Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 123: Bạn trai của Đinh Hằng rốt cuộc cũng đến

Lâm Bình liếc Đinh Hằng một cái, lắc đầu nhè nhẹ. Đinh Hằng của ngày hôm nay đã là người biết ăn mặc quần gấm áo son. Tuy lớp trang điểm của cô ấy trông thì có vẻ tinh xảo đấy, thế nhưng lại hoàn toàn che lấp đi chút xíu nét đoan trang vốn có của cô. Điều này khiến Lâm Bình cảm thấy cô thật là lòe loẹt tục tĩu*, so với trợ lí Trương Khuê của Đường Thanh Tâm kia cũng chẳng kém là bao. *Dung chi tục phấn: chỉ người con gái bình thường/tầm thường, thấy hay dùng trong bối cảnh mang ý nghĩa tiêu cực, đại loại là chỉ người con gái trang điểm ăn mặc hoặc là thần thái lòe loẹt, thiếu tinh tế, kém văn hóa (theo internet)

Và tất nhiên, cũng có thể gọi ả là “trợ lí cũ”! Bởi vì, tối hôm đó sau khi bị dọa tới són cả ra quần, cô ta sợ hãi dập đầu xin tha với Lâm Bình, vứt bỏ Tôn Huy Tuấn không thèm để ý tới. Mà sau khi tự mình thoát thân xong, Trương Khuê lo rằng Tôn Huy Tuấn sẽ trả thù cho nên đã từ chức ngay trong đêm rồi rời khỏi Hải Châu.

Lâm Bình liếc Đinh Hằng, nhàn nhạt nói: “Cô nói rất đúng. Trong cái xã hội này, có quá nhiều người không hiểu nổi bản thân mình!” “Càng có nhiều người lại là không biết được vị trí của bản thân rốt cuộc nằm ở đâu!”

Song, Đinh Hằng lại không hề nghe ra hàm ý trong lời nói của Lâm Bình, ngược lại còn bày ra vẻ đắc ý của kẻ đứng từ trên cao nhìn xuống. Lâm Bình, năm năm trước, anh tuổi còn trẻ mà đã thành lập tập đoàn Bắc Thanh, tôi chủ động thân thiết với anh thì anh lại từ chối tôi. Mà bây giờ, năm năm trôi qua, tôi đã trở thành sự tồn tại mà anh không thể với tới nữa rồi. Có phải anh có chút hối hận rồi không? Nghĩ tới đây, khóe miệng Đinh Hằng thậm chí còn giương lên một nụ cười đắc ý. “Lâm Bình, em nghe mẹ em nói, anh tới bây giờ vẫn chưa tìm được việc làm phải không?” Đinh Hằng dạo hỏi.

Tuy trong lời nói là câu hỏi, nhưng rất hiển nhiên mà thấy, Đinh Hằng vốn cũng chẳng cần nghe câu trả lời của Lâm Bình làm gì.

Hỏi xong, thậm chí cô còn tự hỏi tự trả lời: “Nghĩ một chút thì cũng đúng thôi. Dù gì thì anh cũng đã là người phải ngồi tù những năm năm liền, tìm việc làm cũng nào có thể dễ dàng như vậy nhỉ?” “Mà hiện giờ, mấy cái công việc có mặt mũi một chút nếu không phải có yêu cầu cao về trình độ học vấn thì cũng là cần có kinh nghiệm làm việc, phải không? Dựa vào điều kiện bây giờ của anh, đoán chừng dù có tìm được việc làm đi chăng nữa thì cũng chỉ là mấy công việc kém cỏi, tiền lương ba cọc ba đồng mà thôi” “Nhưng mà, nể mặt anh tự biết lấy mình như vậy, em có thể đồng ý với anh, đợi lát nữa sẽ giới thiệu cho anh một chân việc làm.” “Bạn trai em ấy mà, là cấp cao của tập đoàn Việt Huy, thu nhập hàng năm so ra cũng lên đến vài chục tỉ. Mà hiện tại lại được điều động tới Hải Châu, sau này có khi lại trở thành một trong những quản lí cấp cao của dự án danh lam thắng cảnh ở chân núi Thanh Thuỷ cũng nên. Chỉ cần anh biểu hiện thật tốt, đến lúc đó, em sẽ bảo anh ấy sắp xếp cho anh một công việc có mặt mũi một chút ở dự án danh lam thắng cảnh ở chân núi Hoàng Long

Nói xong, Đinh Hằng nhìn về phía Lâm Bình không chớp mắt, mong chờ phản ứng mang ơn đội đức, vừa kích động lại vừa hưng phấn của Lâm Bình. Song, nghe được lời nói của Đinh Hằng, Lâm Bình lại như thể không có chuyện gì xảy ra, thậm chí ngay cả trong ánh mắt cũng chưa từng có chút thay đổi nào. Đương nhiên, anh cũng chẳng thèm để ý tới Đinh Hằng. “Lâm Bình, cháu tỏ cái thái độ gì đây! Đinh Hằng tốt lòng tốt dạ giới thiệu việc làm cho cháu, vậy mà cháu còn bày ra cái vẻ mặt ngạo mạn như thế. Đúng thật là bùn nhão không thể trát tường mà!”

Cô út thấy thế, lập tức lại mỉa mai thành tiếng, tựa như đang xả lấy cục tức Lâm Bình ám chỉ thói giả tạo của cô trước đấy vậy. “Đúng đấy. Cháu còn không mau cảm ơn Đinh Hằng, còn ở đó sĩ cái gì mà sĩ hả!”

Lúc này, lại có một người họ hàng thân thích khác liên tiếng phụ họa.

Lâm Bình cũng chưa lên tiếng trả lời ngay, chỉ là đảo mắt một vòng, ánh mắt quét qua các vị họ hàng thân thích ở đây, trong ánh mắt, chỉ có sự bình tĩnh. Song, mỗi một nơi Lâm Bình quét mắt đến, bất kể là ai đi chăng nữa thì cũng đều không dám hé nửa lời dị nghị, chỉ vội vàng liếc mắt sang nơi khác, né tránh cái nhìn của Lâm Bình.

Nhìn hết một vòng xong, Lâm Bình khi này mới bình tĩnh mở miệng nói: “Lâm Bình tôi ở chỗ này cảm ơn sự quan tâm của các vị trưởng bối, thế nhưng, chuyện của tôi, tôi tự làm chủ được, vẫn mong các vị trưởng bối sau này không cần tự ý can thiệp nữa.

Câu nói của Lâm Bình cũng rất bình tĩnh, nhưng mỗi một chữ lại tựa như một nhát búa nặng vậy, gõ thật mạnh vào trong lòng mỗi một người ở đây, bao gồm cả Đinh Hằng. Ngay khi giọng nói của Lâm Bình vừa dứt, cả người cô liền cảm thấy không tự nhiên lắm. Loại cảm giác này khiến cô cực kì khó chịu. Nhưng rất nhanh sau đó, trên mặt Đinh Hằng lại lộ ra nụ cười lần nữa. Cực kì hưng phấn Cực kì đắc ý! “Chí Hiếu đến rồi!” Đinh Hằng chợt nhìn về phía trước, lên tiếng một cách đầy phấn khích.

Tức khắc, sự chú ý của mọi người đều bị câu nói này của Đinh Hằng hấp dẫn tới.

Nương theo ánh mắt của Đinh Hằng, mọi người đưa mắt nhìn về cùng một phương hướng. Chỉ thấy ở cách đó không xa, một dàn xe đang tiến tới đây. ТrцуeлАРР.cоm *trang web cập nhật nhanh nhất

Trước sau cộng lại, tổng cộng có năm chiếc xe! Hai chiếc Mercedes, hai chiếc BMW, một chiếc Audi! Giá của mỗi một chiếc đều từ cả tỉ trở lên!

Tuy rằng mấy mẫu xe này không được tính là loại xe sang chảnh gì, nhưng tuyệt đối có thể nói là xe tốt rồi. Càng huống hồ, ở trong mắt những người hiểu biết không nhiều thì mấy hãng Mercedes, BMW, Audi các loại so với Bugatti, Maybach... lại càng có sức thuyết phục hơn. Vì thế, các vị họ hàng thân thích vừa nhìn thấy một màn này xong, tức khắc, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, trong ánh mắt còn lộ ra vẻ hâm mộ nồng nhiệt.

Dàn xe vừa xuất hiện thì rất nhanh đã dừng ở trước mặt mọi người. Sau đó, ở chiếc xe Audi dẫn đầu kia, cửa xe chợt mở ra, một người thanh niên mặc vest đi giày da bước xuống khỏi xe. Thế nhưng, gọi là thanh niên thì cũng có chút miễn cưỡng thật. Người này mặt mũi tuy có chút già, vậy mà lại có một cái bụng nhỏ, dáng người cao ráo nhưng cũng không gọi là cao lắm, gương mặt cũng không tính là đẹp trai lắm. Thậm chí, hắn còn có lờ mờ vài triệu chứng của bệnh hói nữa.

Vừa thấy người này bước xuống xe, Đinh Hằng lập tức chạy bước nhỏ qua đón, tư thế còn có chút lả lợi. “Chí Hiếu, anh cuối cùng cũng đến rồi!”

Người vừa tới nhìn Đinh Hằng, chẳng thèm để ý đang ở giữa chốn đông người, cứ thế duỗi ôm chặt lấy vòng eo Đinh Hằng, thì thầm nói: “Cục cưng à, lần này anh đem toàn bộ xe công dụng của công ty tới rồi, thấy sao hả? khiến em nở mày nở mặt rồi chứ?: “Chí Hiếu, cảm ơn anh nhiều nha!”

Đinh Hằng đương nhiên là vô cùng hài lòng, quả thật là không nên được nước lấn tới nữa. Hài lòng đến độ Đinh Hằng lập tức kích động mà hôn một cái lên mặt Ngô Chí Hiếu. Sau đó, Đinh Hằng mới dẫn Ngô Chí Hiếu đến trước mặt đám đông, giới thiệu: “Đây chính là bạn trai của con, Ngô Chí Hiếu!”

Đám đông thấy vậy, trong ánh mắt có hơi chút thay đổi. Đặc biệt là cô út, trong mắt lướt qua một chút không tự nhiên. Bà vẫn luôn cho rằng con gái mình xinh đẹp như vậy, dễ mến như vậy, nếu mà tìm bạn trai thì hẳn phải là một người đủ tiêu chuẩn cao ráo, đẹp trai, giàu có mới đúng chứ

Xét về tài sản, thì phải có nhiều tiền!

Xét về gương mặt, thì phải anh tuấn, đẹp trai chút! Thế nhưng bây giờ thì nhìn đi, tên này cùng từ “đẹp trai" chẳng có một chút dính dáng nào cả! Tên này y hệt như một tên sắp tiến hóa thành loại đàn ông trung niên béo trục béo tròn, đầu hỏi, bụng phệ

Càng khó coi hơn là, so với Lâm Bình đang đứng bên người cô út lúc này.... khoảng cách khác biệt kia lại càng rõ ràng hơn.

Trong chốc lát, sắc mặt cô út càng ngày càng khó coi hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK