Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 78: Đánh người phụ nữ như cô, thật đúng là bẩn tay

Sau khi nói xong, trên mặt Phương Vi lại lộ ra một nụ cười xinh đẹp, quyến rũ: “Đồng thời tôi cam đoan, tôi biết càng nhiều cách chơi hơn, so với Tô Uyên, tôi sẽ càng làm anh sung sướng hơn. Anh đến đây làm tình nhân của tôi, tôi không chỉ đảm bảo cho thu nhập của anh tăng lên gấp mười lần, còn có thể cam đoan với anh, cho dù là cuộc sống ban ngày, hay là về đêm, đều đặc sắc và thoải mái hơn ở chỗ Tô Uyên, sao nào?”

Sau khi nói xong, Phương Vi trực tiếp đưa tay ra, chuẩn bị sờ lên ngực của Lâm Bình, từ ngực cô ta sẽ nhẹ nhàng mơn trớn đến tại.

Thấy Lâm Bình không né tránh, nụ cười trên khỏe mỗi của Phương Vi càng thêm tự tin.

Đồng thời khỏe mắt cô ta hơi nhìn sang Tô Uyên đang đứng bên cạnh, tràn đầy vẻ châm chọc.

Tô Uyên à, chẳng phải cô luôn tự cho mình là thanh cao ư? Dáng vẻ luôn giữ lấy mình, nhưng chẳng phải sau lưng vẫn lén bao nuôi đàn ông à?

Lấy tình huống hiện tại xem ra, ở ngay trước mặt Tô Uyên cướp đi tình nhân của cô, đây mới chính là phương thức trả thù tốt nhất.

Thậm chí vượt xa việc cô ta tát lại Tô Uyên hai cái, làm theo cách hiện tại, cô ta có thể càng thêm thoải mái. Phương Vi đang mong chờ, liệu Tô Uyên có tức hồn hển, có cắn răng nghiến lợi hay không?

Đương nhiên, Tô Uyên tát cô ta hai cái tát, cô ta vẫn còn nhớ rõ.

Một khi cô ta cầu được Lâm Bình, cô ta sẽ để Lâm Bình đi đến tát Tô Uyên hai cái tát, không, phải là bốn cái tát.

Về phần có câu được Lâm Bình đến tay hay không? Xin lỗi nhé, Phương Vị cô căn bản không cân nhắc.

Bởi vì cô ta thật sự không nghĩ ra được, Lâm Bình có lý do gì để từ chối. Hiện tại, Lâm Bình không né tránh tay cô ta, điều đó càng chứng minh, anh sẽ không từ chối.

Thế nhưng nhìn thấy cảnh này, chẳng những Tô Uyên không tức hổn hển, cũng không cắn răng nghiến lợi, ngược lại, trên mặt cô lộ ra đăm chiêu.

Trái lại, người tức hổn hển, cắn răng nghiến lợi lại chính là Tuấn Kiệt.

Nhìn thấy Phương Vi ném cành ô liu cho Lâm Bình, cho dù cô ta thật lòng muốn bao nuôi Lâm Bình, hay chỉ là cố ý diễn trò. Nhưng Tuấn Kiệt đã ý thức được, anh ta chuẩn bị thất nghiệp.

Ngay lúc nụ cười trên mặt Phương Vi sâu hơn, tay của cô ta cũng sắp chạm đến ngực Lâm Bình.

Lâm Bình lên tiếng: “Ngay cả một đóa hoa giao tiếp cao cấp chỉ bán nghệ không bán thân như Đường Thanh Tâm, tôi còn chẳng có hứng thú, càng đừng nhắc đến loại người thật sự là gái điểm như cô.” “Đừng động vào tôi, tôi ngại bẩn.

Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt Phương Vi cứng đờ.

Bàn tay đang vươn ra của cô ta, ngay trước lúc sắp chạm vào Lâm Bình, đột nhiên dừng lại, cơ thể bắt đầu hơi run lên, có chút tức hổn hển.

Cầu trước liên quan đến Đường Thanh Tâm kia, cô ta không hiểu, nhưng câu sau nhắc đến cô ta, Phương Vi lại nghe được rõ ràng. “Anh... Đừng không biết tốt xấu... Tôi có thể cho anh thêm một cơ hội, chỉ cần anh rời khỏi Tô Uyên, đi theo tôi, tôi có thể cho anh thêm điều kiện”

Phương Vi cắn rằng nói. “Tôi luôn luôn không thích cùng một câu nói, phải lặp lại đến lần hai.”

Lâm Bình nhìn Phương Vi ở trước mắt, chậm rãi nói.

Đầu tiên là bị Tô Uyên đánh hai bạt tai, sau đó ngay cả người đàn ông Tuấn Kiệt mà cô ta bao nuôi kia, cô ta cũng không sai bảo được.

Hiện tại lại bị Lâm Bình nhục nhã, liên tiếp khiếp sợ, khiến cho rốt cuộc Phương Vi không nhịn được nữa. “Con mẹ nó, anh là cái thá gì chứ.

Lúc này, Phương Vi quát to, sau đó trực tiếp vung tay hướng về phía Lâm Bình. “Bốp” một tiếng, một âm thanh vang dội vang lên.

Chỉ là người bị tát không phải Lâm Bình, mà chính là Phương Vi. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất

Phương Vi lại một lần nữa đưa tay che mặt, chỉ là không giống như sức lực của Tô Uyên tương đối nhỏ, lần này trên mặt cô ta trực tiếp xuất hiện một dấu tay vô cùng rõ ràng.

Trong nháy mắt, nửa gương mặt của cô ta sưng lên. “Anh... Anh dám đánh tôi?” Ánh mắt Phương Vị trừng to, trong mắt tràn đầy không dám tin.

Tô Uyên đánh cô ta còn chưa tính, người này chỉ là một tên trai bao do Tô Uyên bao dưỡng mà thôi, thế mà lại dám đánh cô ta? “Cô già rồi à, luôn thích lặp lại mấy câu này” Lâm Bình thở dài.

Đánh cũng đánh rồi, nói như thế còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Sau khi cảm thán xong, Lâm Bình trở tay, lại là một cái tát. “Bốp” một tiếng, lại là một âm thanh vang dội, vang vọng bên tại mấy người.

Phương Vi bị đánh cho cả người lảo đảo, phải lùi lại về phía sau mấy bước.

Nhìn Lâm Bình, ánh mắt tràn đầy không dám tin. “Đánh loại người phụ nữ như cô, thật đúng là bẩn tay!” “Vì thế mong cô câm miệng lại, nếu không, lần tiếp theo, không phải đơn giản chỉ là tát cô nữa.”

Lâm Bình chậm rãi nói, tầm mắt buông xuống, một luồng sát khí trấn trụ lòng người.

Đối với loại phụ nữ như Phương Vị, đánh phụ nữ như thế, cho đến bây giờ, trong lòng Lâm Bình sẽ không có bất kỳ một gánh nặng nào.

Người chết trong tay anh, có vô số là nữ sát thủ, nữ lính đánh thuê cùng với vô số kẻ địch là nữ.

Lâm Bình căn bản không để ý.

Cả người Phương Vi đột nhiên run lên, ánh mắt nhìn về phía Lâm Bình vô cùng e sợ. Nhưng đồng thời cũng là hận đến mức nghiến răng nghiến lợi. “Bảo vệ, bảo vệ đâu? Tôi là khách VIP của nơi này, tôi bị đánh trong trung tâm thương mại của các người, nếu hôm nay không đưa ra một lời giải thích hợp lý, tôi sẽ kiện các người.

Phương Vi lập tức hét to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK