Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này, động tĩnh phía trước sân cuối cùng cũng truyền đi, không ít người chạy đến trước sân liền nhìn thấy ông chủ bị một người thanh niên dẫm ở dưới chân. Nhất thời không ít người của nhà họ Lâm đều thay đổi sắc mặt. đặc biệt là những những người nhỏ tuổi học võ của nhà họ Lâm, đều rất kinh ngạc.

Căn bản không quan tâm tới ngay cả Lâm Uy Viễn người tôn sư biến hóa cũng không phải đối thủ của Cố Du Hải. Họ tiến lên cũng chỉ là lao đầu vào thực tại của cái chết . Lần lượt đều rất tức giận xông về phía Cố Du Hải, thề sẽ dựa vào sức mình để cứu ông chủ.

“ không cần”

Lâm Uy Viễn nhìn thấy cảnh đó gần như đã dùng hết toàn bộ khí lực của mình hô to muốn ngăn lại những người con cháu này.

Chỉ là ngay khi Lâm Uy Viễn nói xong từ này thì bị lão già không có động tĩnh gì , người mà bị Cố Du Hải gọi là Bác Lê hừ lạnh một tiếng : “ các ngươi cũng không xứng để thiếu chủ ra tay”. Sau đó Bác Lê hừ lạnh một tiếng.

Sau đó những người con cháu xông tới Cố Du Hải đều giống như những người bảo vệ bị bay ra ngoài , đập vào núi giả, tường , trên xà nhà. Từng người hộc máu. Không có động tĩnh gì.Sống chết không biết. Nhìn thấy cảnh tượng này Lâm uy viễn mắt như muốn rách ra, những người khác của nhà họ Lâm cũng vừa tức giận vừa hoảng sợ.

“ tất cả, không được hành động thiếu suy nghĩ”. Lúc đó, Lâm Uy Viễn lại hô to lần nữa.

Ông ta sợ lại có những người đàn ông của nhà họ Lâm máu nóng phun ra, nộp mạng vô ích. Nghe được lời của Lâm Uy Viễn, phía sau lại tiến đến một vài người, nhưng họ đều biết ngay cả tôn sư còn không phải là đối thủ thì cứ xông lên như vậy cũng chẳng khác gì xông vào cái chết.

Họ cũng lo lắng, nếu chọc giận đối phương, hoặc là ngay cả ông chủ cũng vì vậy mà phải nộp mạng. mọi người chỉ có thể là nhẫn nhục cơn tức giận này.

“ Bác Lê ,tìm một số người được chút, đến lúc đó đưa đi”. Đến lúc đó Cố Du Hải mở miệng.

“ vâng” Lê Tông nhận lệnh. Rồi sau đó, trong nháy mắt thân hình trong biến mất ngay ở ngay tại chỗ.

Trong sân nhà họ Lâm.

Lâm An Tuyền vốn đang nghiên cứu một quyển sách cổ. Nhưng chỉ nghe một âm thanh, bỗng vang lên bên tai cô :” An Tuyền, lập tức liên hệ với Lâm Thanh Sơn, có hai người thần cảnh mạnh lạ, đến nhà họ Lâm, khách đến không có thiện ý”.

Nghe vậy Lâm An Tuyền sửng sốt. Buông sách cổ, trên mặt lộ một sự hoài nghi.

Nhưng rất nhanh, Lâm An Tuyền liền thay đổi sắc mặt.

Là giọng của ông nội.

Thần cảnh?

Khách đến không có ý tốt? vì sao mà khi nghe được tin tức này Lâm An Tuyền còn chưa kịp phản ứng lại.

Ai có thể đến nhà họ Lâm làm loạn? nhưng cũng ngay lúc này, trước sân truyền tới động tĩnh. Lâm yên tuyết vốn định đi qua đấy nhìn. Nhưng mà ngay lúc Lâm An Tuyền muốn đứng dậy, đột nhiên nhớ tới lời của ông nội, muốn cô liên hệ với Lâm Bình.

Với tính cách của ông nội, nếu không có chuyện gì to, sao có thể liên hệ với Lâm Bình.

Lập tức, trong lòng Lâm An Tuyền có một dự cảm không lành.

Lâm An Tuyền không do dự, lập tức lấy điện thoại, chuẩn bị liên hệ với lâm Bình .Chuẩn bị sau khi liên hệ thì lập tức đi xem tình hình.

Nhưng điện thoại có chuông rồi nhưng mà mấy chục giây, nhưng mà Lâm Bình cũng không nghe. Mà phía trước sân lại có những âm thanh thảm khốc truyền đến. sắc mặt của Lâm An Tuyền lại thay đổi. cô ta biết khẳng định có chuyện rồi.

Ngay cả Lâm An Tuyền Vốn tính cách lạnh lùng , điềm tĩnh trong lòng cũng có sự hoảng loạn. Nhanh chóng gọi lại một lần nữa. Chỉ là điện thoại lần này vẫn không có ai nghe.

“ Lâm Bình , anh mau nghe điện thoại đi”. Lâm An Tuyền cắn chặt hàm răng. Lại gọi lại lần nữa, chỉ là Lâm Bình vẫn không nghe. Lâm An Tuyền không thể chờ được nữa, mà linh cảm không tốt của cô lại càng ngày càng mạnh. Vì an toàn, lâm yên tuyết lập tức gửi cho Lâm Bình một tin nhắn nhanh : “ thần cảnh đến, khách không có thiện ý, nhà họ Lâm gặp nạn, mong sự trợ giúp”.

Cô lo lắng nếu như là có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra , hoặc là cô không còn cơ hội để gọi cho Lâm Bình nữa, đến lúc đó Lâm Bình căn bản không biết nhà họ Lâm đã xảy ra chuyện gì.

Mà ngay lúc Lâm An Tuyền vừa soạn xong tin nhắn chuẩn bị gửi cô bỗng nhiên cảm giác trước mắt giống như có móng người thoáng qua, theo phản ứng cô lùi bước, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy một người mặc áo dài, cổ đai giống như là xuất hiện từ trong không khí trước mặt cô.

“ ngươi là ai”? đôi mắt đẹp của Lâm An Bình hơi co lại.

“ ngươi, không tồi” ông già không trả lời câu hỏi của Lâm An Tuyền chỉ là thản nhiên nói ba từ mà thôi. Lâm An Tuyền nhìn thấy ông già đưa tay ra.

“ ngươi , ngươi muốn làm cái gì?”Lâm An Tuyền sợ hãi. Vội lùi về phía sau.Nhưng làm cô ngạc nhiên là ông già này rõ ràng là giơ tay nhìn thì có vẻ chậm chạp nhưng bất luận cô lùi và trốn thế nào cũng giống như là phí công vậy.

Trong phút chốc, Lâm An Tuyền liền cảm thấy đau ở vai.cả người nhô lên khỏi mặt đất. cảnh trước mắt vụt qua nhanh chóng. Tiếng gió rít bên tai, sau đó Lâm An Tuyền phát hiện, bản thân đã đi tới sân viện, vừa lúc nhìn thấy, ông nội của mình bị một người thanh niên giẫm dưới chân, cả người đều là máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK