Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 93: Tôi đã có chồng

May mắn, sau khi Lâm Bình gọi một tiếng “vợ ơi”, TÔ Phi Tuyết lại một lần nữa ăn bánh ngọt, không chú ý đến việc Tô Uyên chưa gọi Lâm Bình là “chồng”.

Chờ đến khi Tô Uyên và Lâm Bình dẫn theo Tô Phi Tuyết rời khỏi quán cà phê Starbucks, thời gian đã gần đến chín giờ.

Bên trong nhà trẻ đã có rất nhiều gia đình đến.

Hiện tại thời tiết đã vào thu, lần này nhà trẻ tổ chức du lịch gia đình, thúc đẩy tình cảm, giao lưu giữa bậc cha mẹ và con cái, đồng thời cũng xem như là hoạt động du lịch mùa thu của trường học.

Địa điểm chính là thị trấn nhỏ Hương Sơn của thành phố Hải Châu.

Thị trấn Hương Sơn, khu nghỉ ngơi dành cho cha mẹ.

Sau khi tiến hành giao lưu giữa các thành viên trong gia đình, các bạn nhỏ đi tham gia hoạt động do trường tổ chức, còn tất cả phụ huynh thì đến khu nghỉ ngơi để chờ đợi.

Ánh mắt của Trần Hưng Phong tìm kiếm trong đám người, rất nhanh tìm được vị trí của Tô Uyên.

Lúc này, Tô Uyên đang nằm trên một chiếc ghế, dáng vẻ lười biếng, thoải mái, nhắm mắt nghỉ ngơi. “Cô Tô.”

Sau khi tìm được Tô Uyên, Trần Hưng Phong trực tiếp đi đến, sau đó nằm bên cạnh ghế của Tô Uyên, nghiêng đầu gọi cô.

Nghe thấy thế, Tô Uyên mở mắt: “Sao anh lại ở đây?”

Giọng nói của Tô Uyên mang theo ngoài ý muốn, đồng thời còn mang theo cảm giác lạnh lùng cách xa người nghìn dặm.

Vốn dĩ vị trí người ở trên ghế nằm bên cạnh cô là Lâm Bình mới đúng, sau khi cô chợp mắt một lát, làm sao lại đột nhiên đổi người. “Bởi vì trong lòng tôi vẫn luôn hướng về cô.” Trần Hưng Phong cười nói.

Nhìn thấy Tô Uyên, trên mặt anh ta mang theo thưởng thức.

Nhưng Tô Uyên lại hơi nhíu mày, giọng nói lạnh đi rất nhiều: “Anh Trần, tôi đã có chồng, mong anh chú ý lời nói.” “Cô đừng lừa tôi nữa, tôi đã biết người đàn ông tên

Lâm Bình kia căn bản không phải chồng của cô. Nụ cười trên mặt của Trần Hưng Phong không giảm.

Sáng sớm hôm nay, sau lần đó, anh ta đã kéo một người để hỏi, Tô Uyên căn bản chưa kết hôn.

Đồng thời còn biết Tô Uyên đăng thông báo tuyển dụng trợ lý sinh hoạt, muốn tìm một người đóng giả cha của Tô Phi Tuyết, chuyện này tuy không công khai, không có nhiều người biết, nhưng cũng không tính là bí mật gì.

Nếu có lòng muốn điều tra, đương nhiên sẽ biết. Lúc này Trần Hưng Phong đã biết sự thật. “Cô Tô, nói gì thì nói, phụ nữ vẫn nên tìm một người đàn ông để làm bạn, cô dẫn theo một đứa con gái, tôi cũng thế, chúng ta đúng là một đôi trai tài gái sắc, một đôi trời sinh, tôi sẽ dành tất cả tình yêu của mình cho cô.”

Trần Hưng Phong nói tiếp.

Độ tuổi ngoài 30, dựa theo tuổi tác để tính toán, anh ta đã sắp đi vào hàng ngũ trung niên, nhưng anh ta không có mỡ thừa, ngược lại khí chất hào hoa phong nhã, rất xuất chúng.

Bây giờ sự nghiệp của anh ta có thành tựu, tuy không tính là siêu giàu, nhưng cũng có tài sản mấy chục tỷ, miễn cưỡng xem như là người trong xã hội thượng lưu.

Anh ta không thiếu phụ nữ.

Chỉ cần anh ta lên tiếng, vô số người phụ nữ xinh đẹp sẽ chen lấn nhau leo lên giường của anh ta. Chẳng qua đối với sự từ chối của Tô Uyên, Trần Hưng

Phong vẫn luân canh cánh trong lòng, anh ta âm thầm thề, nhất định phải giành được Tô Uyên đến tay.

Cho dù Tô Uyên thật sự kết hôn rồi, anh ta cũng muốn thông đồng với Tô Uyên, tận hưởng dư vị.

Hơn nữa Tô Uyên không phải thật sự kết hôn.

Lần này anh ta trở về Hải Châu thăm con gái, một lần nữa nhìn thấy Tô Uyên, trong lòng Trần Hưng Phong càng thêm ngứa ngáy khó nhịn. “Anh Trần, tôi nhấn mạnh một lần nữa, tôi đã có chồng rồi.” Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nh*a !!!

Tô Uyên lạnh lùng nói. Sau đó cô đứng dậy, chuẩn bị cách xa Trần Hưng Phong.

Trần Hưng Phong nhìn thấy Tô Uyên muốn đi, trên mặt anh ta hiện lên lạnh lẽo. Căn cơ sự nghiệp của anh ta ở thành phố Nam Giang, mà con gái của anh ta vẫn luôn sống cùng ông bà nội ở thành phố Hải Châu, lần này anh ta về tham dự hoạt động du lịch gia đình do trường học tổ chức, một mặt là vì đã lâu anh ta không trở về, anh ta nên trở về thăm con gái.

Một mặt khác chính vì Tô Uyên.

Tô Uyên đã sớm block anh ta, nhưng anh ta biết, loại hoạt động du lịch gia đình này, Tô Uyên nhất định sẽ tham gia.

Đây mới chính là lý do vì sao anh ta lại tích cực tham dự hoạt động lần này như thế.

Nhưng Tô Uyên lại vẫn cho thể diện mà không cần.

Hai ngày nữa, anh ta phải rời khỏi Hải Châu, trở về thành phố Nam Giang, nếu như lần này không thể giành được Tô Uyên đến tay, cơ hội càng thêm mong manh.

Lúc này, Trần Hưng Phong đưa tay, muốn kéo Tô Uyên. “Trần Hưng Phong, anh làm gì thế?”

Lúc này, trên gương mặt xinh đẹp của Tô Uyên đã tràn đầy lạnh lùng, né tránh bàn tay của Trần Hưng Phong, lạnh lẽo nói. “Tô Uyên, cô đừng cho thể diện lại không cần, chọc đến tôi, tôi sẽ trực tiếp nói cho Tô Phi Tuyết biết chuyện, tên trai bao kia căn bản không phải là cha của con bé, cô tin không?”

Trần Hưng Phong khẽ quát, đồng thời cũng dùng ánh mắt để uy hiếp Tô Uyên.

Nơi này nhiều phụ huynh như thế, không nên ầm ĩ, một khi làm lớn chuyện, bị người khác chú ý đến, đối với ai cũng không tốt. “Nếu anh dám nói một chữ, tôi lập tức dám giết anh, anh có tin không?”

Thế nhưng đáp lại anh ta không phải Tô Uyên mà chính là một giọng nói từ tính, đột nhiên từ phía sau lưng anh ta vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK