Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lâm Bình?”

Vừa nghe thấy cái tên kia, ông Ngụy đột nhiên đứng bật dậy, nhìn chằm chằm người bí thư của mình. “Đúng vậy!” Bí thư nhanh chóng trả lời.

Râm!

Phòng họp lập tức như là bùng nổ.

Trên mặt ông Ngụy cũng hiện lên một tia mừng như điên, thân là Tông Sư Hóa Cảnh, ông khế nhích người rồi biến mất ngay tại chỗ.

Cơ hồ là vẽ ra một cái ảo ảnh trong không trung, trong chớp mắt thì ông Ngụy đã trở lại văn phòng của mình.

Mà lúc này thì chiếc điện thoại bàn vẫn còn đang ở trong trạng thái tiếp nhận cuộc gọi.

Đầu dây bên kia dường như đã biết người là ai trong điện thoại truyền ra một câu: “ông Ngụy!”

Mà khi nghe được thanh âm kia, trong lòng ông Nguy run lên trong nháy mắt.

Và cũng ngay lúc đó, trái tim lo lắng ngày đêm của ông cũng đã trở nên yên ổn trở lại.

Là cậu ta!

Là tên nhóc kia!

Chỉ mới nghe người nọ gọi tên mình mà ông Ngụy đã có thể ngay lập tức khẳng định, đó chính là thanh âm của Lâm Bình. "Là tôi!” Ông Ngụy điều chỉnh cảm xúc của mình rồi trầm giọng trả lời.

Nếu như bây giờ đã biết Lâm Bình vẫn còn sống, ông Ngụy cũng không nói cái gì vô nghĩa nữa mà đi thẳng vào vấn đề: “Hứa Tình Nhi và Chu Thanh ở đâu?”

Có lẽ đúng như những gì mọi người đã suy đoán trong lúc mở họp, biết đâu hai người bọn họ đã thật sự đi vào không gian thần bí kia rồi, bây giờ đã an toàn trở lại cùng với Lâm Bình? Bản thân ông Ngụy cũng cho rằng điều này rất có khả năng này, vì thế trong giọng nói của ông cũng mang theo một chút chờ mong. "Tôi cũng không có tin tức của hai cô ấy...... Nhưng mà câu trả lời của Lâm Bình lại như là một chậu nước lạnh tưới vào đầu ông Ngụy. “Tuy nhiên tôi có thể khẳng định một điều, hai người bọn họ tuyệt đối vẫn còn sống!” “Bởi vì trước đó tôi đã lưu lại một tia tinh thần lực ở trong đầu các cô ấy, nếu hai người bọn họ tử vong thì tia tinh thần lực kia cũng sẽ tiêu tán, tạo thành một chút phản phệ lên người tôi. Nhưng mà cho tới bây giờ thì tôi vẫn chưa cảm nhận được gì, vì vậy có thể khẳng định rằng các cô ấy còn sống. “

Lâm Bình giải thích,

Anh đã lưu lại hai tia tinh thần lực trong đầu Hứa Tình Nhi và Chu Thanh trước khi phá trận, mục đích là để phòng ngừa đám Thần Cảnh như là tên Kenan Smith đến quấy nhiều.

Sau đó thì Lâm Bình vẫn chưa có cơ hội thu hồi lại.

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Bình còn tính là bình tĩnh khi ngồi trong quán bar nghe Sâm Già nói rằng Hứa Tình và Nhi Chu Thanh bị đuổi giết, đến bây giờ vẫn chưa biết tung tích. Lúc đó ngoại trừ sát ý cuồn cuộn dâng lên trong lòng thì anh cũng không có cảm thấy gì khác.

Nghe thấy Lâm Bình nói những lời này, trong lòng ông Ngụy rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm lần nữa.

Nếu Lâm Bình đã nói như vậy thì ít nhất chứng minh là hai người Hứa Tình và Nhi Chu Thanh vẫn còn sống. Chỉ cần còn sống là được rồi, bọn họ nhất định có thể tìm được các cô ấy. "Ông Ngụy, đã hơn nửa năm rồi tôi không xuất hiện, tôi muốn đi về Hà Nam một chuyến sau đó sẽ đi vòng tới Đà

Nẵng sau!” Lâm Bình nói thêm một câu.

Lâm Bình hoàn toàn có thể tưởng tượng ra phản ứng của người nhà khi biết tin anh đã chết. Còn có Tô Uyên và Tô Phi Tuyết...... Hiện tại Lâm Bình vô cùng muốn lập tức xuất hiện trước mặt hai mẹ con.

Chờ sau khi trở về gặp ba mẹ nuôi, gặp Tô Uyên và Tô Phi Tuyết thì anh sẽ lại đi Đà Nẵng liên lạc với ông Ngụy, sau đó thăm hỏi tình huống một phen.

Tiếp theo anh sẽ chuẩn bị tìm kiếm Hứa Tình Nhi, Chu Thanh cùng với sắp xếp một số việc sắp sửa đi làm. Nhân tiện còn phải đi tìm Kenan Smith ‘trò chuyện một hồi! “Không thành vấn đề.” Ông Ngụy trả lời ngay lập tức, trên mặt là một nụ cười xán lạn.

Lâm Bình xuất hiện, hơn nữa có thể nhìn ra tên nhóc này đã sống rất tốt, mà tin tức Hứa Tình Nhì và Chu Thanh còn sống cũng đã được xác định, hiện tại tâm tình trầm trọng của ông Ngụy đã hoàn toàn bị dỡ bỏ, cả người trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. “Đúng rồi, nếu cậu đi từ Hà Nam tới Đà Nẵng thì có thể tới Kim An một chuyển, đích thân báo tin Chu Thanh còn sống cho Chu gia biết một tiếng.” “Hơn nữa bây giờ Chu gia đang gặp một chút phiền toái, hiện tại Chu Thanh không có mặt, cậu đi tới đó cũng rất tốt. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo *dõi truyện tại tamlinh247.org

Sau đó ông Ngụy nhắc nhở Lâm Bình một hồi. “Được rồi. Lâm Bình gật đầu.

Xem ra lúc này anh và Chu Thanh “Tử vong” khiến cho không ít người ngo ngoe rục rịch a, cường đại như Chu gia mà cũng phải vội tới sứt đầu mẻ trán.

Hơn nữa việc này còn có thể khiến ông Ngụy nhắc nhở mình, xem ra phiền toái mà Chu gia gặp phải cũng không phải là nhỏ.

Nghĩ tới đây, khoé miệng Lâm Bình cong lên một nụ cười lạnh. Việt Nam, Hà Nam, sân bay quốc tế Tây Ninh!

Sau khi bước ra sân bay, Lâm Bình đi lên chiếc xe mà thành viên tổ chức Ám Dạ chạy tới tiếp đón mình.

Anh đã liên lạc với Diệp Thành, người vẫn luôn âm thầm bảo hộ hai mẹ con Tô Uyên.

Diệp Thành nói cho Lâm Bình, khi biết tin anh "chết", không lâu sau thì Tô Uyên đã dẫn Tô Phi Tuyết rời khỏi Tây Ninh, trở về Hải Châu,

Hai mẹ con lại dọn vào ở khu chung cư An Khánh.

Đồng thời thì Tô Uyên cũng đã lấy lại công ty quảng cáo mà cô đã từng mở ở Hải Châu, sau đó cả ngày vùi đầu công tác đến liều mạng. Đến tối thì ở bên cạnh Tô Phi Tuyết, chơi đùa hoặc dạy dỗ con bé.

Sau khi biết được tình huống này, Lâm Bình trầm mặc không nói gì.

Nếu đã như vậy thì trở về Hải Châu trước đi.

Đi cho Tô Uyên một bất ngờ, nói cho cô ấy rằng mình vẫn tồn tại khoẻ mạnh.

Sau đó lại dẫn Tô Uyên và Tô Phi Tuyết về gặp ba mẹ nuôi, nói cho người trong nhà là mình vẫn còn sống!

Lâm Bình lập tức làm ra quyết định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK