Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 75: Điều trị trong bãi đậu xe

“Nếu như không tiện, vậy thì bỏ đi... Tôi đưa cô đến bệnh viện.”

Lâm Bình thấy Tô Uyên có chút mất tự nhiên, cho nên lại một lần nữa lên tiếng, tránh để cho Tô Uyên hiểu lầm, còn cho rằng anh muốn nhân cơ hội này chiếm chỗ tốt của CÔ. “Bây giờ đi bệnh viện ư?” Tô Uyên hơi nhíu mày. Nếu đi bệnh viện, như vậy sẽ làm chậm trễ rất nhiều thời gian.

Cho dù buổi chiều không cần đến trung tâm thương mại mua quần áo thì cô vẫn cần phải đi đến nhà trẻ đón Tô Phi Tuyết tan học.

Chân không thể chạm đất, không cách nào bước đi, như vậy không được.

Suy nghĩ một lúc, Tô Uyên nhìn về phía Lâm Bình: “Anh thật sự có thể chữa trị vết thương bị trật chân?” Lâm Bình gật đầu. “Đi bệnh viện sẽ phải tốn rất nhiều thời gian, quá lâu. Tô Uyên hơi ngượng ngùng nói: “Lâm Bình, vậy thì đành phải làm phiền anh rồi.

Tuy đối với việc Lâm Bình xoa bóp để làm tan máu bầm, Tô Uyên không ôm hy vọng quá lớn, nhưng nếu như là phương pháp trong quân đội, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có tác dụng, chắc hẳn sẽ có một xíu hiệu quả, làm giảm đi đau đớn.

Tô Uyên nghĩ như thế. “Chúng ta lên xe đi.” Tô Uyên nhắc nhở.

Dù sao cũng không thể ngồi bên lề đường để Lâm Bình cầm chân cô, đưa tay ra xoa bóp. “Được.” Lâm Bình gật đầu.

Anh căn bản cũng không dự định thi triển ở chỗ này.

Sau đó, Lâm Bình đỡ Tô Uyên, đi về phía bãi đậu xe, bởi vì chân Tô Uyên bị trật, cho nên hai người đi rất chậm, dưới ánh chiều tà, bóng của hai người kéo rất dài.

Cùng lúc đó, vừa mới xuất hiện ở trên tầng chín của tòa cao ốc, bởi vì làm việc quá lâu, cho nên Lâm Nhã đi lấy nước, sau đó đứng bên cửa sổ, quan sát thành phố bên ngoài, dự định thư giãn một chút, ánh mắt đúng lúc buông xuống, nhìn thấy cảnh này.

Trong lúc nhất thời, cốc nước đã đến bên môi, chuẩn bị uống vào, lúc này, động tác của Lâm Nhã đột nhiên dừng lại.

Lông mi dài hơi run lên, cô ta sững sờ đứng ngay tại chỗ, lẳng lặng nhìn hai người ở bên dưới càng đi càng xa, mãi cho đến khi bóng dáng của hai người bọn họ biến mất khỏi tầm mắt của cô ta.

Lúc này Lâm Nhã mới lấy lại tinh thần, trong ánh mắt của cô ta nhiều hơn một phần ảm đạm.

Bãi đậu xe, Lâm Bình đỡ Tô Uyên, tìm được chiếc xe BMW màu trắng của Tô Uyên đỗ ở đó.

Mở cửa xe ra, Lâm Bình cẩn thận đỡ Tô Uyên lên ghế ngồi, chẳng qua là Tô Uyên ngồi nghiêng, nghiêng người tựa vào ghế, hai chân thì hướng ra bên ngoài, chỉ có như thế mới tiện cho Lâm Bình xoa bóp mắt cá chân bị trật cho

CÔ. “Lúc mới đầu có lẽ sẽ hơi đau đấy.” Lâm Bình nhắc nhỏ. “Không sao, tôi chịu đựng được.” Tô Uyên khẽ gật đầu. Lúc này trên gương mặt xinh đẹp của cô đã hoàn toàn đỏ ửng, thể hiện rõ thái độ ngượng ngùng.

Dù sao để một người đàn ông cầm chặt mắt cá chân của mình, đây đã là hành động tiếp xúc thân mật.

Tô Uyên dựa người vào ghế, hai tay thì đè xuống váy dài của mình, để tránh bị lộ hàng. Thấy Tô Uyên đã chuẩn bị xong, Lâm Bình nhẹ nhàng giơ đùi phải của Tô Uyên lên, cả người Tô Uyên không nhịn được, hơi run lên.

Lúc này, trên trán của Lâm Bình cũng đổ mồ hôi, tim đập rộn ràng.

Chẳng qua rất nhanh, Lâm Bình hít sâu một hơi, để cho chính mình bình tĩnh lại. Tiếp theo anh cởi giày cao gót bên chân phải của Tô Uyên ra.

Nhất thời bàn chân nhỏ trắng nõn như ngọc của Tô Uyên xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Bình. “Anh... Anh nhanh lên.”

Giọng nói của Tô Uyên hơi mang theo run rẩy, bởi vì đau, cũng bởi vì cảm thấy xấu hổ và thẹn thùng. “Cô yên tâm, sẽ rất nhanh thôi.”

Lâm Bình lại một lần nữa hít sâu một hơi.

Ngay sau đó, một bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy bàn chân của Tô Uyên, một tay khác thì đặt ở mắt cá chân Tô Uyên.

Một luồng khí vô hình dọc theo bàn tay của Lâm Bình, bắt đầu lan ra khắp mắt cá chân của Tô Uyên.

Trong lúc nhất thời khiến cho lông mày của Tô Uyên càng thêm nhíu lại.

Đau, càng thêm đau đớn.

Chẳng qua bởi vì trước đó Lâm Bình đã nhắc nhở, cho nên Tô Uyên không kêu ra tiếng.

Quả nhiên chỉ trong nháy mắt, Tô Uyên đã cảm giác được, cảm giác đau đớn ở chỗ mắt cá chân đã dần dần được giảm bớt.

Sau cùng, loại cảm giác đau đớn kia đã được một cảm giác ấm áp, thoải mái thay thế, dường như thợ mát xa tốt nhất trên thế giới này, đang xoa bóp mắt cá chân cho CÔ. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Chẳng những không làm cho Tô Uyên có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, ngược lại còn sinh ra cảm giác hưởng thụ.

Nửa phút sau, Lâm Bình thu tay lại. “Hiện tại, chắc hẳn đã ổn rồi, cô xuống thử đi lại một xíu xem sao” Lâm Bình nói.

Sau đó anh đứng dậy, lùi lại mấy bước, nhường đường cho Tô Uyên, cũng là vì để tránh tị hiềm.

Để tránh cho Tô Uyên cảm thấy, mắt cá chân của cô đã không sao, nhưng anh vẫn còn ngồi xổm ở bên cạnh, trong lòng mang theo ý đồ xấu.

Chỉ là lúc này Tô Uyên căn bản không có loại suy nghĩ đó.

Lúc Lâm Bình thu tay lại, tay anh rời khỏi mắt cá chân của cô, cảm giác thoải mái dễ chịu kia biến mất, trong lòng Tô Uyên đột nhiên dâng lên cảm giác mất mát.

Sau khi kịp phản ứng, sắc mặt của Tô Uyên càng thêm đỏ hơn, gương mặt cô hơi nóng lên.

Chẳng qua lần này là do cô nổi giận, cô nổi giận với chính mình.

Vì bản thân cô lưu luyến với việc Lâm Bình mát xa, mà thấy vừa xấu hổ vừa giận.

Chẳng qua loại cảm giác này chỉ kéo dài trong nháy mắt mà thôi. Tô Uyên nhanh chóng khôi phục lại bình thường.

Cô nhanh chóng đi ra ngoài xe, chân giẫm lên giày cao gót, thử nhúc nhích, nhưng không có chút khó chịu nào. Chỗ mắt cá chân sưng đỏ cũng đã biến mất. Giống như chân của cô chưa từng bị trật. “Thế mà hoàn toàn khỏi, chuyện này... Thật đúng là thần kỳ” Trong đôi mắt đẹp của Tô Uyên hiện lên ngạc nhiên.

Vốn dĩ cô cho rằng, Lâm Bình biết một xíu phương pháp xoa bóp, lưu thông máu bầm trong quân đội, nhưng dù sao Lâm Bình cũng không phải dân chuyên.

Đồng thời cũng không thể thần kỳ như thế. Bởi vậy, Tô Uyên chỉ ôm một xíu hy vọng chân mình có thể đỡ hơn, nhiều nhất là giảm đi cảm giác đau đớn.

Nhưng Tô Uyên lại tuyệt đối không nghĩ đến, tay nghề của Lâm Bình quá thần kỳ.

Thế mà có thể nghịch thiên đến mức này, cho dù là thợ mát xa tốt nhất thế giới này, cũng chưa chắc làm ra được loại hiệu quả này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK