Bình sớm đã kể rõ cho hiệu trường Hoàng Viễn Phương và Hứa Tình Nhi về hoàn cảnh của Blake, hai người họ cũng đã đồng ý đề nghị của Lâm Bình.

Hứa Tình Nhi nhìn về phía Blake đang đứng bên Lâm Bình, lần này không giống như cách cô cúi chào Lâm Bình khi nãy, mà là vươn tay ra, cười chào: “Kính chào ông Blake, tôi là Hứa Tình Nhi, hiệu trường phụ trách các công việc hàng ngày, trước đây vốn đã từng nghe về danh tiếng lẫy lừng của ông, hôm nay được gặp mặt, quả thật khiến người ta khâm phục." “Cô Nhi khách sáo rồi."

Blake nghiên cứu khá sâu về văn hóa Việt Nam,khi còn trẻ cũng đã từng ở lại Việt Nam một khoảng thời gian rất dài, do đó, khi đến Việt Nam, cách làm việc của ông ta cũng trực tiếp hòa nhập khá nhanh với nơi này.

Sau một hồi nói chuyện, Hứa Tình Nhi liên tự mình dẫn theo Blake và Lâm Bình tới chỗ ở đã được chuẩn bị sẵn cho Blake.

Đó cũng là một khu nhà riêng biệt, chỉ cách chỗ ở của Hứa Tình Nhi có hơn một trăm mét. Cập nhật chươ*ng mới nhất tại Truyện88.vip

Chỉ là phong cách trang trí hoàn toàn theo kiểu Việt Nam. “Tôi rất thích nơi này"

Blake nói, trên mặt nở nụ cười, ông ta quả thật khá coi trọng những kiến trúc theo phong cách Việt Nam.

Cảm thấy rất có tính nghệ thuật.

Đợi đến khi Blake thu xếp ổn thỏa, bắt đầu nghĩ ngơi thì Lâm Bình và Hứa Tình Nhi mới rời đi.

Sau khi về phòng làm việc của Hứa Tình Nhi, Lâm Bình hỏi cô: “Chi cảm thấy Blake là người như thế nào?"

Hứa Tình Nhi nói: “Rất mạnh. Thực lực của ông ta có lẽ ngang ngửa với thầy" “Thầy” mà cô nói chính là hiệu trường Hoàng ViễnPhương

Một Tông Sư của võ đạo đang ở vị trí cao nhất của Hóa Cảnh, nếu như không phải là năm đó bị thương quả nghiêm trọng, cắt đứt hy vọng bước vào Thần Cảnh thì thấy Hoàng Viễn Phương đã sớm trở thành người đạt được Thần Cảnh.

Lâm Bình từ tốn nói: "Những lời này của chị đúng là nói thừa, nếu như thực lực không mạnh thì làm sao lại có thể được hoàng nước Úc phong làm bậc thầy võ thuật số một của nước Úc được "

Ngay lập tức, Hứa Tình Nhi mở to hai mắt, trừng mắt nhìn Lâm Bình, thái độ không đoan trang giống như lúc Blake còn đang ở đây.

Hứa Tình Nhi trừng mắt nhìn Lâm Bình, tức giận nói: “Cậu chính là đang ngầm đề cao bản thân à!"

Lâm Bình làm ra một biểu cảm khoa trương: "Ô .... Đàn chị thật thông minh... Đoán rất đúng... Giỏi quá di..."

Ngoài là một Lâm Thiên Sơn lạnh lùng vô tình, cũng chỉ có lúc ở trước mặt Hứa Tình Nhi, thầy hiệu trường Hoàng Viễn Phương và một số người khác thì anh mới thể hiện ra tính cách trẻ trung phù hợp với tuổi tác của mình.

Nhưng với biểu cảm và những lời nói này của LâmBình.

Ngay lập chức chọc giận đến Hứa Tình Nhi, vẻ mặt cô thể hiện sự tức giận, trừng mắt hung dữ nhìn Lâm Bình: "Cậu có phải là đã quên mấy năm trước khi còn được tôi huấn luyện, muốn sống không được muốn chết không xong rồi đúng không? Cho rằng hiện tại tôi đánh không lại câu, muốn tạo phản phải không?"

Đừng thấy dáng vô hai hiện của Hứa Tình Nhi, nhưng, nhớ về sự hung bạo tàn ác khi trước của người phụ nữ này, Lâm Bình liền cảm thấy đau đầu, lắc đầu bày ra sự sợ hãi: "Không dám không dám, nào có ý gì đâu."

Hứa Tình Nhi nghiến răng, vung năm đấm nói: "Hừm, coi như cậu biết điều, nếu không thì sợ rằng sẽ khiến tất cả học sinh ở đây biết được Lâm Thiên Sơn mà họ vẫn luôn ngưỡng mộ đã bị đàn chị lương thiện, dịu dàng, đáng yêu, say đắm lòng người, hào phóng, thông minh, xinh đẹp,... của mình đánh đập tơi bời như thế nào”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK