Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến lúc này, Lâm Bình mới thu tay lại.

Sau đó, từ bên cạnh kéo qua một tờ giấy, xoa xoa ay.

Nhìn thấy Lâm Bình lau tay, sắc mặt hắn càng thêm đen thui.

Đây là thái độ chế hắn bẩn sao? "Vị khách này, anh làm sao rồi?"

Lúc này tiếp viên hàng không lên tiếng.

Hắn đinh trả thù.

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh như đá của Lâm Bình. Toàn thân hắn run lên, bỗng dưng có một nỗi sợ hãi vây lấy hắn.

Lúc này, hắn nuốt nước bọt: “không có việc gì đâu"

Sau đó, không dám nhìn Lâm Bình nữa. Lập tức đi về chỗ ngồi của mình ở phía trên.

Sau khi hắn về chỗ ngồi, quay đầu nhìn thấy ĐinhHân Vi đang che miệng cười trộm.

Hận ý trong lòng hắn sinh sôi.

Nhưng mà hiện tại hắn không dám đi gây sự VỚI Lâm Bình.

Nhưng lại hận Lâm Bình thật sâuuuuu “Ranh con, ngươi chờ đấy. Chút nữa xuống máy bay. Chắc chắn ta sẽ xử người"

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói. “Lâm Bình, không ngờ anh khỏe vậy luôn á" Đinh Hân Vi nhìn Lâm Bình cười. "Ha Ha"

Lâm Bình cười đáp lại một tiếng.

Lúc này Lâm An Tuyền cũng nghiêng đầu nhìn Lâm Bình.

Vừa nãy nhìn hắn đánh tên đầu định kia. Thấy có vẻ như hắn thường xuyên đánh nhau với lưu mạnh. Cái này cũng giống với “bạch công tử" một chiêu đã hạ được đối thủ.

Nhưng Lâm An Tuyền cũng chỉ đảo mắt nhìn một chút.Dù là tên đầu đình hay Lâm Bình cũng chỉ là người bình thường mà thôi. khác chút là Lâm Bình khỏe hơn ti.

Nhưng lần này, Lâm An Tuyền cũng không cản Đinh Hân Vì giao lưu cùng Lâm Bình nữa.

Chí ít, nhìn thấy Lâm Bình cũng không phải tìm mình tiếp cận hay có vẻ gì tham lam.

Không giống người xấu.

Sau mười tiếng.

Máy bay vừa mới hạ xuống, Lâm Bình nhìn thấy tên đầu đinh kia vọt tới với anh mắt oán độc.

Sao mà Lâm Bình không biết được tâm tư của tên đầu định được chứ.

Xem ra, đối phương ở đây có thể lực kinh đấy.

Nhưng chẳng là cái đình gì với Lâm Bình.

Hành động này cũng làm Lâm An Tuyền cùng Đinh Hân Vi chú ý tới

Do dự một chút.

Lâm An Tuyền ngừng lại.

Lâm An Tuyền lần đầu tiên sau 10 tiếng baychung, mở miệng nói chuyện với Lâm Bình. "Anh Lâm, nếu anh không ngại thì đi cùng tôi và Tiểu Vi

Lâm An Tuyền khẽ nói. Mang theo những âm thanh lạnh lùng.

Cô đến Úc du lịch, nhà họ Lâm cũng không cho bảo vệ đi cùng. Chính vì vậy giờ đây cô chẳng có ai che chở. Mà chỉ có một người cô.

Sẽ đến sân bay đón các cô.

Thế nhưng nhìn qua chỗ Lâm Bình, thấy tên đầu định dẫn người đến. Thì cảm thấy chắc chắn sẽ gây sự với Lâm Bình. “Đúng vậy a, Lâm Bình, nếu không chúng ta cùng di di."

Đinh Hân Vi nói.

Tâm tư của cô cùng Lâm An Tuyền giống nhau. Đều sợ Lâm Bình đắc tội với tên đầu đinh, lát nữa sẽ thiệt thòi.

Mà đi theo các cô, dẫu sao các cô cũng xuất thân từ gia đình danh giá. Vừa có tiền có lực ở Tân Hải. Tên kia cũng không dám dây vào. “Cảm ơn ý tốt của các em, nhưng tụi anh đến Úccòn có việc. Không cần đầu" "Cảm ơn"

Lâm Bình vừa cười vừa nói.

Biểu thị lòng biết ơn.

Thấy Lâm Bình cự tuyệt, Lâm An Tuyền cũng không nói thêm.

Đinh Hân Vi vốn còn nghĩ sẽ khuyên Lâm Bình một chút. Nhưng nhìn thấy thái độ của Lâm Bình kiên quyết, mà Lâm An Tuyền gọi cô đi. Nên thôi cô cũng không khuyên can gì nữa. “Vậy, hai người cần thận chút nha" Cập nhật nhanh nhất trên T*ruyện88.vip

Đinh Hân Vi nói với câu, liền đi theo Lâm An Tuyền. “Hai cô bé này, một đứa thì lạnh lùng, một đứa thì nhiệt tình. Nhưng tâm địa lại không xấu.

Lúc này, Chu Thanh nhẹ nhàng cười nói.

Chu Thanh vốn cho rằng Lâm Bình biết.

Lại là không nghĩ tới.

Lâm Bình xưa nay chưa bao giờ khác thường. Nay lại gõ nhẹ đầu cô bảo: "Ta gọi hai cô ấy là cô bé thì được. Còn tuổi của cô không lệch so với hai cô bé ấy mấy đâu. Đừng ra vẻ ông cụ non như thế"“Thanh Sơn, anh cũng chỉ lớn hơn tôi hai tuổi thôi."

Chu Thanh bất mãn nói. “Lớn hơn một tuổi cũng là lớn.”

Lâm Bình từ tốn nói.

Cất bước đi thẳng về phía trước.

Chu Thanh hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng không có phản bác.

Nhưng nhìn bóng lưng Lâm Bình, Chu Thanh phát hiện so với Thanh Sơn của nhiều năm trước, giờ đây đã trầm tính hơn.

Chu Thanh nhếch miệng cười nhạt.

Lập tức chạy nhanh về hướng Lâm Bình đang đi.

Tên đầu đinh vừa ra khỏi máy bay liền gọi điện thoại. “Đại ca, anh có đến sân bay không?"

Tên đầu đinh hỏi. “Đến từ sớm rồi. Em xuống máy bay rồi à?" “Vừa mới xuống. Anh có dẫn theo người tớikhông?" Tên đầu đinh tiếp tục hỏi. “Có dẫn theo vài người. Có việc gì?" “Em ở trên máy bay bị người đánh. Anh giúp em báo thù với "Vậy em nhìn người ta đi đâu, đi theo hắn." "Được, em sẽ báo vị trí cho anh" "Được"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK