Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 570: Thần côn Lý Nhã lại lừa người! Lần thứ hai!

Thôn Hàn Sương, dãy núi Đông An, Uzbekistan.

Mấy ngày gần đây Admond đều thấy có chút lo lắng không yên, đồng thời tính tình cũng nóng này trước nay chưa từng có.

Một là do Saiilya người vốn được ông ta chọn để hiến tế thần Vu bỗng nhiên mất tích. Eles cũng không thấy đâu luôn. Người trong thôn đều nói hai người họ đã tự định chung thân, cùng nhau bỏ trốn.

Cách nói này của họ không thể nghi ngờ chính là đang khiêu chiến với truyền thống và tín ngưỡng của thôn Hàn Sương bọn họ, đồng thời cũng khiêu chiến uy quyền của ông ta.

Thế nên, Admond vẫn luôn cho người đi tìm Eles và

Saiilya, nhưng vẫn không thấy đâu.

Vì vậy Admond bắt buộc phải suy nghĩ, lại chọn một cô gái trẻ khác để hiến tế thần Vu.

Đương nhiên với Admond mà nói, chuyện khiến ông ta phiền lòng hơn chính là chuyện Laura rời đi. “Thần Vu đại nhân ở trên, người thôn Hàn Sương chúng tôi vĩnh viễn đều là con dân trung thành của ngài. Còn mong thần Vu đại nhân có thể lại ban cho chúng tôi một “Laura” nữa, phù hộ cho con dân thôn Hàn Sương... Admond dẫn theo người thế hệ trước trại thành tâm cầu nguyện ở tế đàn trong thôn.

Lúc Admond nói xong câu đó, đang định quỳ lạy thì bỗng nhiên có một giọng nói vang lên: “Mọi người mau nhìn trời kìa, thần Vu đại nhân thực sự đã nghe thấy tiếng lòng của chúng ta, ngài lại tặng cho chúng ta một món quà!”

Theo giọng nói này, đám người Admond đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên trời.

Trong thoáng chốc khi ngẩng đầu lên, con người Admond bỗng co rụt lại. "1, 2, 3..."

Trong miệng Admond đếm thầm.

Thế mà ông ta lại nhìn thấy ba bóng người xuất hiện trên không trung. Thần kỳ hơn là lại rơi xuống ngay thôn Hàn Sương bọn họ. “Thần Vu đại nhân đúng là đã hiển linh... “Cảm tạ thần Vu đại nhân bảo hộ...

Trong nháy mắt, mọi người đều vô cùng kích động. Phải biết rằng, nửa năm trước, Laura cũng từ trên trời rơi xuống như thế.

Nhưng lần này, họ cầu nguyện, thần Vu đại nhân lại không chỉ đưa một “Laura” đến, mà có đến ba người! Điều này có bao nhiêu coi trọng thôn Hàn Sương bọn họ chứ!

Có ông lão còn cảm động đến rơi lệ!

Họ lại quỳ gối xuống đất lần nữa, bắt đầu dập đầu cảm tạ đại ân của thần Vu đại nhân.

Trên không trung.

Ba người cưỡi gió mà đến đang hướng xuống đất.

Sau khi có được tin tức, hỏi thăm rõ ràng vị trí của thôn Hàn Sương, ba người Lâm Bình lập tức lên đường đuổi tới.

Nhìn mọi người đang quỳ lạy cầu nguyện, bộ dạng phấn khích khi thấy ba người họ, Lý Nhã vẫn còn tốt. Dù sao khi Lâm Bình nói chuyện với Saiilya, cô nàng đang ở bên cạnh.

Cô nàng cũng nghe được Eles và Saiilya nói, chị Laura là món quà thần Vu đại nhân ban cho thôn Hàn Sương bọn họ.

Vì thế, lúc này Lý Nhã cũng đoán được những người này cũng tưởng bọn họ là một “Laura” khác.

Nhưng Bắc Hà lại không hiểu ra sao cả. .

Vốn anh ta đang ở quán ba săn gái, hưởng thụ khoái cảm chinh phục phụ nữ xa lạ, muốn đến cuối cùng dẫn đối phương đi khách sạn.

Kết quả là, ngay lúc quan trọng thì nhận được điện thoại của Lý Nhã, khiến anh ta không thể không buông tha đồ ăn đã dâng đến miệng, lập tức trở về hội hợp với Lâm Bình và Lý Nhã.

Bây giờ lại nhìn đến đám người phía dưới, sau khi nhìn thấy ba người họ thì bộ dáng vừa hưng phấn lại kích động, thậm chí còn cảm động, Bắc Hà có hơi đần!

Còn Lâm Bình thì hơi nhíu mày lại.

Sau khi vào phạm vi thôn Hàn Sương, lực tinh thần của Lâm Bình đã tản ra.

Thế nhưng trên không trung họ đã đi một vòng quanh thôn Hàn Sương, Lâm Bình cũng không tìm được tung tích của Hứa Tình Nhi. Đồng thời anh cũng không thể cảm ứng được lực tinh thần còn trên người Hứa Tình Nhi ở chỗ này.

Nói cách khác, nếu ở khoảng cách gần, thậm chí Lâm Bình đã có thể chủ động khống chế lực tinh thần đó chứ không chỉ riêng cảm ứng. “Xem ra sư tỷ đã rời khỏi đây rồi!” Lâm Bình thở dài. “Nếu đám người này đã tin thần Vu, vậy chúng ta liền đóng giả chút xem thần Vu là cái quỷ gì!” “Lý Nhã, chút nữa cô giả thành người phát ngôn của thần Vu, hỏi rõ nơi Hứa Tình Nhi rơi xuống đi” Sau đó Lâm Bình mở miệng.

Như vậy chính là biện pháp hiệu quả nhanh gọn lẹ nhất.

Lý Nhã gật đầu: “Được.

Sau đó ba người Lâm Bình nhanh chóng bay xuống.

Nhưng khi cách mặt đất khoảng mười mét thì dừng lại. “Trong các ngươi, ai là người đứng đầu ở đây?” Lý Nhã hỏi. “Tôi chính là trại chủ ở đây!”

Nghe thấy câu hỏi, Admond nhanh chóng đứng ra, trong mắt tràn ngập sự tôn kính với đám người Lâm Bình. Lần trước, khi Laura rơi xuống trực tiếp đập xuống mặt đất, khiến mặt đất bị lõm một cái hố sâu, còn bị trọng thương. Nhưng Laura như thế cũng đã rất lợi hại.

Vậy mà lần này, ba người này lại còn lợi hại hơn, thế mà lại có thể đứng trên không trung được.

Đúng là không thể tưởng tượng được!

Điều này càng thêm củng cố suy nghĩ của Admond là ba người Lâm Bình do thần Vu đại nhân phái đến. “Ông tên là gì?” Lý Nhã lại hỏi. “Tôi tên Admond!” Admond nhanh chóng đáp. “Admond, tôi là hộ pháp thần Vu đại nhân lưu lại nhân gian, thần Vu đại nhân cảm động với sự thành tâm của thôn Hàn Sương các ông nên chín tháng trước đã ban cho các ông một vu nữ đến giúp đỡ. Vậy vu nữ kia hiện giờ ở đâu?” Cập nhật nha*nh nhất trên tamlinh247.org

Lý Nhã giờ phút này khí thế rất đoan trang, trên người cũng tản ra uy nghiêm của nữ để khiến Lâm Bình cũng không khỏi ghé mắt nhìn. Điều này càng khiến trong lòng đám người Admond sinh ra cảm giác kính sợ. “Thì ra là hộ pháp thần Vu đại nhân lưu lại nhân gian, chả trách lợi hại như thế.”

Admond và những người khác trong thôn Hàn Sương đều nghĩ thầm. “Thưa hộ pháp đại nhân tôn kính, ba ngày trước Laura đã rời đi rồi ạ!” Admond vội nói. “Sao? Rời đi rồi?”

Trên người Lý Nhã đột nhiên phóng ra một cỗ uy áp, nháy mắt khiến đám người Admond hết sức lo sợ. “Thần Vu đại nhân phải cô ấy đến đây là để giúp thôn Hàn Sương các người. Hôm nay tôi đến chính là thay mặt thần Vu đại nhân kiểm tra người đến này, không ngờ cô ấy lại tự ý bỏ đi!” “Admond, nói cho tôi biết cô ấy đã đi đâu? Tôi muốn bắt cô ấy về giao cho thần Vu đại nhân xử lý” “Sau đó bẩm báo với đại nhân, để ngài ấy phải một vu nữ khác đến, vĩnh viễn ở lại trong thôn Hàn Sương giúp đỡ các người!”

Sau đó, Lý Nhã lại nói.

Nghe xong, mắt Admond bỗng sáng ngời.

Lại phái một “Laura” nữa đến? Mà còn là ở lại thôn Hàn Sương bọn họ vĩnh viễn?

Lần này, Admond muốn xem, có hộ pháp của thần Vu đại nhân ở đây đích thân hứa hẹn, người của bốn thôn trại Jacob kia còn dám đến đòi “Laura” nữa không! “Thưa hộ pháp đại nhân tôn kính, Laura đã đến tế đàn trong dãy núi Đông An, nói là năm nay muốn để chính mình hiến tế cho thần Vu đại nhân. Nhưng tôi biết, Laura không được coi là người trong thôn, nên tôi đã chọn ra một cô gái khác cho thần Vu đại nhân. Đợi đến thời gian sẽ hiếu kính cho ngài. Admond nhanh chóng đáp.

Nghe xong, trong mắt Lý Nhã xẹt qua sự chán ghét, lập tức phất tay: “Lần này tôi đến đây, ngoài việc kiểm tra thành quả lao động của Laura với thôn Hàn Sương các người, còn thay thần Vu đại nhân tuyên bố một tin “Thần Vu đại nhân bây giờ đã đạt được thần quả, từ nay về sau các người không cần phải hiến tế nữa, cứ an tâm hưởng dụng sự che chở phù hộ của thần Vu đại nhân là được rồi!”

Nói xong, Lý Nhã gật đầu với Lâm Bình.

Lâm Bình cũng gật đầu. Sau đó ba người phóng lên cao, bay về phía dãy núi Đông An.

Đám người Admond ở đó cảm động rơi nước mắt!

Bọn họ cho rằng thần Vu đại nhân quá tốt với họ, bây giờ không cần bọn họ bỏ ra gì cả, chỉ muốn bảo đáp họ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK