Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 168: Chuyện từ Hải Châu đi Tây Ninh

Trên đường cao tốc hướng từ Hải Châu đi Tây Ninh. Một chiếc Hummer điên cuồng phóng nhanh trên đường.

Chiếc xe Mercedes G55 mới mua, Lâm Bình để lại cho cha nuôi, dù Lâm An Quốc từ chối nhiều lần nhưng Lâm

Bình vẫn để lại.

Lúc này, trong xe có ba người đang ngồi.

Diệp Thành lái xe.

Chu Thanh ngồi ở ghế phụ

Còn Lâm Bình thì ngồi một mình ở khoang sau, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này, trong tâm trí anh vang lên câu hỏi mà Lâm An

Quốc hỏi anh trước khi anh đi. "Bình, giờ con đã lớn như vậy rồi, con có từng nghĩ đến chuyện đi thăm dò thân thể của mình không?"

Lâm An Quốc nhận nuôi Lâm Bình từ trại trẻ mồ côi, Chuyện này mọi người ở nhà họ Lâm ai cũng biết, cũng không có ai nói dối Lâm Bình cả.

Lâm An Quốc cảm thấy có lẽ Lâm Bình nên đi tìm tìn tức về cha mẹ ruột của mình.

Nhưng Lâm Bình chỉ trả lời Lâm An Quốc một câu: "Con lớn lên ở nhà họ Lâm, người nuôi dạy con thành người là cha, cha mãi mãi là cha của con."

Giây phút đó, nước mắt Lâm An Quốc rơi lã chã! Rồi sau đó ông ấy không đề cập đến chuyện điều tra thân thế với Lâm Bình nữa.

Còn về thân thế sao?

Với năng lực của Lâm Bình bây giờ, nếu anh muốn điều tra thì ai mà che lấp được chân tướng?

Nhưng...

Chưa bao giờ Lâm Bình nghĩ đến điều này. Một lát sau, Lâm Bình mở hai mắt ra.

Chu Thanh nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Lâm Bình mở mắt ra liền mở miệng hỏi anh: "Thanh Sơn, nhất định phải đưa Đường Thanh Tâm vào chỗ đó sao?"

Nghe thấy câu hỏi của Chu Thanh, Diệp Thành đang lái xe hít một ngụm hơi lạnh.

Chỗ đó.

Chỗ đó để lại cho anh ta một ác mộng sâu đậm.

Hai ngón tay Lâm Bình nhẹ nhàng gõ lên đầu gối. Một lát sau, anh gật đầu. "Nếu cô ta đã cầu xin một mạng thì tôi sẽ làm như cô ta muốn

Lâm Bình thản nhiên nói.

Thật ra, nguyên nhân khiến Lâm Bình ra quyết định cuối cùng là buông tha Đường Thanh Tâm một lần là do câu mà cô ta nói, nếu cô ta có thể trở thành một người giỏi võ công nội lực thì anh có thể buông tha cho cô ta không?

Mặc dù lúc đó Lâm Bình cười khẩy.

Nhưng...

Lâm Bình biết, Đường Thanh Tâm thật sự rất có thiên phủ về võ thuật. Từ phương diện nào đó mà nói thì ý chí của cô ta cũng rất kiên định.

Là một mầm mống tốt.

Đã như vậy thì cứ cho cô ta một cơ hội đi.

Chỉ cần cô ta có thể sống và đi ra từ chỗ đó, Lâm Bình không chỉ không giết cô ta mà còn giao nhiệm vụ quan trọng cho cô ta ở một mức độ nào đó.

Trọng dụng nhưng không tin tưởng hoàn toàn.

Vì trên thế giới này số người học võ có thể đạt đến cảnh giới tông sư siêu phàm vẫn quá ít. Dùng lông phượng và sừng lần để miêu tả cũng không quá đáng.

Là người nắm giữ sách trời, lúc vết thương của Lâm Bình khỏi hẳn, chuyện thứ nhất anh phải làm là chỉnh đốn giới học võ, bắt từng người từng người là cao thủ võ thuật đang ẩn giấu ra.

Sau đó, còn phải coi trọng bồi dưỡng mầm mống võ thuật mới. Để tương lai sau này có thay đổi gì còn có người để dùng.

Nhớ tới chỗ mà Đường Thanh Tâm phải đi, khóe miệng Lâm Bình một nụ cười phức tạp.

Năm năm trước, lúc anh bị bỏ tù một tháng, có một người đến trước mặt anh, hỏi anh: "Nếu cho anh một cơ hội có thể ra khỏi nhà giam, chỉ cần anh có thể thành công thì anh sẽ có được vinh dự lớn lao, anh có đồng ý không?"

Sau đó, Lâm Bình được đưa vào một căn cứ bí mật.

Thời gian năm năm trôi qua thì có một năm Lâm Bình chỉ ở trong đó mà thôi.

Mà chỗ đó là "trại huấn luyện Suối Vàng", bị các học viên gọi là "Địa ngục". Lần này Đường Thanh Tâm đến đó, cho dù có thể chống đỡ được thì cũng là tội sống khó tha

Mà những người biết thân phận của Lâm Bình đa số chỉ biết anh từng là thống lĩnh phía Bắc. Nhưng có bao nhiều người có thể rằng bây giờ anh chính là một trong ba hiệu trưởng của Suối Vàng đâu. "Nhà họ Tô sao rồi?"

Lâm Bình thản nhiên hỏi. "Từ sau khi nhà họ Lý và nhà họ Tô quyết định hôn ước, khủng hoảng của nhà họ Tô đã tạm thời dừng lại, nhà họ Trần vẫn chưa có hành động gì." "Có lẽ là đang đợi Trần Tấn Long về." Chu Thanh trả lời.

Khủng hoảng của nhà họ Tô xuất phát từ nhà họ Trần. Một gia tộc cường hào đã suy tàn ở Tây Ninh.

Hai mươi năm trước, khi đang tranh giành thị trường buôn bán với nhà họ Tô, nhà họ Trần thua một lần rồi lại thêm một lần, sớm đã trở thành gia tộc hạng ba ở Tây Ninh.

Lúc đó, Trần Tấn Long của nhà họ Trần rời khỏi Tây Ninh, lang bạt bên ngoài, hai mươi năm qua không có tin tức gì.

Nhà họ Trần cho rằng ông ta đã chết ở bên ngoài.

Nhưng...

Nửa năm trước, đột nhiên Trần Tấn Long của nhà họ Trần phải người trở về Tây Ninh, truyền tin tức cho nhà họ Trần.

Nhà họ Trần thuận gió nổi lên, bỗng nhiên trong tay có vô số tiền vốn, thừa thể phát triển lớn mạnh, chiếm đoạt vô số sản nghiệp của nhà họ Tô, đánh tập đoàn nhà họ Tôi làm tập đoàn này trở tay không kịp, đã có xu hướng suy tàn.

Cũng có thể nói, mọi khủng hoảng của nhà họ Tô hoàn toàn đến từ Trần Tấn Long của nhà họ Trần.

Người này trước đây không hề nổi tiếng, người còn chưa về mà thanh danh đã vang dội ở Tây Ninh, đó là rồng của nhà họ Trần.

Theo tài liệu có được, trong thời gian hai mươi năm rời xa quê hương, Trần Tấn Long đi ra hải ngoại, bây giờ đã là một ngón tay cái trong băng đảng xã hội đen "Thiên Môn".

Lần ra tay gần đây nhất là năm năm trước, một mình đánh bại một tổ chức sát thủ đầy đủ vũ khí trang bị. Năng lực và nội lực thật sự rất đỉnh!

Đến hôm nay, đã năm năm trôi qua, nếu không có gì bất ngờ xảy ra ông ta đã trở thành tông sư siêu phàm. "Tô Uyên, anh đến rồi đây!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo *dõi truyện tại tamlinh247.org

Cho dù là nhà họ Trần, nhà họ Lý gì đó, chỉ cần em không muốn nó tồn tại, anh sẽ tiêu diệt hết tất cả.

Còn về nhà họ Tô, nếu bọn họ ép buộc em, anh cũng không ngại làm nhà họ Tô đổ máu một lần.

Giờ phút này, ánh mắt Lâm Bình trở nên vô cùng sâu

Cùng lúc đó.

Một trong vô số đảo nhỏ ở Thái Bình Dương đại dương rộng lớn nhất và sâu nhất thế giới, tiếp giáp với châu Á, châu Đại Dương, Châu Nam Cực và châu Mỹ.

Trên một loạt các hòn đảo nhỏ nối liền nhau.

Có một nơi cực kỳ yên tĩnh.

Hai người đàn ông một cao một thấp, một béo một gầy nhìn hồ nước cách đó không xa, cung kính đứng đó. "Đại ca Long ở sâu trong hồ ba ngày ba đêm rồi, không biết khi nào mới có thể xuất quan?" "Tôi có dự cảm là sẽ nhanh thôi, lần này đại ca Long sẽ trở thành tông sư siêu phàm trong truyền thuyết."

Vẻ mặt hai người đầy tôn kính. Mà lúc hai người đàn ông vừa nói xong.

Dưới chân hai người, hai luồng không khí vô hình chui từ dưới đất lên, tàn nhẫn độc ác như rắn độc, rồi bỗng nhiên cắn vào mắt cá chân của hai người đàn ông đó. "A!"

Hai người kêu to một tiếng, cả người run lên.

Sau một lát, hai luồng không khí vô hình quấn lấy mắt cá chân của bọn họ, đưa bọn họ lên không trung rồi ném về phía hồ nước.

Hai người vô cùng sợ hãi.

Nhưng vào lúc này, trên mặt hồ vốn không một gợn sóng, đột nhiên những cột nước cao hơn mười thước vụt lên.

Một người đàn ông trung niên mình trần bay lên trời từ trong những cột nước.

Nhận lấy hai người đàn ông đó rồi đưa hai người xuống bờ hồ. "Đại ca Long!"

Sau khi thăng bằng, hai người cung kính cúi đầu nói với người đàn ông trung niên. "Chúc mừng đại ca Long bước vào hóa cảnh, trở thành tông sư!"

Hai người cùng chúc mừng.

Khuôn mặt hai người đàn ông cũng không giấu được sự vui mừng và chấn động. "Quả nhiên áp lực nước sâu dưới đáy hồ không phụ mong đợi của tôi."

Một ngày trước, ông ta đã bước vào hóa cảnh nhưng ông ta không xuất quan ngay mà tiếp tục mài dũa bản thân dưới đáy hồ. "Nội lực phát ra ngoài hóa thành chân nguyên, quả nhiên là một lần biến đổi về chất"

Người đàn ông trung niên gật đầu với hai người đàn ông rồi từ tốn nói với hai người.

Vừa nói xong, đột ngột từ người người đàn ông trung niên bùng nổ một khí thế dũng mãnh trước nay chưa từng có.

Làm hai người đàn ông một gầy cao một béo lùn bị chấn động, liên tục lui về phía sau, khó khăn lắm mới đứng vững được.

Trong mắt là sự ngạc nhiên không thôi. "Trần Long, Trần Lân, chuẩn bị thức ăn cho tôi, ba ngày sau khởi hành về nước!"

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

Ngày mùng một tháng mười hai. Trần Tấn Long của nhà họ Trần phá quan từ đáy nước, bước vào cảnh giới tông sư hóa cảnh.

Còn Lâm Bình, anh đã bắt đầu đi Tây Ninh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK