Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 79: Số trời đã định, có người muốn chịu chết

Lúc này Phương Vi thật sự là tức muốn chết, trong hai mắt cô ta đều dấy lên ngọn lửa giận dữ cháy rừng rực, trước ngực không ngừng lên xuống, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi.

Vốn dĩ cô ta cho rằng, thắng lợi này đã nắm chắc trong lòng bàn tay, đối với việc câu được Lâm Bình, chẳng khác nào dễ như trở bàn tay.

Khi đó cô ta có thể hung hăng vả mặt Tô Uyên, làm cho Tô Uyên mất hết thể diện, thế nhưng thực tế lại tàn nhẫn dạy cho cô ta một bài học khác, cô ta không thể trông cậy vào Tuấn Kiệt, đành phải gọi bảo vệ đến.

Cô ta chính là khách hàng VIP ở đây, đồng thời còn quen biết với người giám đốc của trung tâm thương mại này.

Cô ta không tin mình không giải quyết được Tô Uyên và Lâm Bình.

Giọng nói sắc bén của Phương Vi, trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

Nhân viên của cửa hàng và bảo vệ ở bên ngoài rối rít chạy đến. “Thưa cô, có chuyện gì thế?”

Không chỉ như thế, người quản lý của cửa hàng này cũng đi đến. “Hai người bọn họ không phân tốt xấu, ra tay đánh người, cô nhìn dấu tay trên mặt tôi xem, chính là do bọn họ đánh đó, biện pháp an ninh của cửa hàng các cô làm ăn như thế nào vậy?” “Một đám người lưu manh cũng cho vào? Khiến cho sự an toàn của tôi phải chịu uy hiếp!” “Tôi chính là khách VIP ở đây” Phương Vi vừa nói, vừa lấy một chiếc thẻ đen trong túi của mình ra: “Nếu như hôm nay mấy người không xử lý bọn họ, cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, tôi sẽ không để yên cho mấy người đâu.” “Tôi nói cho cô biết, tôi và ngài Trần Khải Minh – Người phụ trách trung tâm thương mại này có quen biết với nhau, nếu như các người không cho tôi một câu trả lời hợp lý, tôi sẽ khiếu nại mấy người, mấy người chờ thất nghiệp đi Phương Vi tức giận nói.

Chuyện này...

Trong lúc nhất thời, bảo vệ, nhân viên cửa hàng, quản lý cửa hàng đều trợn tròn mắt.

Giữa khách hàng nổi lên tranh chấp, cho dù là ai đúng ai sai, bọn họ đều không tiện nhúng tay, chỉ có thể khuyên giải, nếu như thật sự không được thì giao cho cảnh sát xử lý.

Thế nhưng cái cô Phương Vị trước mắt này, dáng người rất khá, dáng dấp cũng xinh đẹp, quần áo trên người đều là hàng hiệu, nhìn qua là biết không phải người bình thường.

Lại còn là khách VIP của nơi này, thậm chí là quen biết với giám đốc Trần Khải Minh phụ trách nơi đây, chuyện này không dễ xử lý.

Một khi xử lý không tốt, không chỉ khiến tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với cửa hàng, còn rất có thể tạo thành tổn thất không thể cứu vãn với tương lai của họ.

Quản lý có phần khó xử.

Nhưng quản lý vẫn muốn lên tiếng thử khuyên giải, chẳng qua quản lý còn chưa lên tiếng, một người bảo vệ khoảng 20 tuổi, dáng dấp bình thường lại bỗng nhiên đứng ra, nhìn về phía Lâm Bình và Tô Uyên rồi nói. “Vừa rồi trong lúc tuần tra đi ngang qua, tôi nhìn thấy hai người bọn họ làm sai trước, chẳng những không xin lỗi, còn tát cô gái này, tôi đang muốn đi lên ngăn cản, chỉ là không nghĩ đến, cô gái này đã kêu lên trước một bước. “Lẽ phải là ở trong lòng mỗi người, hôm nay nhất định phải cho cô gái vô tội này một câu giải thích hợp lý. “Đối với những kẻ hành hung người khác, nhất định phải nghiêm trị.

Bảo vệ đúng lý hợp tình nói ra, sau đó lại nhìn thoáng qua Phương Vi, trên mặt mang theo nụ cười nịnh nọt.

Hiện tại anh ta nhảy ra, chỉ hươu nói ngựa, đổi trắng thay đen, đương nhiên không phải do anh ta bị Phương Vi thu mua gì, anh ta và Phương Vi căn bản không quen biết.

Thế nhưng có một điều, anh ta không nói dối, đó chính là trước đó, lúc anh ta đi tuần tra qua nơi này, bởi vì nhìn thấy được hai cô gái xinh đẹp Phương Vi và Tô Uyên, trong nháy mắt đã bị hai người bọn họ hấp dẫn, nhất là Tô Uyên mặc chiếc váy dài màu đen, tư thái và khí chất đó làm cho người ta rung động, khiến tròng mắt của anh ta không rời đi được.

Cho nên anh ta giả bộ vô tình, muốn ở khoảng cách gần có ý dâm một xíu. Tiếp theo, đúng lúc anh ta nghe được đối thoại của mấy người kia, tâm tư của người bảo vệ này nhanh chóng thay đổi.

Cho dù khi chất của Tô Uyên xuất chủng hơn, càng thêm hấp dẫn anh ta.

Nhưng người bảo vệ này nhìn ra được, Tô Uyên tuyệt đổi chưởng mắt anh ta, mà ở Phương Vĩ, anh ta thấy được một lại khả năng nhỏ nhoi.

Dù sao, Phương Vì có thể công khai nói, cô ta sẵn lòng đồng ý bao nuôi Lâm Bình.

Người bảo vệ này không ngốc, đương nhiên đoán ra được, ngay từ đầu Phương Vi còn cố tình hạ thấp Lâm Bình, sau đó lại muốn đào Lâm Bình đến tay, làm tình nhân của cô ta, đơn giản là vì trả thù Tô Uyên.

Mà hiện tại chính là cơ hội, Lâm Bình từ chối.

Anh ta nhảy ra, nằm lấy cơ hội lần này, nói không chừng có thể quỳ dưới vảy Phương Vi.

Gái đẹp, tiền tài, cả hai đều có.

Cho dù cuối cùng, Phương Vi không nhìn trúng anh ta, nhưng anh ta đã giúp đỡ cô ta xử lý Lâm Bình và Tô Uyên, anh ta vẫn có thể nhận được khoản tiền kếch xù từ chỗ Phương VI.

Vì thế người bảo vệ này đã đứng ra. tamlinh247.org trang web c*ập nhật nhanh nhất

Quả nhiên, hai mắt Phương Vi tỏa sáng, đối với người bảo vệ kia, cô ta khẽ gật đầu, lộ ra nụ cười, làm cho trong lòng bảo vệ xốn xang.

Lúc này anh ta trực tiếp hỏi Phương Vi: “Thưa cô, cô là người bị hại, hiện tại cô muốn xử lý chuyện này như thế nào?”

Đối với hành động tự ý này của bảo vệ, quản lý và nhân viên của cửa hàng đều rất kinh ngạc.

Thế nhưng người bảo vệ này không phải là người cửa hàng của bọn họ, bọn họ không cách nào ra lệnh cho người khác làm việc. “Đơn giản thôi, bọn họ tát tôi bốn cái, tôi muốn đòi lại gấp đôi, đánh cho đội cầu nam nữ này mỗi người bốn cái tát, sau đó lại tống cổ bọn họ ra ngoài. Phương Vi cằn răng nghiến lợi nói, trên mặt là vẻ sung sưởng, đối với người bảo vệ hiểu chuyện kia, cô ta rất hài lòng. “Vâng.

Bảo vệ gật đầu trả lời, anh ta là người luyện võ, dưới tình huống thông thường, mấy người cùng tuổi xông lên, đều không chơi lại được anh ta.

Về phần Lâm Bình có dáng người không mấy khỏe mạnh này, người bảo vệ gần như nắm chắc một chiêu là có thể quật ngã Lâm Bình.

Lúc này, anh ta chủ động đi về phía Lâm Bình, anh ta muốn xử lý Lâm Bình trước, cho Lâm Bình bốn bạt tai, nịnh nọt phủ bà sau lưng.

Người bảo vệ này, ngay lúc vừa rồi, Phương Vi âm thầm cho anh ta một ánh mắt đưa tình, lộ ra tươi cười, anh ta đã quyết định chủ ý, nhất định phải biểu hiện cho thật tốt.

Một khi anh ta thể hiện ra sự mạnh mẽ của mình, lại biểu hiện ra mình chẳng sợ hãi, giúp cô ta giải quyết phiền phức, cho dù là phương diện nào, anh ta đều mạnh hơn bình hoa trang trí đang đi theo cô ta.

Càng thêm có tác dụng hơn, cho dù sau đó anh ta có bị đuổi việc cũng không sao cả, chỉ cần ôm chặt bắp đùi phủ bà là được. “Ranh con, tôi khuyên anh nên phối hợp, nếu không, anh sẽ chỉ phải ăn khổ mà thôi."

Người bảo vệ đi đến trước mặt Lâm Bình, trên mặt anh ta lộ ra vẻ dữ tợn. “Anh chính là bàn đạp của tôi, tôi phải cảm ơn anh.

Chẳng qua nên đánh, vẫn phải đánh" Nghĩ đến đây, người bảo vệ kia đưa tay ra, muốn đánh mạnh lên mặt Lâm Bình. “Số trời đã định, có một số người rất muốn đi tìm chết, thật đúng là cản cũng không cản được.

Lâm Bình bình tĩnh nói, khi anh vừa nói xong, bàn tay vừa mới vươn ra một nửa của bảo vệ, đột nhiên hướng ngược lại, đánh lên người Phương Vi.

Ngay sau đó, cùng Phương Vi ngã nhào xuống đất. Bảo vệ không ngừng kêu rên, đau đến mức không muốn sống, còn Phương Vi cũng hét lên thảm thiết, giống như một trò hề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK