Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 91: Người này là anh nhà tôi

Sáu giờ sáng ngày hôm sau, chân trời dần dần sáng lên.

Đồng hồ báo thức còn chưa đổ chuông, Đường Thanh Tâm đã tỉnh dậy, chẳng qua, việc đầu tiên khi cô ta tỉnh lại, cô ta không mở hai mắt ra, mà chính là nhắm mắt lại, để cho ý thức của mình chậm rãi tỉnh táo.

Một lát sau, chuông đồng hồ báo thức mới đúng giờ phát ra âm thanh.

Mãi cho đến lúc này, Đường Thanh Tâm mới mở mắt, sau đó xốc chăn mỏng trên người, đứng dậy xuống giường.

Thật đúng ra rất đẹp, chẳng qua cho đến lúc này, chưa ai có cơ hội, cũng không ai có tư cách có thể thưởng thức cảnh đẹp tuyệt thế này.

Nếu như nhất định phải nói thì chỉ có một ngoại lệ, chỉ có đêm đó, trong phòng ngủ ở công ty, Lâm Bình đã từng nhìn thoáng qua.

Đường Thanh Tâm nhanh chóng thay một bộ đồ thể thao, chuẩn bị ra ngoài chạy bộ buổi sáng.

Thói quen chạy bộ buổi sáng này, cô ta đã giữ suốt trong gần bảy năm qua. Trên thực tế, không người nào biết, thói quen này của cô ta đến từ Lâm Bình.

Từ sau khi quen biết Lâm Bình, cô ta chịu thói quen từ Lâm Bình, mỗi ngày đúng sáu giờ sáng sẽ thức dậy, tiến hành tập thể dục buổi sáng, để cho mọi chức năng trong cơ thể đều được kích thích, hoàn toàn khôi phục.

Vừa có thể rèn luyện sức khỏe, vừa giúp cho mình nhanh chóng lấy được tinh thần, tập trung vào công việc. Nghĩ đến Lâm Bình, khóe miệng Đường Thanh Tâm nở một nụ cười rung động lòng người, nhưng cũng rất lạnh lẽo. “Lâm Bình, tôi rất chờ mong khi anh phát hiện ra, sống chết của anh nằm trong tay tôi, quyết định bởi một suy nghĩ của tôi, anh sẽ có phản ứng gì?” “Anh còn có thể bình tĩnh như đêm hôm đó không?” Một đêm trôi qua, chắc hẳn Diệp Thành cũng sắp mang đến đáp án.

Sau khi tận mắt nhìn thấy năng lực của Diệp Thành, Đường Thanh Tâm cảm thấy rất tự tin. Sau khi chạy bộ xong, lúc trở về nhà đã là 7 giờ 30.

Dì giúp việc mà Đường Thanh Tâm thuê đã chuẩn bị xong bữa sáng cho cô ta.

Sau khi ăn sáng xong, Đường Thanh Tâm xuống lầu, chuẩn bị đến công ty, chuẩn bị chờ tin tức tốt của Diệp Thành.

Chỉ là lúc Đường Thanh Tâm đi đến bên cạnh chiếc xe yêu quý của mình, cô ta bỗng nhiên ngây người.

Bởi vì cô ta nhìn thấy một người.

Diệp Thành! Lúc này Diệp Thành đang đứng bên cạnh xe cô ta. “Diệp Thành?”

Đường Thanh Tâm có phần thấp thỏm bất an, đồng thời trong lòng cô ta không khỏi dâng lên dự cảm xấu. “Cô Đường, tôi đã chờ cô từ lâu

Sau khi nhìn thấy Đường Thanh Tâm, Diệp Thành trầm giọng nói. “Sao anh lại ở đây? Anh còn chưa đi sao?”

Sắc mặt Đường Thanh Tâm hơi thay đổi. Diệp Thành lại lắc đầu, trầm giọng nói: “Nhiệm vụ đã thất bại.” “Thất bại ư? Làm sao có thể?” Ánh mắt Đường Thanh Tâm ngưng tụ, hôm qua Diệp Thành thể hiện ra bản lĩnh của mình, khiến cho cô ta cảm thấy rung động như gặp thần tiên. khiến cho Đường Thanh Tâm đối với năng lực của Diệp Thành tin tưởng không chút nghi ngờ, nhưng bây giờ, đối phương lại nói cho cô ta biết, nhiệm vụ đã thất bại hả?

Diệp Thành không giải thích, chỉ nói thẳng: “Huấn

Lâm Bình để tôi chuyển lời cho cô “Ba lần cơ hội, đã mất đi hai, bảo cô nắm chắc lấy lần cuối, sau lần thứ ba, chính là lúc anh ấy sẽ xử lý cô.”

Sau khi nói xong, Diệp Thành xoay người rời đi.

Nếu như không phải Lâm Bình căn dặn anh ta, để anh ta chuyển lời, Diệp Thành sẽ không gặp lại Đường Thanh Tâm.

Bởi vì hiện tại Diệp Thành đã biết, Đường Thanh Tâm bảo anh ta đi trói Lâm Bình về, không đơn giản chỉ muốn đánh anh một trận, mà chính là có ý muốn giết người.

Anh ta thiếu chút nữa đã trở thành đồng lõa.

Tuy anh ta chủ động đưa ra, dưới tình huống không vi phạm nguyên tắc, anh ta tình nguyện giúp Đường Thanh Tâm làm bất kỳ chuyện gì, nhưng điều đó không có nghĩa, Đường Thanh Tâm có thể lừa gạt anh ta. C*ập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Nghe thấy thế, Đường Thanh Tâm sững sờ đứng nguyên tại chỗ, lại thất bại rồi ư?

Trên gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết của Đường Thanh Tâm, đột nhiên dâng lên một cơn giận.

Có một loại cảm giác chính mình hoàn toàn bị Lâm Bình đùa giỡn trong lòng bàn tay, cảm giác thất bại. “Ba lần!” Đường Thanh Tâm cắn răng nói: “Ba lần qua đi, anh lấy đâu là sức lực để xử lý tôi?”

Cho dù biết có lẽ Lâm Bình không phải người đơn giản, nhưng muốn xử lý cô ta, cho dù là nhà họ Trần quyền thế nhất Hải Châu, muốn ra tay cũng không phải chuyện đơn giản.

Hơn nữa còn có cơ hội lần ba, cô ta đâu thể cho Lâm Bình thoát?

Trong mắt Đường Thanh Tâm bỗng nhiên hiện lên vẻ kiên định.

Khu chung cư An Khánh.

Lúc Lâm Bình chạy bộ buổi sáng về, Tô Uyên đã dẫn theo Tô Phi Tuyết rời giường, làm vệ sinh cá nhân.

Sau khi ăn sáng xong, ba người cùng nhau đi đến nhà trẻ.

Theo như lịch hẹn, 9 giờ sáng hôm nay sẽ tập trung ở cổng nhà trẻ.

Chẳng qua hiển nhiên, ba người Lâm Bình đã đến sớm.

Lúc mấy người Lâm Bình đến, mới chỉ hơn 8 giờ mà thôi.

Lúc này còn chưa có mấy gia đình đến, phần lớn là giáo viên mầm non và nhân viên công tác đang bận rộn làm việc. “Cô Tô.” Chẳng qua ngay lúc Lâm Bình và Tô Uyên dẫn theo Tô Phi Tuyết đi vào cổng nhà trẻ, có một giọng nói nhanh chóng truyền đến.

Một người đàn ông đeo kính, khoảng hơn 30 tuổi, anh ta dẫn theo một cô bé đi đến. “Anh Trần.”

Tô Uyên nhìn người đến, trên mặt hơi lúng túng, chẳng qua cô vẫn lên tiếng chào hỏi. “Đây là?”

Người đàn ông họ Trần này, nhìn thấy Lâm Bình bên cạnh Tô Uyên, lập tức hỏi.

Chẳng qua trong giọng nói mang theo địch ý. “Đây là anh nhà tôi”

Thấy thế, Tô Uyên nói ra, đồng thời còn vươn tay, thân thiết khoác lên cánh tay Lâm Bình.

Nhất thời, Lâm Bình cảm giác được, phía trên cánh tay mình truyền đến xúc cảm mềm mại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK