Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ra tay?”

Lâm Bình vừa nói, mấy người Mai Tuyết Lam trong chớp mắt liền sững người lại.

Bọn họ lại không hoàn thành được bất kì thương lượng nào với Lâm Bình, phải ra tay giúp anh ấy, tại sao phải ra tay đây?

Mà đồng thời trong lúc Lâm Bình nói, Hà Nguy Nhiên cũng di chuyển ngay lập tức, động thủ với Cao Trần Hải.

Người vẫn chưa tới, nắm đấm đã tới trước rồi!

“Bác Lê, cứu tôi!”

Lúc này, Cao Trần Hải vô cùng hoảng sợ, vội vã chạy trốn.

Chỉ có điều anh ta lúc đó, ngay cả việc phải bay lên cũng chỉ có thể cố gắng làm bằng được mà thôi

Mà Hà Nguy Nhiên mặc dù lúc trước bị Lê Tông bắn bị thương, nhưng sức chiến đấu cũng không giảm bớt đi bao nhiêu, Hà Nguy Nhiên ngay trước mặt dường như có thể phát huy hết sức mạnh chiến đấu của mình, làm sao Cao Trần Hải có thể tránh được đòn tấn công của ông ta.

Chỉ có thể nhanh chóng hô hoán cầu cứu Lê Tông .

“Xem ai sẽ chết trước!”

Đối mặt với sự bùng phát đột ngột của Lê Tông, sắc mặt của Lâm Bình nhẹ nhàng thay đổi, trong nháy mắt cũng ngay lập tức phản ứng lại, tay trái chặn kiếm Xích Lôi của Lê Tông, còn tay phải cầm rìu thần Khai Thiên chém thẳng vào cổ Lê Tông.

Lần đánh nhau này giữa Lâm Bình và Lê Tông, xem ra không giống như lần trước, mỗi một cú đánh có thể tạo ra hiệu ứng gần giống như các hiệu ứng đặc biệt trong các bộ phim bom tấn.

Ngược lại càng giống như một trận đánh bình thường không có gì kì lạ, thậm chí cũng không có gì để thưởng thức.

Nhưng trên thực tế, mức độ nham hiểm độc ác đã khác xa trước.

Đương nhiên, nói tới sức mạnh thực sự, Lâm Bình thật sự không bằng Lê Tông.

Dưới tình huống mạo hiểm đến tính mạng như này, kết quả sau cùng rất có khả năng Lê Tông bị thương, nhưng không thể mất mạng, mà Lâm Bình lại có thể mất mạng tại chỗ.

Chỉ có điều.

Lâm Bình đang đánh cược.

Cược Lê Tông không thể không cứu mạng Cao Trần Hải, đồng thời cũng không thể không bảo vệ mấy người Mai Tuyết Lam.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà khi nãy anh đột nhiên hét lớn một tiếng khiến bốn người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc, Trần Sơn và Hà Hồng ra tay.

Và đúng như mong đợi của Lâm Bình.

Sau khi câu nói của Lâm Bình: “Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc, Trần Sơn và Hà Hồng, ra tay” được nói ra, vốn dĩ dự tính lấy vết thương nhẹ của bản thân đổi lấy Lê Tông đã bị Lâm Bình đánh trọng thương, sắc mặt anh trong chớp mắt đã thay đổi.

Đối với bốn người cùng Lâm Bình đi tới bốn đảo tiên: đảo Đá, đảo Trung, đảo Doanh Châu, đảo Củ Mộc, không thể không đề cao tinh thần cảnh giác.

Mà dường như trong cùng một thời gian đó, Hà Nguy Nhiên cũng đã hướng tới giết Cao Trần Hải, dẫn đến việc Cao Trần Hải kinh sợ mà kêu một tiếng, vội vàng hét lên cầu cứu.

Sau khi nghe thấy bốn chữ “Bác Lê, cứu tôi” của Cao Trần Hải, Lê Tông đã ngay lập tức quay mình chạy đi, không quan tâm đến lối đánh muốn lấy vết thương đổi vết thương cùng với Lâm Bình.

“Muốn chạy sao?”

Đột nhiên, lúc đó, Lâm Bình lại lạnh lùng khẽ nói một tiếng.

Anh dồn hết sức lực vào trong chiếc rìu thần Khai Thiên, một rìu chém xuống.

Mà chín thanh kiếm gãy cũng từ phía sau cản lại, cố gắng phân tán sự chú ý của Lê Tông.

“Muốn tìm cái chết sao!”

Đối với sự tấn công của Lâm Bình, Lê Tông lại dễ như trở bàn tay môt tay né ra, chân nguyên bị xao động, rìu thần của Lâm Bình bị bắn phá trong một phát, mà thanh kiếm Xích Lôi trong tay ông ta đồng thời được phóng ra, phá vỡ rào cản âm thanh và tấn công về hướng Hà Nguy Nhiên.

Không có thanh kiếm Xích Lôi trong tay, mà trên tay Lâm Bình lại đang cầm chiếc rìu Khai Thiên, trong tức khắc, Lâm Bình đã dễ dàng kéo giãn một khoảng cách nhất định.

Dưới chiếc rìu toàn lực của Lâm Bình, lòng bàn tay Lê Tông đánh ra, trực tiếp bị Lâm Bình chém từ giữa lòng bàn tay ra làm đôi.

Sau đó, chiếc rìu thần Khai Thiên lại lần nữa hướng về phía bàn tay của Lê Tông mà chém xuống.

Lê Tông lật lòng bàn tay, không dám đối mặt với uy lực của rìu thần, chỉ có thể tránh lưỡi rìu, chém sang ngang.

Nhưng Lâm Bình làm sao có thể để cho Lê Tông đạt được ý đồ, Lê Tông thay đổi, Lâm Bình cũng biến hóa giống như hình với bóng.

Cuối cùng.

“Bùm!”

Một tiếng ồn lớn vang lên.

Chiếc rìu thần Khai Thiên của Lâm Bình cũng đã cắt vào lòng bàn tay của Lê Tông như mong muốn, trên bàn tay của Lê Tông chém ra một vết máu đậm lộ phần xương, gần như đã khiến cho bàn tay của Lê Tông bị tách ra.

Mà Lâm Bình cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Lê Tông không thể chạy thoát, càng nghiến răng tức giận, một nắm đấm đấm lên trên vai của Lâm Bình, gần như là đã gãy hết xương vai của Lâm Bình.

Hai người chạm mặt.

Lâm Bình bị đánh lùi về phía sau cả trăm mét.

“Chết đi!”

Mà Lê Tông cũng không để ý vết thương trên tay nữa, toàn thân rực đỏ, lao về phía Hà Nguy Nhiên lúc này đang bị cây kiếm Xích Lôi của hắn ta quấn lại, chỉ muốn lập tức giết chết Hà Nguy Nhiên.

Đồng thời.

Lê Tông lại một lần nữa nói: “Bốn người của đảo Đá, đảo Trung, đảo Doanh Châu, đảo Củ Mộc, nếu như các người không muốn chết dưới tay tôi, vậy thì hãy mau chóng rời đi khỏi nơi này, bằng không đừng trách tôi không khách khí.”

Nghe lời của Lê Tông.

Mấy người Mai Tuyết Lam sắc mặt thay đổi.

Mà lúc này truyền âm của Lâm Bình cũng đột nhiên truyền tới: “Trên thân thể của người Đảo Bắc có công pháp tu luyện tinh thần lực, lẽ nào các anh không có chút hứng thú nào hay sao? Chỉ cần có thể đánh bại được Lê Tông, chắc chắn có thể từ miệng của Cao Trần Hải mà tra hỏi ra công pháp tu luyện tinh thần lực, nếu như có hứng thú, vậy thì giúp tôi hợp sức giết chết Lê Tông!”

Lời của Lâm Bình vừa nói ra lại lần nữa khiến cho đám người Mai Tuyết Lam dao động !

Công pháp tu luyện tinh thần lực!

Đúng vậy!

Cao Trần Hải là người họ Cao, nhất định là người thuộc dòng dõi trên đảo Bắc, hắn ta chắc chắn sẽ có công pháp tu luyện tinh thần lực.

Nếu Lê Tông bị tiêu diệt rồi, chưa hẳn đã có thể tra hỏi ra công pháp tu luyện tinh thần lực từ trong miệng hắn ta.

Hơn nữa với tính cách ham sống sợ chết của Cao Trần Hải rất có thể hắn ta sẽ làm như vậy!

Công pháp tu luyện tinh thần lực!

Ngay lập tức.

Đám người Mai Tuyết Lam trong lòng không kìm chế được mà nổi lòng tham, đám người liếc mắt nhìn nhau.

Có điều, mặc dù đã nổi lòng tham nhưng lại chẳng có ai mở miệng nói giúp đỡ.

Ngay cả Hà Hồng cũng không bộc lộ thái độ gì.

Công pháp tu luyện tinh thần lực mặc dù đối với họ rất có sức cám dỗ, nhưng mà, có thể nhìn ra Lê Tông không dễ bị đánh bại .

Nếu như họ liên thủ giúp đỡ, đối với việc bọn họ thừa cơ hội hãm hại, Lê Tông nói không chừng sẽ trực tiếp ra tay giết chết bọn họ.

Hơn nữa, nếu như một khi tin tức đã truyền đến Đảo Bắc, cho dù bọn họ có lấy được công pháp tu luyện tinh thần lực đi chăng nữa, sau này cũng sẽ gặp rất nhiều phiền phức lớn.

“Yên tâm, chỉ cần giết chết Lê Tông, đợi đến sau khi lấy được công pháp tu luyện tinh thần lực từ miệng của Cao Trần Hải, lập tức giết chết Cao Trần Hải, ai có thể biết là chúng ta làm đây? Chỉ cần sau khi lấy được công pháp tu luyện tinh thần lực, cho dù là người thân cận nhất cũng không nói ra, lại không có ai biết chúng ta có liên quan đến cái chết của Lê Tông, Cao Trần Hải, anh sợ cái gì chứ? Nếu như tính đến việc sau này người Đảo Bắc tìm đến gây phiền phức, vì để báo thù cho cái chết của Lê Tông và Cao Trần Hải, vậy anh có thể đổ hết trách nhiệm lên người tôi.”

Lâm Bình lại một lần nữa nói.

Đây chính là nguyên nhân mà Lâm Bình đưa đám người Mai Tuyết Lam đến đây, Lâm Bình phải khiến bọn họ thấy rằng, Lê Tông mặc dù mạnh, cho dù không dùng võ công cao siêu, chỉ vẻn vẹn dựa vào lực lượng mấy người bọn họ, cũng sẽ có cơ cơ hội tiêu diệt được Lê Tông.

Chỉ cần giết được Lê Tông, phần lớn đã có thể nắm được công pháp tu luyện tinh thần lực trong tay, Lâm Bình không tin Mai Tuyết Lam bọn họ không dao động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK