Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mau cút đi, làm sao ông đây có thể xong việc chỉ trong hai tiếng được, đến lúc đó, tên nhóc Lâm Khải kia sẽ phàn nàn chúng ta đi trễ."

Cậu chủ Tín cười mắng.

Tuy nhiên, khi nghe thấy lời nói của thanh niên áo trắng, anh ta cô gái sành điệu đang tay trong tay cũng như những người khác đều đổ dồn ánh mắt vào chiếc BMW nhỏ bé.

Lúc này.

Chiếc BMW, hơi run run!

Trong tư tưởng của những người không lành mạnh, dĩ nhiên là hàm nghĩa kia hoàn toàn không giống. "Chậc chậc chậc, ai mà to gan quá vậy?" "Lá gan còn to hơn cả ông đây!"

Cậu chủ Tín có chút hằng hải nói.

Đang nói.

Bỗng nhiên trong đầu của cậu chủ Tín xuất hiện một ý nghĩ.

Thanh niên áo trắng và hai người nhìn nhau, cả hai đều hiểu ý tử trong ánh mắt của nhau.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Cậu chủ Tín cũng thu tay khỏi người cô gái sành điệu, cùng thanh niên mặc áo trắng bắt đầu đi về phía chiếc BMW.

Đi đến trước cửa sổ xe.

Hai người cùng lấy điện thoại ra, bật chức năng camera. "Cậu chủ Tín, ngoại trừ kỹ thuật lái xe ra, nếu không chúng ta lại so tài một lần nữa, chụp lại cảnh tượng kích thích này chia sẻ trong vòng bạn bè, xem ai có nhiều lượt thích hơn?"

Trên mặt thanh niên áo trắng lộ ra một nụ cười hưng phấn. "Trước tiên cậu nói xem chúng ta nên đánh cược cái gì đi? Không có phần thưởng thì không dễ chơi đâu."

Cậu chủ Tín cũng có chút hăng hái nói. "Lần này, chúng ta cược lớn được không? Nếu tôi thắng, cậu phải đưa chiếc Porsche này cho tôi, nếu tôi thua, tôi liền đưa chiếc Ferrari này cho cậu, thế nào?"

Thanh niên áo trắng hưng phần nói. "Không thành vấn đề." Cậu chủ Tín đồng ý ngay lập tức. Mấy tỷ còn chơi được.

Sau khi hai người xác định mục đích, liền đưa tay muốn trực tiếp mở cửa xe.

Có điều.

Thời điểm hai người muốn đưa tay ra.

Bỗng nhiên cửa sổ xe hạ xuống. "Cút!" Lâm Bình nhìn mấy cậu ấm này, lạnh giọng nói. "Ôi, đã bị chúng ta đuổi kịp còn rất phách lối nha."

Thanh niên áo trắng không những không bị Lâm Bình hù dọa, ngược lại trên mặt còn lộ ra nụ cười khoa trương, camera của điện thoại còn trực tiếp hướng về phía Lâm Bình. "Con mẹ nó cô gái này cũng quá xinh đẹp rồi, tại sao lại đi coi trọng tên này thế" "Fuck, chơi như thế này?"

Cậu chủ Tín và thanh niên áo trắng kinh ngạc không thôi.

Camera của điện thoại liền muốn vòng qua Lâm Bình quay vào trong xe.

Đồng thời, còn lên tiếng bình luận. "Bên trong khu phục vụ của đường cao tốc, phát hiện một đôi nam nữ mập mờ bị chúng tôi bắt tại trận, em gái này rất xinh đẹp, nhưng thật đáng tiếc, một cây cải trắng lại bị một con lợn gặm, chỉ cần đủ lượt yêu thích, chúng tôi sẽ công bố những hình ảnh kích thích hơn.

Hai người này không hề để Lâm Bình ở trong mắt. Một mình tự biên tự diễn.

Cố gắng để video sau khi được chia sẻ trong vòng bạn bè, có thể thu được thật nhiều lượt yêu thích. Chỉ là.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Hai người liền có cảm giác trong tay trống rỗng.

Điện thoại mà bọn họ đang cầm trong tay, vậy mà lại xuất hiện ở trong tay của Lâm Bình trong nháy mắt.

Hai người vô cùng sững sờ.

Con mẹ nó.

Chuyện gì vừa xảy ra? "Khốn kiếp, con mẹ nó mày...

Mặc dù có chút không hiểu, nhưng lúc này sắc mặt của cậu chủ Tín liền lạnh xuống.

Nhưng.

Cậu chủ Tín còn chưa nói xong. Câu còn lại, liền bị kẹt ở trong cổ họng.

Chỉ thấy điện thoại của hai người bọn họ ở trong tay của Lâm Bình, vậy mà bị Lâm Bình bóp một cái vỡ nát dễ như trở bàn tay, biến thành một đống bã vụn, bay xuống đầy mặt đất.

Ánh mắt của hai người, từ phẫn nộ biến thành hoảng

Lâm Bình mở cửa xe đi xuống.

Đôi mắt lạnh lùng nhìn hai người.

Giờ phút này, cậu chủ Tín và thanh niên áo trắng liền cảm nhận được một cỗ sát khí bao phủ toàn thân. khiến hai người họ không kìm lòng được phải run rẩy. "Mày... Mày muốn làm gì..?"

Cậu chủ Tín có chút hoảng sợ nói. "Cút"

Có điều đáp lại anh ta chỉ vỏn vẹn có một chữ này. Nhưng, cho dù chỉ là một chữ, âm thanh kia lại chấn động trong óc của hai người, vô cùng đau nhức.

Hai người đau đớn bịt lấy lỗ tai, hoảng sợ vội vàng lui về phía sau. Không dám nhìn thẳng vào Lâm Bình.

Lâm Bình mở cửa xe.

Ngồi xuống vị trí lái xe.

Chậm rãi lái xe rời khỏi khu phục vụ. "Tôi cho là vừa rồi anh muốn dạy dỗ bọn họ đấy." Trên xe, Tô Uyên nhìn Lâm Bình đang lái xe, nhẹ nhàng nói. "Nếu em muốn, anh có thể quay lại dạy dỗ bọn họ." Lâm Bình đáp. "Không cần, chẳng biết bọn họ là cậu ấm nhà nào, gần sang năm mới, nhiều chuyện vui mừng, không cần thiết phải chấp nhặt với bọn họ làm gì." Tô Uyên vừa cười vừa nói.

Đối với lời nói của những người đó, anh còn không thèm tức giận. "Đúng vậy."

Lâm Bình cười.

Nếu như không phải gần sang năm mới không muốn thấy máu, Lâm Bình sẽ không chỉ đơn giản phá hủy điện thoại của bọn họ như vậy.

Hiện tại.

Quan trọng nhất chính là, Lâm Bình muốn dẫn Tô Uyên và Tô Phi Tuyết về nhà thăm cha mẹ nuôi một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK