Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 496: Bên trong đại điện.

Thế giới bên ngoài.

Hứa Tình Nhi, Chu Thanh, Lữ Trùng Dương và Adams sau khi từ đường ra thoát ra thì xuất hiện ở dưới một sa mạc. Bốn người bọn họ đào một đường ở trong sa mạc.

Là tông sư hóa cảnh, dù ở mấy chục mét dưới mặt đất thì trong khoảng thời gian ngắn họ vẫn không cần thở. "Anh muốn đi cùng chúng tôi?" Hứa Tình Nhi nhìn về phía Adam hỏi. "Đúng vậy, tôi muốn đến Việt Nam." Adam gật đầu đáp: "Tôi đã nói rồi, chỉ cần ngài Lâm cứu tôi một mạng, tôi sẽ làm người của ngài Lâm!"

Ngoài việc Adam cũng có chút chú trọng lời hứa thì còn một nguyên nhân nữa. Đó là sau vụ này, Kenan Smith quay lại phương Tây, như vậy mọi người sẽ biết anh ta quy thuận Lâm Thanh Sơn rồi. Bây giờ mà về phương Tây thì không sáng suốt.

Nhất là chạm mặt với vị thần cảnh Kenan Smith không ưa mình, thật sự rất nguy hiểm. "Được!" Hứa Tình Nhi gật đầu "Nếu đã như vậy thì chúng ta đi chung đi."

Sau đó Hứa Tình Nhi nhìn về phía Lữ Trùng Dương. "Anh thì sao?"

Lữ Trùng Dương không giống Adam, Adam là quy thuận Lâm Bình ngay trước mặt tám vị thần cảnh, Lâm Bình cũng bảo vệ mạng anh ta.

Từ nay về sau trong mắt các thế lực trên thế giới,

Adam đã là người của Lâm Thanh Sơn. Nhưng Lữ Trùng Dương lại không phải người của Lâm

Bình!

Nếu đi cùng các cô thì vô cùng nguy hiểm. "Chúng ta đi cùng nhau đi" Lữ Trùng Dương không do dự, nói thẳng

Nếu bây giờ sợ nguy hiểm mà bỏ lại Chu Thanh và Hứa Tình Nhi. Tuy không ai ngăn cản, cũng chẳng ai nói gì, thế nhưng sau này gặp lại chỉ sợ đã thành người lạ! Nghe vậy Hứa Tình Nhi gật đầu. "Nếu đã như vậy thì chúng ta đi cùng nhau, sau này có tách ra không thì tùy tình huống. "Ban nãy Yuichiro Miyamoti đi ra ngoài đầu tiên, nếu tôi đoán không sai thì anh ta nhất định đã tiết lộ chuyện chúng ta mang theo sinh mệnh thần tuyền rồi. Nếu chúng ta cứ vậy mà đi thì sẽ gặp rất nhiều cường giả, nguy hiểm vô cùng!" "Chi bằng chúng ta đi từ dưới lòng đất?" Hứa Tình Nhi nói.

Sau khi đi ra họ vẫn chưa rời đi ngay, mà Miyamoto Yuichiro cũng không dám ở lại với họ lâu, rời đi trước. "Không thành vấn đề"

Chu Thanh gật đầu.

Lữ Trùng Dương và Adam không ý kiến gì.

Ngay sau đó bốn người mở ra cương khí hộ thể, dùng chân nguyên để mở đường, chọn một phương hướng rồi đi dưới lòng đất, cứ thế mà rời khỏi sa mạc Utaka. Tới thế giới bên ngoài rồi thì đi dưới lòng đất, như vậy họ sẽ tránh được rất nhiều tông sư hóa cảnh và người siêu phàm!

Sân bên trong đại điện.

Không chỉ Lâm Bình nghe thấy tiếng "Giết!" Kia mà mọi người cũng nghe thấy.

Mọi người biến sắc ngay lập tức, cảnh giác nhìn xung quanh. "Vì sao bên ngoài nhiều năng lượng vậy mà bên trong không tí năng lượng nào, chỉ một mảnh hoang vắng tĩnh mich?"

Lâm Bình nhăn mày sâu hơn, tự lẩm bẩm.

Đồng thời Lâm Bình cũng để ý thấy kiến trúc bốn phía xung quanh có chút phương đông hóa. Nhưng lại không nhớ nổi đây là phong cách kiến trúc thời kỳ nào! "Xung quanh có rất nhiều phòng, mau xem thử!"

Kenan Smith nói.

Bởi trước đó họ thấy được người siêu phàn bị Tang Chung ném vào ban nãy đã nhảy vào một căn phòng. Còn không gặp nguy hiển gì.

Lập tức Kenan Smith hành động, lách mình biên mất ngay.

Mấy thần cảnh khác, bao gồm cả Hắc Xà vẫn còn là hóa thần, cũng tản ra.

Có người cùng vào một phòng, có người lại vào phòng khác.

Duy chỉ có Lâm Bình là không vào căn phòng nào, chỉ đứng ở giữa sân.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào một góc khuất ở sân.

Sau đó Lâm Bình lắc mình, xuất hiện ở góc khuất kia. Đá văng một cục đá bên chân, ngay lúc này một chuỗi kiếm loang lổ rỉ sét hiện ra trong mắt Lâm Bình.

Ánh mắt Lâm Bình phát sáng.

Cái sân tàn này tuy rằng không lớn, nhìn qua không có gì cả.

Mấy thần cảnh với hóa cảnh đều chú ý đến những thứ xung quanh đại điện. thử.

Nhưng Lâm Bình lại dùng tinh thần lực quét mặt đất Không ngờ lại phát hiện sự khác thường.

Lâm Bình ngồi xổm xuống, dùng chân nguyên bao bọc lấy bàn tay, như tạo ra một cái bao tay bằng chân nguyên vậy. Sau đó mới nắm lấy chuổi kiếm loang lổ rỉ sét kia.

Rút cây kiếm bị cắm nghiêng một nuaer dưới lòng đất ra.

Ngoài ý muốn của Lâm Bình là, thanh kiếm loang lổ mà anh phát hiện ra, thế mà chỉ có mỗi nửa thanh Nhìn qua như đống đồng nát vậy.

Nhưng Lâm Bình lại biết, thanh kiếm này chắc chắn bất phàm.

Khi anh cầm thanh kiếm lên, Hoàng Tuyền kiếm bên hông anh bỗng rung lên một chút.

Chỉ dựa vào đây, Lâm Bình có thể dám chắc, thanh kiếm này là không phải thứ bình thường!

Lâm Bình cất kiếm, chuẩn bị đi về một phòng nào đấy. ra.

Nhưng lúc này nhóm cường giả ban nãy lại dồn dập đi

Sắc mặt rất khó coi.

Lâm Bình nhìn bọn họ là hiểu.

Có vẻ họ không kiếm được gì. "Ngài Lâm, trong tay ngài là thứ gì vậy?" Lúc này Kenan Smith chú ý đến thanh kiếm loang lổ rỉ sét Lâm Bình cầm trong tay, mắt sáng ngời, hỏi. Nhớ đọc tru*yện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Ánh mắt mọi người cũng đổ dồn về phía anh. Nói đúng hơn thì là thanh kiếm trên tay anh. "Không mù thì đều thấy đây là một thanh kiếm!" Lâm

Bình hừ lạnh. Nhưng chưa đợi Kenan Smith nói tiếp, Lâm Bình nói: "Ông muốn? Cho ông luôn đấy!"

Nói xong, Lâm Bình làm như không để ý gì, ném chuỗi kiếm trong tay qua chỗ Kenan Smith. Đồng tử Kenan Smith hơi co lại. Tuy nhiên khi mà thanh kiếm rời vào tay ông, một bóng người bỗng xuất hiện.

Lâm Thanh Sơn cho ông dễ như vậy? Chẳng lẽ thật sự không phải đồ tốt?

Chuôi kiếm cũng biến mất trong không trung.

Mọi người thấy vậy, ra là Tang Chung đang trốn nãy giờ bỗng xuất hiện, cướp yhanh kiếm loang lổ rỉ sét này.

Thế nhưng ngay sau đó, Tang Chung lại ném về phía Kenan Smith: "Đồng nát sắt vụn, còn tưởng gì bổ béo lắm."

Kenan Smith bắt lấy, bấm nhẹ một cái, than kiếm vốn đã phế bây giờ còn rơi ra một mẩu bé bằng ngón tay

Nhìn chung thì cũng chẳng có gì đặc sắc.

Mặt Kenan Smith thất vọng tràn trề.

Sau đó Kenan Smith ném lại thanh kiếm về phía Lâm Bình: "Đồ tốt như này, anh cứ giữ lại mà dùng" Thấy hai vị thần cảnh Tang Chung và Kenan Smith sau khi cầm lấy đều lộ ra vẻ thất vọng thì mọi người cũng chẳng thèm quan tâm nữa.

Lâm Bình nhận lấy kiếm, không nói gìm

Theo sau mọi người đi về phía chính điện.

Người vừa rồi đi vào chính điện vẫn chưa thấy đi ram

Nhưng sau khi bọn họ tiến vào thì phát hiện chính điện rỗng tuếch.

Không có gì cả.

Một chút đồ cũng không có. "Bên kia có chỗ kìa."

Mọi người đi qua chính điện lại tìm thấy một cái sân khác.

Vẻ mặt bọn Shah Rukh Khan tiếc nuối nhìn vào vào sân.

Lâm Bình nhìn lại thì phát hiện ra, trong sân là dược liệu bị khô héo hết.

Có rất nhiều loại Lâm Bình không biết.

Nhìn bộ dạng có vẻ là những dược liệu trân quý. Chỉ tiếc đều héo cả rồi. Bọn Lâm Bình đi qua sân, tiến lên thì phát hiện ra có rất nhiều sân nhỏ nối liền với nhau.

Nhưng sân nào cũng không có sự sống. Hơn nửa số phòng đều bị phá hủy rồi.

Tóm lại mọi người không tìm ra cái gì. "A!!" Lúc này, một tiếng hét sợ hãi vang lên.

Lâm Bình ngừng một chút, vừa cử động đã biến mất tại chỗ.

Khi Lâm Bình chạy tới thì ba người Kenan Smith, Yevgeny Kovche và Shah Rukh Khan đã tới trước. Mà trước mặt họ là một hóa thần không rõ tên tuổi.

Lâm Bình ngước mắt nhìn lại.

Cả đám kinh ngạc sợ hãi. Chỉ thấy trước mặt nghĩa trang trải dài. Nhìn không thấy cuối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK