Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 64: Chuẩn bị một bộ quan tài

Nghe thấy thế, Lâm An Quốc lại trừng mắt với Trần Thanh Hà một cái, sau đó mới hơi ảo não nói: “Lâm Bình, trái lại là cha hồ đồ, bây giờ con bận việc, vậy thì đừng chậm trễ việc lớn của con.

Lâm Bình cười nói: “Cha, mẹ, vậy qua một thời gian nữa, con sẽ trở về thăm hai người.

Sau đó, anh mới rời đi.

Sau khi rời đi, Lâm Bình đi thẳng trở khu biệt thự Thanh Hà.

Lúc này, Chu Thanh đang ở trong biệt thự đợi Lâm

Bình.

Đợi Lâm Bình trở về, Chu Thanh chủ động đứng dậy, nghênh đón Lâm Bình: “Thanh Sơn, ngày kia là sinh nhật của Lý Thiên Thành, chủ tịch công ty dược Nam Hà, vào khoảng sáu giờ tối ngày kia, sẽ tổ chức tiệc sinh nhật ở khách sạn Thanh Bình. “Hơn nữa tối ngày kia, cũng là lúc Lý Thiên Thành chính thức tuyên bố, để Lý Nguyên Tùng bắt đầu tiếp quản công việc kinh doanh của công ty, ông ta sẽ nhân tiệc tối này, dẫn Lý Nguyên Tùng đi giới thiệu với các nhân vật lớn, để Lý Nguyên Tùng bắt đầu tiếp xúc với những người đó, chậm rãi leo lên nhân vật có thực quyền ở Hải Châu.” Chu Thanh chủ động báo cáo

Cô ấy hiểu rất rõ Lâm Bình. Hay là nói, hiểu rất rõ Lâm Thanh Sơn!

Lúc trước Lý Nguyên Tùng mạo phạm đến Thanh Sơn, nhưng xét thấy Lý Nguyên Tùng là bạn trai của Lâm Nhã, Thanh Sơn có thể không so đo nhiều lắm. Nhưng hiện giờ Lý Nguyên Tùng dám can đảm có ý đồ thương tổn Lâm Nhã, Thanh Sơn tuyệt đối sẽ không buông tha.

Bởi vậy sau khi biết được tin, Chu Thanh đã sắp xếp người, đi điều tra tin tức trước tiên.

Đợi Lâm Bình trở về, cô ấy sẽ nói cho Lâm Bình tin tức trước.

Nghe thấy thế, trong mắt Lâm Bình lóe lên ánh sáng sắc bén.

Anh vỗ bả vai của Chu Thanh, hài lòng nói: “Chu Thanh, vất vả cho cô rồi. Chuẩn bị giúp tôi một bộ quan tài, ngày kia, tôi sẽ tự mình đưa qua đó.”

Lâm Bình bình tĩnh nói.

Trong đôi mắt thâm thúy chỉ còn lại sát ý.

Lý Nguyên Tùng, hẳn phải chết!

Hơn nữa, Lâm Bình không định tính toán, để anh ta chết quá thoải mái.

Đây cũng là lý do vì sao, Lâm Bình không lập tức đi tìm Lý Nguyên Tùng tối nay, lấy mạng chó của anh ta. “Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!

Nghe xong, trên mặt Chu Thanh lộ ra nụ cười vô cùng kỳ lạ, sau đó hành lễ nói.

Lâm Bình chỉ cười. Sau đó anh nâng bước, đi về phía phòng ngủ trên lầu.

Lý Nguyên Tùng đã về nhà, nhưng trong lòng anh ta vô cùng bực bội. Bởi vì điện thoại của Trương mặt sẹo, không thể liên lạc được rồi.

Trương mặt sẹo, là một tên lưu manh ở Hải Châu. Ở khu vực phía Bắc, coi như có chút danh tiếng, dám đánh, dám liều mạng, gan to. Hắn đã từng sống mái với người khác, trên mặt trúng một vết đao, để lại một vết sẹo thật dài.

Nhưng cũng vì trận chiến ấy, mới nhất chiến thành danh, được người khác đặt cho danh xưng Trương mặt sẹo.

Tuy Trương mặt sẹo chỉ có thể coi là lưu manh có vẻ xuất sắc, so với Ngô Thành mà anh ta từng kết bạn, không cách nào so sánh được.

Nhưng người như Trương mặt sẹo, cho chút tiền thì có thể sử dụng.

Theo quan điểm của Lý Nguyên Tùng, trói một người phụ nữ, loại việc nhỏ này, người như Trương mặt sẹo làm thực sự dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà thời gian trôi qua từng giây từng phút. Đã vượt qua thời gian hẹn giữa bọn họ, nhưng Trương mặt sẹo vẫn không đưa Lâm Nhã tới, cũng không truyền cho anh ta chút tin tức nào.

Mới đầu Lý Nguyên Tùng còn có thể bình tĩnh. Nghĩ thầm rằng đúng lúc, phần dưới của anh ta vừa bị Lâm Nhã đánh bị thương, cần một chút thời gian để khôi phục, sau đó tối nay, lại giáo huấn Lâm Nhã

Nhưng theo thời gian trôi qua, Lý Nguyên Tùng bắt đầu thiếu kiên nhẫn.

Gọi điện thoại cho Trương mặt sẹo. Nhưng điện thoại không liên lạc được!

Một phút sau, Lý Nguyên Tùng lại gọi. Không liên lạc được.

Năm phút sau, Lý Nguyên Tùng lại ấn dãy số lần nữa. Vẫn không liên lạc được như cũ.

Mười phút sau. Vẫn không liên lạc được. Sắc mặt Lý Nguyên Tùng khó coi tới cực hạn. “Mẹ nó, không phải là Trương mặt sẹo thấy sắc nổi lòng tham, nổi lên tâm tư gì đó đấy chứ?” Trong đầu Lý Nguyên Tùng đột nhiên xuất hiện ý nghĩ như vậy.

Anh ta hoài nghi, Trương mặt sẹo thấy Lâm Nhã xinh đẹp động lòng người, nên dẫn Lâm Nhã tới nơi nào đó thực hiện hành vi làm loạn.

Sau đó, lại đưa cho anh ta. Đến lúc đó, ai biết xảy ra chuyện gì?

Càng nghĩ, Lý Nguyên Tùng càng cảm thấy có khả năng.

Bởi vì, anh ta từng trải qua loại chuyện này. Ra tay với người phụ nữ của một người bạn, lúc ấy hai người kia đều uống say không biết gì, sau khi tỉnh lại, còn tưởng là hai người say rượu không kìm lòng nổi, đã xảy ra chuyện gì đó.

Căn bản không có ai liên tưởng lên người anh ta.

Nhưng rất nhanh, Lý Nguyên Tùng sửng sốt. Bởi vì anh ta nhận được một tin.

Tin nhắn đến từ mẹ Lâm Nhã, Trần Thanh Hà. “Nguyên Tùng, có phải cháu và Lâm Nhã cãi nhau hay không? Lâm Nhã đi ra ngoài chơi với cháu, vậy mà không phải cháu đưa con bé trở về, tuy có đôi khi Lâm Nhã hơi trẻ con chút, nhưng tâm địa con bé rất tốt, nếu Lâm Nhã làm sai chỗ nào đó, dì nhất định sẽ dạy bảo lại con bé.

Sau đó là một chuỗi dài, “những lời tâm huyết” của Trần Thanh Hà! Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủ*ng hộ team nha !!!

Nhưng mà Lý Nguyên Tùng, căn bản không đọc đoạn tin nhắn này. Chỉ thấy mấy câu ở đầu, Lý Nguyên Tùng đã ngây ngẩn cả người.

Lâm Nhã về nhà rồi sao? Hơn nữa Trần Thanh Hà, cũng không biết việc mình làm tối nay với Lâm Nhã sao? “Lâm Nhã trở về rồi sao?”

Nghĩ xong, Lý Nguyễn Tùng kinh ngạc nghi ngờ gửi một tin nhắn qua cho Trần Thanh Hà.

Trần Thanh Hà gần như trả lời ngay lập tức: “Đúng vậy, nhưng con bé uống say, đã ngủ thiếp đi, cháu không cần lo lång." “Ai đưa cô ấy trở về vậy?”

Bỗng nhiên Lý Nguyên Tùng khiếp sợ.

Trong đầu anh ta đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, khiến da đầu anh ta hơi run lên. “Là Lâm Bình đưa con bé trở về, nhưng mà Nguyên Tùng, cháu trăm ngàn lần đừng để ý, Lâm Bình và Lâm Nhã, bọn họ là anh em”

Trần Thanh Hà lại soạn một đoạn tin nhắn, gửi tới.

Nhưng mà Lý Nguyên Tùng nhìn thấy hai chữ Lâm Bình xong, thì vô cùng sợ hãi.

Lâm Bình đưa Lâm Nhã trở về! Anh ta lại không liên lạc được với Trương mặt sẹo.

Liên kết hai chuyện này lại với nhau. Chẳng lẽ Trương mặt sẹo đã xảy ra chuyện?

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Lý Nguyên Tùng cầm lấy di động, vội vàng gửi một tin nhắn cho Trần Thanh Hà: “Lâm Bình còn ở nhà không?” “Không có, thằng bé nói có việc, nhà dì không giữ lại.”

Trần Thanh Hà lại gần như lập tức trả lời. Bà ta đối với đứa con rể Lý Nguyên Tùng này, vô cùng hài lòng, chuyện ngày hôm nay, bà ta còn tưởng là Lâm Nhã và Lý Nguyên Tùng cãi nhau, chính vì vậy bà ta mới chủ động đứng ra hòa giải.

Nhưng nhìn thấy tin nhắn này xong, Lý Nguyên Tùng lập tức không ngồi yên được.

Lâm Bình có việc, đi rồi sao? Đã tối muộn như vậy, anh còn có chuyện gì?

Nghĩ tới thủ đoạn quỷ thần khó lường của Lâm Bình, hơn hai mươi người đều không tới gần được anh.

Bỗng nhiên Lý Nguyên Tùng hơi hoảng sợ. Chẳng lẽ anh tới tìm mình? Đến trả thù? Càng nghĩ, Lý Nguyên Tùng càng cảm thấy có khả năng.

Lâm Bình, là người dám ra tay tàn nhẫn với Tạ Minh Thành, ở trước mặt đám con cháu quyền quý ở Hải Châu. Nói về đánh nhau, mười anh ta cũng không phải đối thủ của Lâm Bình.

Lúc này, Lý Nguyên Tùng không dám ở nhà nữa.

Ngôi nhà này, là Lý Nguyên Tùng đơn độc mua ở ngoài. Lâm Nhã biết nơi này. Vậy thì có ý nghĩa, Lâm Bình cũng có thể biết được. Nếu tìm tới cửa...

Càng nghĩ, Lý Nguyên Tùng càng cảm thấy toàn thân run lên. Lúc này, anh ta vội vàng rời khỏi nhà, không dám ở lại đây nữa.

Nhưng cùng lúc đó, trong khu biệt thự Thanh Hà, Lâm Bình đã đi vào giấc ngủ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK