Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thành sửng sở.

Sau đó, trên khuôn mặt anh ta xuất hiện một nụ cười ngượng nghịu xấu hổ. "Thì ra Thanh Sơn cũng đã biết rõ mọi chuyện, là tôi lo lắng quá rồi."

Lâm Bình đưa tay ra vỗ vỗ bả vai Diệp Thành, cười nói: "Gần đây có kế hoạch gì không?" "Tôi... tôi muốn đi theo anh, Thanh Sơn..."

Diệp Thành lập tức nói thẳng. "Chỉ là... không biết Thanh Sơn anh có muốn nhận tôi không?"

Cho dù là để trả ơn cứu mạng em gái mình hay là vì danh tiếng của Lâm Bình, Diệp Thành đều muốn bản thân có thể làm hết sức mình dưới trướng anh. "Tôi thấy cậu đã tu luyện nội lực đến cảnh giới Tiều Thành, năng lực lớn như vậy mà bỏ không thì thật hoang phí, từ nay về sau cậu cứ đến Thanh Sơn làm việc đi." Lâm Bình nhẹ gật đầu."Vâng, xin tuân theo mệnh lệnh của anh Thanh Sơn!" Lúc này Diệp Thành kích động đứng lên, cúi chào Lâm Bình với dáng vẻ tiêu chuẩn nhất. Hôm nay là thứ sáu.

Cuối cùng thì cũng đã đến "thời gian làm việc" của Lâm Bình!

Không có gì bất ngờ xảy ra, đợi đến buổi chiều Tô Uyên sẽ gọi anh cùng đi đến nhà trẻ đón Tô Phi Tuyết.

Lâm Bình đang mong chờ buổi chiều mau đến.

Ngay khi Lâm Bình đang nghĩ đến mẹ con Tô Uyên thì đúng lúc này, sau khi đến công ty, vừa bước vào phòng làm việc, Tô Uyên đã nhận được một cuộc gọi. "Tô Uyên, gần đây con và Phi Tuyết vẫn khoẻ chứ?"

Giọng một người phụ nữ dịu dàng phát ra từ ống nghe điện thoại. "Mẹ, bọn con đều rất khoẻ ạ."

Tô Uyên đáp. "Gần đây Phi Tuyết rất vui vẻ.

Vừa nói, trong đầu Tô Uyên vừa hiện ra một bóng dáng cao lớn mạnh mẽ, khỏe miệng trắng nõn mềm mại không nhịn được lộ ra ý cười, trong nụ cười phảng phất nét hạnh phúc.

Vì sự xuất hiện của Lâm Bình mà Tô Phi Tuyết đã sáng sủa và hoạt bát hơn trước rất nhiều, có thể thấy rõ cô bérất vui vẻ.

Còn Tô Uyên, cô thấy mình có vẻ cười nhiều hơn trước, đặc biệt là vào những ngày cuối tuần, khi Lâm Bình đến "công tác" thì anh luôn luôn bất giác tạo cho cô cảm giác hạnh phúc trong không khí cả nhà vui vẻ hòa thuận, Tô Uyên cảm thấy loại cảm giác này thật tuyệt voi. "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi..."

Hai người cùng là phụ nữ, đều có suy nghĩ rất cẩn thận, cộng thêm việc đây là con gái ruột của mình nên người phụ nữ tài trí ở phía bên kia có thể nghe được niềm hạnh phúc trong lời nói của Tô Uyên. Điều này chứng tỏ cuộc sống của con gái bà rất tốt, bà có thể yên tâm rồi.

Chỉ là.. "Mẹ, có chuyện gì vậy? Sao mẹ lại không nói nữa?"

Tô Uyên hơi nghi hoặc, đồng thời trong lòng cô chợt đấy lên một linh cảm xấu.

Dòng họ nhà họ Tô là một dòng họ lớn ở Tây Ninh tinh Hà Nam, có danh tiếng cao và nền giáo dục gia đình nghiêm khắc.

Nhưng cô chưa kết hôn mà đã có con, đây là một điều vô cùng xấu hổ đối với nhà họ Tô, thậm chí cả cha mẹ cô lẫn nhà họ Tô cũng đều mất hết mặt mũi.

Mặc dù Tô Uyên rất hận người kia nhưng con cô vô tội.Tô Uyên kiên quyết không chịu bỏ đứa trẻ nên đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Tô, mặc dù nhờ sự cầu xin cha mẹ cô mà nhà họ Tô không trực tiếp trục xuất Tô Uyên ra khỏi gia tộc nhưng ông nội đã nói thẳng sẽ không còn nhận cô là cháu gái nữa.

Tô Uyên đã ngắt liên lạc với những người còn lại trong nhà họ Tô, chỉ có mẹ cô là người luôn quan tâm đến cô. Ngay cả cha cô cũng có thái độ lạnh nhạt hơn với cô rất nhiều.

Cũng giống như một người mẹ có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc khó có thể nhận thấy được trong lời nói của con gái mình, lúc này Tô Uyên cũng có thể nghe ra vẻ ngập ngừng của mẹ.

Trước đây chưa bao giờ xảy ra điều này. "Tô Uyên, là như thế này, nhà họ Lý đã thay mặt Lý Nguyên Bảo cầu hôn nhà họ Tô chúng ta, muốn cưới con về làm vợ. "

Do dự hồi lâu, bà Trình Thục Nữ mới mở miệng nói ra lời này.

Nghe vậy, Tô Uyên hơi sững sờ. "Lý Nguyên Bảo? Chính là "

Tô Uyên nói theo bản năng, nhưng khi lời nói đến bên môi, cô lại không nói ra hai chữ "con ma bệnh".

Bởi vì điều này là không tôn trọng người khác, cho dù lànói sau lưng thì Tô Uyên cũng không nguyện ý miêu tả người khác như thế này. "Là anh ta!"

Bà Trình Thục Nữ gật đầu. "Hiện tại con đã không còn liên quan gì đến nhà họ Tô nữa, chuyện của con chỉ có thể do con quyết định, nói gì đến chuyện kết hôn, vì vậy con không thể đồng ý."

Giọng Tô Uyên trở nên vô cùng lạnh lùng. "Hơn nữa nói về gia cảnh nhà họ Lý thì Lý Nguyên Bảo chính là người nối dõi nhà họ Lý, con mang tiếng xấu như vậy thì tại sao nhà họ Lý bọn họ lại muốn cưới con chứ?"

Vừa nói Tô Uyên vừa tự giễu.

Thanh danh của cô trong xã hội thượng lưu Tây Ninh bây giờ quả thực không được tốt. Hơn nữa, nhà họ Lý là một trong ba gia tộc lâu đời ở Tây Ninh, thậm chí có địa vị còn cao hơn cả nhà họ Tô. Nếu thanh danh của cô trong sạch mà Lý Nguyên Bảo muốn kết hôn với cô thì cũng có thể coi là môn đăng hộ đối nhưng hiện tại cô bị nhà họ Tô coi là nỗi xấu hổ, mang thai rồi sinh con trước hôn nhân, một gia tộc như nhà họ Lý tuyệt đối không thể cho phép một người phụ nữ như vậy qua cửa. Cập nhật nhanh nhất trên *Truyện88.vip

Tô Uyên chống cằm suy nghĩ, biết chắc chắn có chuyện không hay. "Ông nội con đã đồng ý rồi!"Người phụ nữ tài trí ở bên kia im lặng trong chốc lát rồi thờ dài. "Cái gì?"

Đôi mắt đẹp của Tô Uyên lập tức mở to. "Tô Uyên, con không biết tập đoàn Tô Cường của chúng ta hiện đang gặp khủng hoảng và gặp phải vấn đề rất lớn. Nhà họ Tô đang cùng nhau tìm cách phá vỡ tình hình thì lúc này nhà họ Lý đến ngỏ lời cầu hôn. Nếu hai nhà kết thành thông gia thì đối với nhà họ Tô mà nói đó là một cơ hội lớn chưa từng có... " "Hơn nữa, bọn họ đều cho rằng việc con có thể vào nhà họ Lý cũng là một duyên phận tốt. Trong toàn bộ nhà họ Tô, ngoại trừ cha con biểu hiện muốn tôn trọng ý kiến của con ra thì những người khác đều đồng ý. " "Bởi vì có liên quan đến tương lai của tập đoàn Tô Cường nên ngay cả cha con cũng không hoàn toàn phản đối chuyện này... "Sắp tới, nhất định ông nội sẽ gọi con trở về nhà họ Tô. "

Bà Trình Thục Nữ nói ngắt quãng.

Sau khi cúp máy, Tô Uyên cảm thấy vô cùng hoảng hốt.

Ông nội của cô, cũng tức ông nội của nhà họ Tô tên là Tô Thái Trọng, trước giờ luôn là một nhân vật có một không hai, hơn nữa đây còn là ý chí của cả nhà họ Tô...Một khi thực sự muốn gọi cô trở về nhà họ Tô thì nhất định sẽ tìm cách đưa cô trở lại nhà họ Tô.

Lần này mẹ gọi điện tới là để thông báo trước cho cô.

Trên thực tế, chính là cho cô một sự lựa chọn. Nếu như con không muốn, vậy thì hãy rời đi, tìm một nơi mà nhà họ Tô không tìm thấy con và trốn đi. Không phải...

Không thể chống lại toàn bộ ý chí của nhà họ Tô. Tô Uyên cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cô tuyệt đối không bao giờ muốn.

Nhưng mẹ đã mở miệng nói đến sự nguy hiểm của nhà họ Tô, vì thế có lẽ không phải phiền phức nhỏ, mà là nguy hiểm thực sự đối với nhà họ Tô. Nếu không thì mẹ sẽ không nhắc tới.

Dù sao cô cũng là người của nhà họ Tô, nếu nhà họ Tô thật sự phá sản vì chuyện này thì sẽ ly tán và sụp đổ.

Tô Uyên không dám tưởng tượng hậu quả này.

Hơn nữa ngay cả khi cô thực sự đưa Tô Phi Tuyết rời đi để nhà họ Tô không thể tìm thấy cô, vậy thì cha mẹ cô phải làm ở nhà họ Tô đây?

Nhất là mẹ còn bí mật báo tin cho cô.

Trở thành kẻ tội đồ của toàn bộ nhà họ Tô sao? Tô Uyên ngơ ngác không biết làm gì, cô đang rơi vào trong tình thể tiến thoái lưỡng nan

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK