Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 310: Triệu Huyền Thanh, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi!

Lúc đó Làm Bình đang ở trường học, nhưng ngôi sao nổi tiếng, doanh nhân trẻ tuổi đang vô cùng bận bịu. Thời gian anh ở trường học không nhiều, hơn nữa anh còn bỏ học giữa chừng, vì thế Nhã Thi và Lâm Bình không mấy thân thiết. Nhưng Ngô Thiên Bằng lại là bạn cùng phòng ký túc xã của Lâm Bình.

Chỉ có điều Lâm Bình rất ít khi ở ký túc xá, tuy rằng quan hệ giữa hai người tốt hơn so với những bạn học khác, nhưng cũng không phải thân thiết lắm.

Hơn nữa, cho dù hai anh em có quan hệ tốt đẹp thì sau khi biến mất năm năm, quan hệ có thân thiết đến đầu thì cũng trở nên lạnh nhạt.

Chỉ có điều, trong lúc Nhã Thi và Ngô Thiên Bằng còn đang muốn xác định kỹ lại người đó có phải là Lâm Bính không

Phụt! Màn hình vỡ vụn! “Có chuyện gì thế?” Nhã Thi ngạc nhiên hỏi. “Tôi cũng không biết, hình như máy bay không người lái mất kiểm soát rồi." Ngô Thiên Bằng ngượng ngùng nói.

Sau đó, một cô gái tóc ngắn, nhan sắc tầm trung ngồi bên cạnh Nhã Thi tên Bạch Thanh Thanh ngập ngừng nói: “Hình như... hình như tôi nhìn thấy người mà hai người nghĩ là bạn học kia chỉ về phía máy bay không người lái... Sau đó, màn hình liền biến mất. “Mẹ kiếp, không thể nào?” Ngô Thiên Bằng kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, Ngô Thiên Bằng lại trở nên kích động: “Đây chắc chắn là năng lực của thần tiên...

Nhã Thi: “...”

Bạch Thanh Thanh: "..

Những người khác: “

Lần này, cho dù là Nhã Thi cũng không còn dám chắc nịch phản kích anh ta nữa. Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt nghi hoặc về phía núi Côn Long.

Bấy giờ, Ngô Thiên Bằng như một nhà ảo thuật, anh ta lần nữa lấy ra một chiếc máy bay không người lái chỉ to bằng một nửa chiếc lúc trước, to bằng lòng bàn tay một cô gái.

Anh ta mỉm cười thần bí: “Lần này chúng ta đứng xa một chút, mong là không bị phát hiện” Ngô Thiên Bằng phấn khích nói.

Nhã Thi có chút lo lắng: “Anh cũng vừa nói rồi, trên đỉnh Côn Long toàn là đám giàu có quyền quý bậc nhất ở Hồng Hải. Lỡ như bọn họ phát hiện ra, liệu có vấn đề gì không? “Yên tâm đi, không ai biết chiếc máy bay không người lái này là của chúng ta. Lần này tôi chỉ để nó ở xa thôi, không đến gần nữa.” Ngô Thiên Bằng cố ý nói.

Nhã Thi trừng mắt nhìn anh ta, nhìn đến mức khiến trái tim Ngô Thiên Bằng đập thình thịch.

Sau đó, trong ánh mắt mong đợi của Nhã Thi và những người khác, Ngô Thiên Bằng lại lần nữa điều khiển máy bay không người lái bay về phía núi Côn Long.

Bấy giờ, trên núi Côn Long.

Sau khi Lâm Bình đánh rơi máy bay không người lái, ánh mắt của anh nhìn về phía bóng dáng của ông già ở phía xa xa. “Triệu Huyền Thanh, cuối cùng ông cũng xuất hiện!” Khóe miệng Lâm Bình nhếch lên nụ cười lạnh. “Bạn nhỏ Lâm, ở đẳng cấp của chúng ta, cần tiền có tiền, cần quyền có quyền, cần địa vị có địa vị, thậm chí còn có năng lực mà người thường không thể tưởng tượng được. Điều chúng ta cần bây giờ chẳng qua là hai chữ thần tiên, chỉ một cô gái nhỏ bé có đáng là gì chứ?” “Hơn nữa, chuyện ở Giang Đô chỉ là hiểu nhầm, anh bạn Lâm việc gì phải ép người như vậy chứ?” Triệu Huyền Thanh hai tay chống lưng, quần áo của ông ta tung bay trong gió lạnh như một ông tiên. “Hay cho câu chỉ một là một cô gái nhỏ bé có đáng làm gì!” “Vậy nếu tôi giết người ông yêu, sai người bắt con gái của ông, ông sẽ làm gì?” Ánh mắt của Lâm Bình lạnh lùng cực độ.

Tô Uyên là người anh yêu, là mẹ của con gái anh, là điểm phản nghịch của anh.

Triệu Huyền Thanh: “.” Ông ta không nói nên lời. “Xem ra, anh bạn Lâm cố tình muốn đầu với tôi rồi?” Triệu Huyền Thanh vẫn chống hai tay vào lưng, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Bình. “Đây không phải là điều ông muốn sao?” Lâm Bình cười lạnh, anh bước từng bước về phía trước.

Sở dĩ Triệu Huyền Thanh xuất hiện ở đây là vì anh, đương nhiên cũng có liên quan đến Trác Nguyên Võ.

Làm sao Lâm Bình không biết Triệu Huyền Thanh đang có toan tính gì chứ

Ông ta vốn muốn trốn tránh cuộc chiến với anh, nhưng bây giờ ông ta lại hy vọng đánh thắng trận này, thông qua Lâm Bình để giải quyết mâu thuẫn với Trác Nguyên Võ, tránh lỡ như vị Thần Cảnh Trác Nguyên Võ này còn sống, ông ta sẽ quay lại báo thù ông ta và nhà họ Triệu.

Triệu Huyền Thanh không hề ngạc nhiên khi biết việc Lâm Bình nhìn thấu mục đích của mình, ngược lại ông ta nói tiếp: “Anh bạn Lâm, tôi tự biết, nếu luận năng lực thực chiến thì tôi không bằng cậu. Nếu chúng ta gặp nhau ở nơi khác, tôi chắc chắn thua nhiều hơn thắng” “Nhưng cậu quá tự cao tự đại, cậu thực sự dám chạy đến núi Côn Long. Cậu có biết là, ở ngọn núi Côn Long này, năng lực của tôi sẽ mạnh hơn bình thường rất nhiều không?” Triệu Huyền Thanh vẫn chống hai tay ra sau lưng, cười híp mắt nói. “Ông có mạnh hơn nữa thì có sao chứ?” “Dưới thần tiên đều là đám sâu bọ!” Sắc mặt Lâm Bình vô cùng lạnh lùng. “Hahaaa, hay cho câu dưới thần tiên, tất cả chỉ là sâu bọ." “Tôi thừa nhận câu này không sai, nhưng cậu có biết tại sao núi Côn Long lại tên là Côn Long không? Có biết tại sao 20 năm trước tôi lại mua lại ngọn núi này với cái giá ngàn vàng như thể không?” “Đó là vì, trong ngọn núi này ẩn giấu một nguồn long mach." “Núi Côn Long, hay còn gọi là núi ..., tôi đã tốn rất nhiều công sức để giữ long mạch này trong ngọn núi, xây dựng biệt thự trên mắt rồng, hút sức mạnh của long mạch, có như thế nên khi mới 64 tuổi, tôi đã có thể bước lên đỉnh cao của giới bùa chú “Nếu luận xem trên thế giới này ai là vị thần đáng mong đợi nhất, tôi chắc chắn là một trong số đó.” “Mặc dù tôi không giống cậu, ở đâu cũng có sức chiến đấu mạnh, nhưng ở trên ngọn núi này, tôi không sợ bất cứ ai dưới thần tiên hết!” “Anh bạn Lâm, cứ cho là cậu mạnh, nhưng suy cho cùng thì cậu vẫn quá tự cao, cậu không nên cho tôi thời gian ngưng tụ trận pháp.” Triệu Huyền Thanh cười lớn. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org

Âm thanh giống như tiếng sầm liên tục vang lên khắp ngọn núi, khiến đám công tử quý tộc Hồng Hải vô cùng kinh ngạc.

Ngay sau khi Triệu Huyền Thanh vừa nói xong, bỗng nhiên ông ta giậm mạnh chân xuống đất. “Thức dậy!” Triệu Huyền Thanh gằn giọng.

Ngay sau cái giậm chân của ông ta, cả ngọn núi Côn Long tràn ngập ánh sáng. Trước mặt mọi người đột nhiên hiện ra trận pháp với hơn một trăm vòng bao phủ bán kính hơn 100m, các luồng ánh sáng đan xen vào nhau, bao phủ xung quanh Lâm Bình và Triệu Huyền Thanh.

Lâm Bình chỉ lạnh lùng quan sát tất cả hành động của Triệu Huyền Thanh, anh không hề ra tay ngăn cản, cũng chưa ra tay tấn công Triệu Huyền Thanh. “Tôi lại muốn xem xem ông có năng lực gì?” Lâm Bình cười lạnh. “Khóa rồng!” Triệu Huyền Thanh lại lần nữa gần giọng.

Lần này, Triệu Huyền Thanh vừa nói xong, cả trận pháp lại vang lên vô số tiếng động ầm ầm. Trên không trung xuất hiện rất nhiều chuối xiêng xích hoàn toàn được làm từ năng lượng, đột nhiên tất cả đều hướng về phía Lâm Bình, muốn khóa chặt Lâm Bình bên trong trận pháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK