Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh nói cái gì?”

Khoảnh khắc này, sắc mặt của Mạnh Tuyết Ly đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Cô ta cuối cùng đã xác định, người đàn ông trước mặt, căn bản không phải chơi trò lạt mềm buộc chặt gì cả.

Căn bản chính là, coi thường cô ta. “Trước nay tôi không thích, lặp lại lần thứ hai.

Ánh mắt của Lâm Bình, cuối cùng đã nhìn sang Mạnh Tuyết Ly, nhưng lại mang theo sự lạnh lùng.

Thấy ánh mắt đó của Lâm Bình, Mạnh Tuyết Ly bỗng cảm thấy toàn thân run lên. Cô ta, một cô chủ của nhà họ Mạnh tại Sơn Trúc, vậy mà lại bị một người đàn ông dọa sợ ư?

Sau khi định thần lại, trong lòng Mạnh Tuyết Ly cảm thấy vô cùng tức giận. “Bây giờ, tôi ra lệnh cho anh đến gần tôi, giả vờ làm bạn trai của tôi.” Mạnh Tuyết Ly nhìn Lâm Bình, lạnh lùng nói. “Cút!”

Thế nhưng, anh chỉ lạnh nhạt trả lời cô ta bằng một từ "Có gan anh nói lại lần nữa.

Nghe vậy, gương mặt của Mạnh Tuyết Ly giống như bị phủ một tầng sương giả, lạnh lẽo đến đáng sợ.

Lâm Bình lại lạnh nhạt liếc nhìn cô ta.

Anh thở dài, quay người rời đi.

Tính toán với kiểu phụ nữ ngực to não phẳng, bất lịch sự, thật sự làm mất giá trị của bản thân.

Anh không có hứng, nên quyết định làm ngơ là tốt nhất. Nhưng hành động im lặng quay người rời đi của Lâm Bình, rơi vào tầm mắt của Mạnh Tuyết Ly, cô ta cho rằng Lâm Bình nhún nhường.

Cho rằng anh sợ hãi.

Nhưng mà, lạnh lùng với cô chủ nhà họ Mạnh là cô, muốn cho qua như vậy, sao có thể chứ?

Nếu như vậy, mặt mũi của cô ta biết để ở đâu?

Mạnh Tuyết Ly lập tức duỗi đôi chân dài, đi vội tới cản đường của Lâm Bình.

Cô ta nhìn chằm chằm Lâm Bình với vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Đứng lại đó, ai cho phép anh đi như vậy?”

Lâm Bình ngước mắt, nhếch môi cười giễu: “Chẳng lẽ tôi muốn rời khỏi, còn cần phải thông qua sự đồng ý của

CÔ?" “Không sai. Lúc này Mạnh Tuyết Ly giống như người đẹp núi băng, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng, thái độ kiêu ngạo, nhìn Lâm Bình: “Anh biết tôi là ai không? Tôi là cô cả của nhà họ Mạnh, cha tôi là chủ tịch tập đoàn Mạnh Quân. “Hôm nay, nếu anh không xin lỗi tôi, anh đừng hòng rời khỏi đây “Ồ?” Lâm Bình nhìn Mạnh Tuyết Ly bằng ánh mắt thích thú: “Nếu tôi không xin lỗi, thì sẽ thế nào vậy?” “Thế thì tôi sẽ cho anh biết, thủ đoạn của nhà họ Mạnh tại Sơn Trúc.” “Tôi nói cho anh biết, bên ngoài sân bay, có người của nhà họ Mạnh đến đón tôi, tôi muốn xử anh, dễ như trở bàn tay. “Nếu anh không muốn ngồi tù mọt gông, hoặc liệt nửa người trên giường cả đời, thì lập tức xin lỗi tôi ngay, sau đó giả làm bạn trai tôi, giúp tôi đuổi cái tên đằng sau kia đi.”

Mạnh Tuyết Ly nghiến răng nghiến lợi uy hiếp.

Chỉ có điều, nghe Mạnh Tuyết Ly nói những lời đe dọa này xong, Lâm Bình lại nhàn nhạt nói: “Dù cha cô là Mạnh Nguyên Trung đứng trước mặt tôi, cũng không dám hống hách như thế, cô là thứ gì chứ?” “Anh.” Đôi mắt đẹp của Mạnh Tuyết Ly bỗng chốc mở to.

Cô ta không ngờ, đối phương biết cha cô ta là Mạnh Nguyên Trung, vậy mà còn dám ngông cuồng như thế.

Thậm chí còn không coi cha cô ta ra gì.

Ngông cuồng! Đúng là cực kỳ ngông cuồng! “Anh chết chắc rồi, anh nhất định sẽ trả giá cho việc này.” Mạnh Tuyết Ly nghiến răng nói.

Vẻ mặt vô cùng lạnh lùng. “Tuyết Ly, sao vậy em?”

Lúc này, Đỗ Phong Đạt đã đuổi kịp Mạnh Tuyết Ly. “Anh ta là ai?”

Đỗ Phong Đạt nhìn chằm chằm Lâm Bình bằng ảnh mắt cực kỳ kém thân thiện. Vừa rồi anh ta đã nhìn thấy, hành động của Mạnh Tuyết Ly và Lâm Bình có chút thân mật.

Thậm chí, Mạnh Tuyết Ly đã mấy lần muốn đến gần Lâm Bình, như muốn áp người vào Lâm Bình, mọi thứ đều rơi vào tầm mắt anh ta. “Một tên không có mắt, thích tìm lấy cái chết” Mạnh Tuyết Ly lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Đỗ Phong Đạt thầm thở phào. Anh ta còn tưởng Lâm Bình và Mạnh Tuyết Ly có mối quan hệ mà anh ta không biết.

Nếu thật sự giống như những gì Đỗ Phong Đạt vừa tưởng tượng, anh ta chắc chắn sẽ phát điên.

Nhưng lúc này, biết đối phương chỉ là một tên đắc tội khiến Mạnh Tuyết Ly không vui.

Đỗ Phong Đạt liền nhìn Lâm Bình, nghiêm giọng: “Cút qua đây, nói xin lỗi Tuyết Ly Mạnh Tuyết Ly cũng cao ngạo nhìn Lâm Bình.

Đợi câu xin lỗi của Lâm Bình.

Lúc này, đối với cô ta mà nói, xử lý Lâm Bình, còn quan trọng hơn việc cắt đuôi Đỗ Phong Đạt.

Ít ra Đỗ Phong Đạt tuy đeo bám cô ta, nhưng sẽ không làm trái mệnh lệnh của cô ta. Cô ta nói cái gì, anh ta làm cái nấy.

Còn Lâm Bình, không những hết lần này đến lần khác từ chối cô ta, lại còn dám nói lời sỉ nhục cô ta và nhà họ Mạnh, thậm chí ngay cả cha cô ta cũng không coi ra gì. tamlinh247.org tra*ng web cập nhật nhanh nhất

Một tên như thế, không mạnh tay sỉ nhục đối phương một trận, cô ta khó mà trút hận. “Tôi muốn anh ta quỳ xuống xin lỗi.” Mạnh Tuyết Ly lạnh lùng nói.

Đỗ Phong Đạt nghe vậy lập tức nghiêm giọng: “Anh, cút qua đây, quỳ xuống xin lỗi Tuyết Ly, nếu không thì.. Đỗ Phong Đạt còn chưa nói xong, thì đã bị Lâm Bình ngắt lời: “Nếu không thì thế nào?”

Lâm Bình hơi híp mắt, nhàn nhạt hỏi. “Nếu không thì ông đây khiến anh sống không yên ổn.” Đỗ Phong Đạt cười giễu, đáp.

Trước lời đe dọa của Đỗ Phong Đạt, Lâm Bình không những không nổi giận mà còn nở nụ cười: “Sống không yên ổn.

Lâm Bình vừa nói vừa đi về phía hai người họ. Thấy Lâm Bình bước tới, vẻ mặt Đỗ Phong Đạt kiêu ngạo, anh ta thoáng nhìn Mạnh Tuyết Ly, ưỡn ngực. Nhìn đi, vai anh hùng được anh ta diễn rất ổn đấy chứ.

Sắc mặt của Mạnh Tuyết Ly cũng dịu đi, không ngờ Lâm Bình không sợ lời uy hiếp của cô ta, trái lại bị vài câu dọa nạt của Đỗ Phong Đạt thì đã thật sự bước tới rồi.

Mặc dù Mạnh Tuyết Ly có chút không vui.

Nhưng, tổng thể mà nói, Mạnh Tuyết Ly vẫn khá hài lòng.

Cô ta cao ngạo nhìn Lâm Bình, chờ đợi Lâm Bình đi tới rồi quỳ xuống, sau đó nói xin lỗi cô ta.

Chỉ có điều.

Sau khi Lâm Bình đi tới trước mặt họ, anh lại bình tĩnh nói: “Xem ra, vô số người đàn ông dũng mãnh đang lặng lẽ giữ biên cương, dùng nhiệt huyết hy sinh thân mình, bảo vệ đất nước xinh đẹp này, bảo vệ nơi phồn hoa hưng thịnh này, vậy mà một số người, lại không xứng để tận hưởng sự an nhàn này. “Nếu anh không muốn sống yên ổn, thì tôi giúp anh toại nguyện.

Nói xong, Lâm Bình giơ tay lên, trước ánh mắt khó hiểu của hai người họ. "Bop!" "Bop!" "Bop!"

Lâm Bình tát liên tiếp ba cái vào mặt của Đỗ Phong

Cái tát cuối cùng, thậm chí đã tát Đỗ Phong Đạt văng khiến anh ta rơi xuống cách đó vài mét. "Bich!" Đỗ Phong Đạt thẳng thừng nôn máu.

Ngã đến rụng răng!

Thấy cảnh này, mặt của Mạnh Tuyết Ly biến sắc.

Chuyện này...

Lâm Bình dám ra tay.

Dám đánh Đỗ Phong Đạt ư?

Anh thật sự đã đánh văng răng của Đỗ Phong Đạt. Minh chứng cho câu “không sống yên ổn” của anh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK