Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 596: Lấy một địch bốn

Cảnh tượng này khiến ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn sợ ngây người!

Hai mắt tràn đầy vẻ khó tin!

Sau khi Hà Hồng nói rõ thân phận, rằng anh ta đến từ Đảo Tiên Viên Kiều, Lâm Bình lại vẫn dám ra tay với anh ta. Việc này cũng đủ khiến bọn họ kinh sợ!

Hơn nữa khi Lâm Bình ra tay lại vẫn thành công!

Chỉ cần một cước đã đạp bay Hà Hồng ra ngoài, khiến anh ta bị thương. Việc này lại càng khiến bọn họ khiếp sợ không gì sánh được!

Thậm chí có thể nói là kinh hãi!

Nên biết rằng đây chính là Hà Hồng đấy!

Anh ta là một trong những thiên tài của Đảo Tiên Viên Kiều, thực lực không hề kém hơn ba người bọn họ. Thế nhưng Lâm Bình chỉ dùng một cước đã đạp bay anh ta ra ngoài!

Điều này có nghĩa là gì?

Chẳng phải đã nói rõ, cái thằng nhãi mà bọn họ muốn khuất phục cũng có thể đạp bọn họ bay ra ngoài bằng một cước giống như thế sao? "Thắng nhãi ranh, thằng người thường ti tiện như mày cũng dám..."

Mà Hà Hồng, người đã thẳng tay đập chiếc xe tăng hạng nặng YM52 thành một đống sắt vụn, sau khi phun ra một ngụm máu thì lập tức đứng lên.

Trên khuôn mặt là sự tức giận trước nay chưa từng có! "Tôi đã nói rồi, nhân vật phản diện chết vì lắm lời, nếu anh đã muốn chết thì tôi sẽ làm theo nguyện vọng của anh!"

Lần này đây...

Cũng giống vậy.

Khi Hà Hồng còn chưa dứt lời, chỉ thấy trước mắt nhoáng lên, một bóng người nhảy tới, xuất hiện ngay trước mắt anh ta.

Chính là người vừa nãy đã bất thình lình đạp anh ta bay ra ngoài, Lâm Bình.

Vẻ mặt Hà Hồng kinh hoảng. Nhưng lúc này, phẫn nộ thì cứ vẫn nộ, Hà Hồng cũng đã chuẩn bị kỹ càng.

Ngay lúc Lâm Bình xuất hiện trước mặt anh ta, Hà

Hồng trực tiếp đánh ra một quyền.

Ngay tức khắc....

Giữa trời đất...

Dường như trên bầu trời xuất hiện một dấu quyền cùng tranh đoạt ánh sáng với mặt trời, chiếu ra tia sáng vô cùng chói mắt.

Ngay thời khắc dấu quyền xuất hiện, một hơi thở cực kỳ khủng bố cũng phát ra.

Phía xa xa.

Ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn nhìn thấy một quyền này, con người đều co rụt lại. “Thiên Dương Quyền, một trong những tuyệt học của Đảo Tiên Viên Kiều, vậy mà thằng nhãi kia lại không hề tránh né dù chỉ một chút. Xem ra lần này đến lượt cậu ta bay ngược ra hộc máu rồi!"

Sau đó Phùng Thu Trúc thản nhiên nói. "Trước đó Hà Hồng đã quá sơ suất! Tôi nói rồi, Hà Hồng này sao có thể bị một tên Thần Cảnh ở Địa Cầu đạp bay một cách dễ dàng như thế được." "Có điều, chuyện hôm nay e rằng sẽ trở thành lịch sử đen tối của anh ta!"

Khóe miệng Trần Sơn cũng lộ ra một nụ cười lạnh.

Đương nhiên, trong lòng hắn ta cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Trước đó Lâm Bình đã dễ dàng đạp bay Hà Hồng bằng một cước, phản ứng đầu tiên của bọn họ là thực sự cho rằng, trước mặt Lâm Bình, Hà Hồng hoàn toàn không chịu nổi một kích! "Nhưng sao tôi lại có dự cảm chẳng lành nhỉ?"

Nhưng mà Mai Tuyết Lam, người phụ nữ duy nhất trong mấy người họ đã cau mày lại.

Mà Mai Tuyết Lam vừa mới dứt lời.

Ngay lập tức...

Con ngươi của ba người họ lần thứ hai co rút lại. Vẻ mặt đột nhiên cứng đờ!

Chỉ thấy cách đó hơn một ngàn mét, khi Hà Hồng bên cạnh chiếc xe tăng hạng nặng đánh ra chiêu "Thiên dương quyền", một trong số những chiêu tuyệt học của Đảo Tiên Viên Kiều, chỉ cương chỉ dương, bá đạo không gì sánh nổi...

Cả người anh ta lần thứ hai bay thẳng ra ngoài.

Hơn nữa còn để lại một vệt máu dài trên không trung!

Mà Lâm Bình lại chỉ bị lùi lại mấy bước, sau đó ổn định lại thân mình.

Không nói là không bị thương chút nào!

Nhưng ít ra thì anh tuyệt đối bình yên vô sự!

Yên lặng!

Giờ khắc này, ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn đều cảm giác hô hấp của mình như ngừng lại!

Lẽ nào, thực lực thật sự của Hà Hồng cũng không bì được đối phương?

Trước đó không phải là do sơ suất khinh thường, mà là không bằng người khác sao?

Dường như là để chứng thực suy đoán của bọn họ. Lâm Bình lại ra tay một lần nữa.

Đấu với Hà Hồng.

Nhưng cũng may lần này, Hà Hồng cũng không phải không chống đỡ nổi một chiêu nữa, mà đã đánh với Lâm Bình được mấy chiêu.

Thế nhưng, cũng chỉ vẻn vẹn chưa tới mười chiêu mà thôi!

Sau đó...

Hà Hồng lại lần nữa bị Lâm Bình một cước đạp bay ra ngoài! "A..., mày dám đạp vào mặt tao sao?"

Trên mặt Hà Hồng xuất hiện một dấu chân, anh ta tức giận như muốn nổ tung!

Kích thích chân nguyên, bộc phát toàn lực. Anh ta lần thứ hai đánh về phía Lâm Bình.

Nhất thời, khoảng không chấn động.

Vùng đệm chiến tranh ba không giữa Syria và Iraq bị uy thế của trận chiến giữa Lâm Bình và Hà Hồng làm cho mặt đất sụp đổ, đá núi lăn xuống.

Cả quá trình chỉ chưa đầy một phút.

Mười một đội lính đánh thuê lớn như Skywings, Kỵ Sĩ Bóng Đêm, Hỏa Thần,... đã tập hợp tại đây với tổng số hơn bốn ngàn lính đánh thuê.

Dưới ảnh hưởng cuộc trận đánh, đến gần một ngàn người bị thương và thiệt mạng!

Đặc biệt là đội lính đánh thuê Skywings, sau khi mười chiếc trực thăng vũ trang trước đó bị tiêu diệt, toàn bộ đội lính đánh thuê với ba trăm lính tinh nhuệ gần như bị tiêu diệt hoàn toàn

Chỉ còn sót lại chưa đến mười người, bọn họ không bị ảnh hưởng đến và may mắn sống sót!

Chứng kiến cảnh tượng này.

Thủ lĩnh đội lính đánh thuê Skywings gần như muốn nghiền nát răng! Đáng tiếc, hiện tại đến bản thân cô ta cũng khó mà bảo toàn.

Ngay cả Thần Cảnh như Kenan Smith cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ trong tình huống này thì cô ta nào dám làm gì khác?

Diana chỉ hy vọng tốt nhất là Lâm Bình và Hà Hồng cùng diệt vong, cả hai cùng chết là hay nhất.

Nhưng mà, điều khiến Diana thất vọng chính là, ngay từ lúc cuộc chiến bắt đầu, Lâm Bình vẫn luôn chiếm thế thượng phong.

Hơn nữa, từ đầu đến cuối, Lâm Bình không hề bị thương.

Ngược lại thì Hà Hồng lại bị thương liên tiếp!

Vì vậy, dưới ánh mắt cực kỳ không cam lòng của Diana, Hà Hồng lại một lần nữa bị đạp bay. Lần này, Hà Hồng không phải bị đá đi chỗ nào khác, mà lại lần nữa ngã xuống Bộ Chỉ huy Liên hợp Lính đánh thuê tạm thời của bọn họ!

Cũng như vậy.

Lần bay trở về này của Hà Hồng lại mang theo một con ma xui xẻo khác!

Thủ lĩnh đội lính đánh thuê Tinh Linh Mộng Ảo theo gót thủ lĩnh đội Kỵ Sĩ Bóng Đêm! "Anh lên là Hà Hồng đúng không?" "Hiện tại anh đã phục chưa?"

Lâm Bình quay lại Bộ Chỉ huy Liên hợp Lính đánh thuê, hừ lạnh một tiếng.

Lúc này, bộ tây trang màu xanh nước biển quý giá trên người Hà Hồng đã rách tả tơi.

Một Hà Hồng vốn vô cùng đẹp trai hiện tại người đầy bụi đất, nhếch nhác chẳng ra sao cả!

Nhưng lúc này, không chờ Hà Hồng lên tiếng. Ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn đã đứng dậy, vẻ mặt lạnh như băng. "Tôi tiếc người tài, muốn đưa cậu về đảo, thế nhưng nếu cậu đã không thức thời như vậy thì đừng trách chúng tôi!"

Trần Sơn hừ lạnh một tiếng!

Cổ tay hắn ta run lên một cái, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây thương màu bạc, đâm về phía lưng của Lâm Bình.

Tốc độ kia hoàn toàn không thua gì súng bắn tỉa của

Barrett!

Song, sức công phá mà nó mang lại còn kinh khủng hơn thế!

Nhưng đồng thời ra tay không chỉ có một mình Trần

Sơn mà còn cả Phùng Thu Trúc và Mai Tuyết Lam! Phùng Thu Trúc một đao quét ngang trời mang theo khí thế sắc bén!

Trường kiếm trong tay Mai Tuyết Lam run lên, một đạo kiếm mang màu trắng dài hơn mười thước mang theo từng đợt kiếm khí như sấm chớp chém về phía Lâm Bình.

Bọn họ đều là người của Ngũ đại tiên đảo, sao có thể nhìn một tên phàm tục ở Địa cầu ức hiếp Hà Hồng.

Đó chính là đang khiêu khích uy nghiêm của Ngũ đại tiên đảo bọn họ! "Tôi đã chờ các người từ lâu rồi!" Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.

Đối mặt với trường thương trong tay Trần Sơn, thân hình Lâm Bình đột nhiên di chuyển, vỗ một chưởng vào thân trường thương. "Đinh!"

Nháy mắt, trong hư không truyền đến một trận chấn động! tamlinh247.org t*rang web cập nhật nhanh nhất

Trường thương màu bạc tỏa ra ánh sáng chói mắt trong tay Trần Sơn bị đánh dời sang một phía. Đồng thời.

Lâm Bình đánh ra một quyền.

Quyền thuật tạo bởi sức mạnh hình xoắn ốc và Bát cực băng trong nháy mắt bộc phát.

Quyền này cũng đánh tan đạo mang kinh người mà

Trần Sơn đã chém ra ngay trên không trung. Không chỉ có thể.

Khi tay trái ra một quyền đánh tan một đao của Trần Sơn thì đồng thời, một ngón tay phải Lâm Bình cũng điểm ra.

Sức mạnh của sợi tơ tằm trong nháy mắt bộc phát, đan xen, quấn lấy nhau trong không trung.

Như là thu kiếm vào vỏ, khóa chặt đạo kiếm mang màu trắng của Mai Tuyết Lam vào đó.

Quấn chặt từng tấc!

Trong chớp mắt, Lâm Bình đã giao thủ với cả ba người Trần Sơn, Phùng Thu Trúc và Mai Tuyết Lam mà không hề rơi xuống thế hạ phong!

Mà trong khi Lâm Bình giao thủ với ba người, Hà Hồng chớp lấy cơ hội, lập tức nhảy lên.

Thân hình vụt qua!

Tốc độ thân thể đã phá vỡ bức tường âm thanh.

Anh ta tìm được cơ hội, đáp xuống phía sau Lâm Bình, song quyền hợp lại!

Trong nháy mắt đã đánh ra liên tục mười ba quyền. Sức mạnh của mỗi cú đấm có thể rung chuyển hư không.

Song...

Lần này...

Lâm Bình gần như chỉ hừ lạnh một tiếng. "Còn dám tiếp tục?"

Cùng lúc nói chuyện...

Lâm Bình siết chặt các ngón tay thành nắm đấm, cũng trong nháy mắt liên tiếp đánh ra mười ba quyền.

Từng quyền đều mạnh mẽ rung chuyển! Mà song song với lúc ra quyền, Lâm Bình đồng thời cũng đá ra một cước.

Hà Hồng biến sắc.

Vội vàng thoát ra lùi mạnh về phía sau! Tốc độ anh ta cực nhanh, chỉ để lại một tàn ảnh tại chỗ.

Thế nhưng, tốc độ của anh ta nhanh, tốc độ của Lâm Bình dưới sự bộc phát toàn lực lại càng nhanh hơn!

Nhanh đến mức khi thân hình Lâm Bình rời khỏi vị trí, gần như không khí cũng không phản ứng kịp, tất cả bụi bặm trong không trung căn bản vẫn duy trì nguyên trạng thái ban đầu!

Mà đến khi không khí phản ứng lại thì bóng dáng Lâm Bình đã biến mất. Mà Hà Hồng lại lần nữa hét lên một tiếng thảm thiết, bị

Lâm Bình dùng một cước đạp bay ra ngoài. Chỉ có thể hình dung bằng một từ "thê thảm"!

Lâm Bình và Hà Hồng giao thủ chẳng qua cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.

Nhưng Lâm Bình lại có thể lấy một địch bốn!

Mà không hề rơi xuống thế hạ phong! Thậm chí là chiếm ưu thế.

Không nhắc đến Hà Hồng lúc này đã hoàn toàn bị lửa giận bao phủ.

Sắc mặt của ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn lúc này vừa sợ hãi vừa tức giận.

Đồng thời, trên mặt bọn họ cũng tràn đầy sự cảnh giác! Thế giới phàm tục kia sao có thể tồn tại một cao thủ Thần Cảnh như thế này?

Bọn họ không khỏi nhớ lại một người đàn ông đã từng dấy lên sóng gió ngập trời ở Ngũ đại tiên đảo hai mươi năm trước.

Có người nói, hắn đến từ thế giới phàm tục Địa cầu. Một người như thế, không muốn quy thuận cũng không sao, chỉ cần biết thân biết phận là được.

Thế nhưng đám người Mai Tuyết Lam lại không hề cảm nhận được dù chỉ một chút cảm giác kính nể của Lâm Bình đối với người của Ngũ đại tiên đảo bọn họ.

Không những vậy, Lâm Bình lại còn trực tiếp ra tay với bọn họ, trong lòng mang thái độ thù địch.

Người như thế, tuyệt đối không thể để lại!

Ba người Mai Tuyết Lam, Phùng Thu Trúc và Trần Sơn lập tức tấn công Lâm Bình lần nữa.

Bọn họ không quan tâm đến việc người của Ngũ đại tiên đảo liên thủ công kích một Thần Cảnh phàm tục có phải là chuyện mất mặt hay không.

Nói tóm lại, hiện tại nhất định phải giết chết Lâm Bình. "Cùng nhau xông lên!"

Trong nháy mắt, cuộc chiến ác liệt lại bùng nổ!

Hà Hồng lại lần nữa tham gia vào cuộc chiến!

Bốn người Mai Tuyết Lam đều xuất thân từ Ngũ đại tiên đảo, thực lực của mỗi người đều không thua kém Kenan Smith thời kỳ đỉnh cao.

Dưới sự bộc phát của mấy người họ.

Lâm Bình lấy một địch bốn, trong khoảng thời gian ngăn cũng vẫn rơi vào thế hạ phong!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK