Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngài Bình, thật xin lỗi... Thật xin lỗi, trước đó là tôi có mắt không biết Thái Sơn... "Là tôi mắt chó đui mù, xin anh tha thứ về sự xúc phạm của tôi...

Lúc này, Đỗ Tín không còn dáng vẻ phách lối như trước nữa, hoặc là nói muốn trả thù Lâm Bình.

Từ khi anh ta lái xe từ Làng họ Lâm xuống núi, ở dưới chân núi vừa đúng lúc thấy xe của cha là Đỗ Viễn Khang.

Rồi lại bị Đỗ Viễn Khang tát một bạt tai, anh ta đã không còn chút cảm xúc nào.

Lúc ấy, khi Đỗ Tín thấy cha đến, nghĩ là cha nể mặt Lâm An Châu cùng những tổng giám đốc Sơn Trà kia tới tham gia tộc hội của nhà họ Lâm.

Cho nên lúc bấy giờ, Đỗ Tín đã nói chuyện mình bị Lâm Bình đánh cho Đỗ Viễn Khang biết.

Nghĩ là Đỗ Viễn Khang sẽ lập tức báo thù cho mình. Nhưng mà...

Sau khi nghe xong, Đỗ Viễn Khang không hề có vẻ thương xót cho anh ta, mà trái lại còn tức giận mắng cho một tiếng, tát một bạt tay lên mặt anh ta, đánh cho anh ta tỉnh mộng.

Lúc này anh ta mới biết được, mình trêu chọc Lâm Bình, rốt cuộc phải sống như thế nào.

Chính là lần trước, anh trai của anh ta là Đỗ Phong Đạt đã trêu chọc đến người kia.

Phải biết.

Từ sau lần đó, Đỗ Viễn Khang đã lên tiếng, đá Đỗ Phong Đạt ra khỏi đội ngũ người dự bị được thừa kế. Dù sao Đỗ Viễn Khang cũng có đến mấy người con trai.

Lúc ấy, Đỗ Tín cũng thấy mờ mịt.

Cảm giác như trời sắp sụp tới nơi.

Nhìn thấy Đỗ Tín quỳ gối trước mặt mình liên tục dập đầu xin lỗi, thậm chí trán cũng đã nhuốm máu.

Nhưng vẻ mặt Lâm Bình lại rất lạnh lùng. Sau đó, anh lại nhìn qua Đỗ Viễn Khang.

Làm cả người Đỗ Viễn Khang đổ mồ hôi lạnh. Lo lắng bất an! "Được rồi, chuyện trước kia tôi sẽ bỏ qua cho anh ta, đương nhiên sau này cũng không tính toán nữa." "Nhưng mà tôi chỉ hi vọng, nếu có sự oán giận nào thì hãy nhắm vào tôi. Nếu ai dám đụng đến một sợi tóc của người nhà tôi, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo."

Lâm Bình bình tĩnh nói.

Lý Nguyên Tùng gây rối với Lâm Nhã, nhà họ Lý đã biến mất khỏi Hải Châu!

Người nhà mãi mãi là vảy ngược của anh. "Không dám không dám "

Đỗ Viễn Khang lập tức nói.

Cả người run rẩy.

Ông ta biết câu nói này là nói cho cha con bọn họ nghe, nhất là Đỗ Tín. "Nếu không có chuyện gì thì hãy về đi."

Sau đó.

Lâm Bình từ tốn nói.

Lâm Bình vừa nói xong lời này.

Lần nữa làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt và sững sờ.

Đây là ra lệnh đuổi khách?

Đỗ Viễn Khang là một trong những người có thân phận cao quý nhất đang ở trong nhà họ Lâm.

Nhưng mà bây giờ Lâm Bình lại không nể mặt mà đuổi người?

Chuyện này cũng quá cuồng vọng rồi?

Nhưng mà sau khi Đỗ Viễn Khang nghe nói như thế, sắc mặt chỉ thay đổi một chút, rồi vội vàng đáp lại, nói: "Vâng, ngài Bình, nếu sau này ngài Bình đến Sơn Trà, xin hãy thông báo một tiếng" "Chuyện đó nói sau đi."

Lâm Bình khoát tay áo.

Trên mặt đã lộ vẻ không kiên nhẫn.

Hai lần liên tục, người của nhà họ Đỗ đã gây hấn với anh, điều này đã làm Lâm Bình không còn cảm tình gì với nhà họ Đỗ "Vâng."

Cảm nhận được thái độ của Lâm Bình, Đỗ Viễn Khang đáp lại lần nữa.

Sau đó, ông ta dẫn theo Đỗ Tín đi.

Có tiếc nuối.

Cũng cảm thấy may mắn.

Ít ra thì Lâm Bình cũng không có truy cứu trách nhiệm ông ta!

Một vị Tông Sư Hóa Cảnh, cũng không phải người ông ta có thể trêu chọc được.

Bây giờ ông ta đã biết, Lâm Bình không đơn giản chỉ là một vị Tông Sư Hóa Cảnh.

Đỗ Viễn Khang cứ đi như thế.

Trước sau cũng chưa quá ba phút.

Làm cho tất cả mọi người cảm thấy hơi choáng váng. Tất cả mọi người đều vô cùng tò mò về thân phận của

Đến lúc này.

Lâm Bình.

Rốt cuộc Lâm Bình có bản lĩnh thế nào, mới có thể để cho Đỗ Viễn Khang có tài sản chục nghìn tỷ phải luồn cúi như thế.

Lâm Minh Đức nhìn Lâm Bình. Vẻ mặt không biết hình dung thế nào.

Xem ra ông ta đã đánh giá thấp Lâm Bình.

Lâm Bình không cần chờ đến khi bằng tuổi Lâm An Châu, ngay lúc này, Lâm An Châu cũng đã kém hơn Lâm Bình rồi.

Mà lúc này, Lâm An Châu và những nhân vật lớn của Sơn Trà kia rốt cuộc cũng chủ động tiếp cận Lâm Bình. Đỗ Viễn Khang cũng phải luồn cúi như thế.

Đương nhiên bọn họ cũng dựa vào đó, không nói đến chuyện nịnh bợ, nhưng ít ra thái độ đối với Lâm Bình cũng đã phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Тr*цуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Trong đó cũng có sự mong chờ, rốt cuộc Lâm Bình có thân phận gì.

Có lẽ đây là cơ duyên của bọn họ.

Có thể kết giao với một nhân vật lớn đáng gờm. Lâm An Châu và Lâm Khải hoàn toàn bị lạnh nhạt.

Nhưng mà.

Ngay lúc tất cả mọi người nghĩ là sẽ không ai đến đây nữa.

Lúc Lâm Minh Đức thấy không còn ai đến nữa, ánh mắt phức tạp muốn cử hành nghi thức cúng tổ Ở cổng nhà thờ tổ, người nhà họ Lâm đứng tiếp khách lại lên tiếng lần nữa. "Chủ tịch tập đoàn Lý Lân ở Tây Ninh, ông chủ nhà họ

Lý, Lý Dương Sinh đến " "Chủ tịch tập đoàn Triệu thị ở Tây Ninh, chủ nhà họ Triệu, Triệu Vĩnh Văn đến..." "Chủ tịch tập đoàn Nguyễn Thái ở Tây Ninh, chủ nhà họ Nguyễn, Nguyễn Kiên đến... Đám người chấn động thêm lần nữa.

Lần này.

Thậm chí kinh sợ đến choáng váng.

Nhà họ Lý, nhà họ Triệu, nhà họ Nguyễn ở Tây Ninh.

Đây không phải là ba nhà quyền quý hơn trăm năm tuổi, kéo dài từ thời Nguyễn ở Tây Ninh hay sao?

Chính là cha gia tộc lớn cấp cao nhất ở Tây Ninh,

Tập đoàn Kỳ Hạ, là tập đoàn mạnh nhất ở Tây Ninh, hay thậm chí là toàn bộ Hà Nam.

Ngoại trừ các tập đoàn trong nước như Thiên Độ, Penguin, A Ly, Vạn Đại... Những tập đoàn đứng hàng đầu trong nước thì bọn họ là mạnh nhất.

Mỗi một người đều không thua kém Đỗ Viễn Khang. Không hề cảm thấy bất ngờ.

Bọn họ đều đến thăm hỏi Lâm Bình.

Lúc này.

Rất nhiều người vai dưới của nhà họ Lâm nhìn Lâm Bình với ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

Thậm chí không hề có chút ghen ghét.

Cho dù là mấy người đi theo Lâm Khải cũng đều như thế. Một người ưu tú hơn mình, thì mình có thể hâm mộ, có thể ghen ghét.

Nhưng nếu mình và người đó chênh lệch một trời một vực.

Người đó ở trên cao, ở nơi cả đời mình cũng không thể với tới.

Lúc đó

Trên cơ bản sẽ không có ghen ghét.

Bởi vì.

Ngay cả lòng ghen ghét cũng không thể có "Lúc này, chắc sẽ không có ai tới nữa đúng không?

Lâm Minh Đức nghi ngờ không thôi.

Dựa theo thường lệ, nghi thức tế tổ đã bắt đầu.

Hôm nay vì liên tục đón những nhân vật lớn đến làm cho nghi thức tế tổ cứ phải kéo dài. Nhưng mà.

Sau khi Lâm Minh Đức nói xong câu này. "Chủ tịch tập đoàn Mạnh Quân ở Sơn Trà tới, ông chủ nhà họ Mạnh, Mạnh Nguyễn Trung đến...

Lâm Minh Đức: "

Nhà giàu nhất Sơn Trà, Mạnh Nguyên Trung!

Tập đoàn Mạnh Quân, giá trị vượt qua hai triệu tỷ Chính là công ty mạnh nhất ở Sơn Trà và Hà Nam. "Ngài Bình, Mạnh Nguyên Trung đến chúc tết ngài." Mạnh Nguyên Trung đi đến trước mặt Lâm Bình, nở nụ cười, chắp tay thực hiện nghi lễ võ đạo. Giờ phút này, mọi người đều chấn động!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK