Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 305: Xin thất lễ

Chính vào lúc này, phía bên trong nhà họ Trác bỗng truyền ra tiếng bước chân. Trước trước sau sau, đếm qua cũng có tới vài chục người, cùng lúc xuất hiện trước cửa. Người đứng đầu là một thanh niên có cặp lông mày như hai thanh kiếm sắc, thân hình vạm vỡ cao lớn, khí chất ngời ngợi. Sau khi người này xuất hiện, người mặc áo đen lập tức kính cẩn nói: “Thanh Sơn!” Người thanh niên này không phải là ai khác, chính là Lâm Bình.

Nghe thấy tiếng động, sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Sơn cùng những người khác xuất hiện, mấy người đang hớt hải định rời đi trước đó liền dừng bước. Nếu không có Lâm Thanh Sơn ở đây sẽ không sao, nhưng một khi anh đã xuất hiện rồi, vậy thì tốt nhất không nên ngu ngốc mà chống lại.

Lâm Bình đưa mắt nhìn những hào gia quyền quý hàng đầu đảo Phú Quốc, khỏe mỗi anh khẽ cong lên, để lộ một nụ cười. “Các vị đây đều là những trụ cột kinh tế của Phú quốc, quả thực đều rất bận. Tới bây giờ cuối cùng cũng bớt được chút thời gian để tới đây, vậy cũng đã là giữ thể diện cho Lâm Thanh Sơn tôi rồi, điều này quả thực khiến tôi cảm thấy vô cùng...vinh hạnh!” Lâm Bình cười nói.

Thấy anh nói như vậy, mấy người khi nãy tự cho mình lợi hại đều rụt cổ, không dám lên tiếng. “Các vị chẳng phải đều cho rằng sự xuất hiện của mọi người ở đây là đã nể mặt Lâm Thanh Sơn tôi lắm rồi đúng không?” Lâm Bình nói tiếp. “Đúng vậy thì sao? Anh Lâm, thân phận của anh tuy rất cao quý, nhưng chúng tôi cũng chẳng có ai là người ăn chay ở đây cả. Người đàn ông bụng xệ với khuôn mặt ngạo ngễ trước đó châm một điều xì gà, hút một hơi rồi nhả khói, vẻ mặt giễu cợt.

Là một người đứng đầu ngành vận tải biển với trị giá hàng trăm tỷ đồng trên đảo Phú Quốc, bất kể đối mặt với ai hay đổi phương thuộc tầng lớp nào đi chăng nữa, ông ta trước nay đều luôn được đối xử nhã nhặn và lịch sự. Hơn nữa là người bản địa, ông ta tự cảm thấy bản thấy có ưu thế nhiều hơn. Mặc dù địa vị của Lâm Bình rất được kính trọng, nhưng qua thái độ của người đàn ông này có thể nhận thấy ông ta cho rằng sức hút của giới thượng lưu trên đảo Phú Quốc thực ra còn cao hơn cả “ Chiến thần Việt Nam Lâm Thanh Sơn!”

Thấy ông trùm ngành vận tải biển có ý muốn đối đầu với Lâm Thanh Sơn, những người còn lại đều thở phào, tỏ ý đồng lòng. Ngay cả Triệu Thành Vinh cũng vậy, muốn nhận cơ hội này quan sát xem Lâm Thanh Sơn rốt cuộc là người như thế nào, và thái độ của anh ra sao. "Không tồi, tôi có thể nhìn ra ông không phải là một người ăn chay, bằng không sao có thể mập như một con heo như vậy được!” Nụ cười trên môi vẫn được Lâm Bình giữ nguyên, anh điềm tĩnh nói. “Lâm Thanh Sơn, anh đang chế nhạo tôi đấy à?” Sắc mặt của vị đại gia này trong nháy mắt liền thay đổi. “Tôi còn tưởng rằng anh là một con chim rụt đầu ngu ngốc, hóa ra cũng không phải là quá ngốc, còn biết người khác đang chửi mình nữa đấy!” Lâm Thanh Sơn nói tiếp: “Có thể nói cho tôi biết ông tên là gì không?”

Người đàn ông trung niên giàu có nhìn Lâm Bình, vứt điều xì gà trong tay xuống đất, đôi giày da thủ công sáng bóng nhầm mạnh, dập tắt điếu xì gà, thái độ như muốn thể hiện rằng Lâm Bình chính là điều xì gà đó vậy. “Nếu tôi không muốn nói thì sao?"

Lớp da mặt đã bị xé rách, vị đại gia giàu có này cũng không còn khách sáo, trực tiếp nhìn thẳng vào Lâm Thanh Sơn, không chút kiêng dè. Ông ta thật sự rất muốn biết Lâm Bình rốt cuộc có thể làm gì?

Nghe thấy vậy, Lâm Bình cũng không khỏi tức giận, hỏi

Trác Thành Dương ở bên cạnh: “Ông Trác, ông ta tên là gì?” “Ông ta là Lưu Tinh Huy, chủ tịch công ty vận tải biển Tinh Huy, là một trong ba tập đoàn vận chuyển lớn nhất đảo Phú Quốc” Trác Thành Dương nói. “Lưu Tinh Huy? Thật đáng tiếc cho một cái tên hay như vậy.” Nụ cười trên môi của Lâm Bình dần trở nên lạnh lùng hơn. tamlinh247.org trang we*b cập nhật nhanh nhất

Ngay sau đó, anh nhận lấy chiếc máy tính bảng từ trong tay của Chu Thanh, trên đó hiển thị tất cả các tư liệu về Lưu Tinh Huy, phía bên dưới có vài dòng ghi chú “Ông Trác, xem ra vị Lưu Tinh Huy này còn nợ Nhất Việt một khoản tiền lớn đúng không?” Lâm Bình hỏi tiếp.

Trác Thành Dương cùng người nhà họ Trác đều vô cùng sửng sốt, không một ai nói cho Lâm Bình những chuyện này, vậy tại sao Lâm Bình lại biết? Có điều nghĩ đi nghĩ lại, dựa vào năng lực của Lâm Bình, muốn điều tra những chuyện này quả thực không thể làm khó anh. "Đó là lần hợp tác từ hai năm trước rồi, có điều công ty vận tải biển Tinh Huy quả thực vẫn luôn tìm cách kéo dài và không trả nợ" Trác Thành Dương đáp lời. “Tôi là người vậy đấy, thì sao nào?” Người đàn ông giàu có khi nãy lên tiếng, ông ta nói tiếp: “Lâm Thanh Sơn, sự xuất hiện của tôi ở đây ngày hôm nay đã rất giữ thể diện cho anh rồi, xin phép được thất lễ, tạm biệt.

Chưa hết, ông ta cuối cùng còn nói thêm một câu: “Không đúng, phải là không hẹn gặp lại!”

Vị chủ tịch của công ty vận tải biển Tinh Huy cười lớn, vẫy tay tỏ ý chào tạm biệt rồi đi thẳng về phía chiếc La 1Rover sang trọng của mình. Thấy vậy, Lâm Bình cũng không ngăn cản, để Lưu Tinh Huy rời đi. Những người khác chứng kiến cảnh tượng như vậy đều cảm thấy vô cùng nóng lòng, cho rằng bản lĩnh của Lâm Thanh Sơn không hề giống với những gì được đồn đại trước đó. Tất cả chỉ là lừa đảo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK