Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 270: Gây chấn động thế giới!

Có vô số viên đạn bắn tới xung quanh người Lâm Bình. Chắc chắn rằng Lâm Bình không thể tránh thoát được tất cả viên đạn này.

Cho dù anh thật sự có thể chặn lại được các viên đạn để không gây tổn thương nghiêm trọng tới anh thì anh cũng sẽ bị ảnh hưởng lớn.

Nhưng mà...

Ngay tại lúc Victor ra hiệu nổ súng, các cấp dưới của

Thiên môn ở trên thuyền đều đồng loạt chĩa súng về phía của Lâm Bình.

Chu Thanh vẫn nghiêm chỉnh như trước đứng thẳng bên cạnh Makino bỗng nhiên cử động.

Dáng người của cô ấy cao gầy, giống như tia chớp bắn nhanh ra ngoài.

Thấy vậy, trong đầu Makino dường như hiểu được điều gì đó.

Cô ta đứng dậy quát lớn. "Dừng tay lại!"

Không phải Makino hét lên với Chu Thanh.

Mà là hét về phía con thuyền có cấp dưới của cô ta.

Cô ta muốn sống!

Hiện tại, cô ta biết Victor không thể nào sống sót được. Cô ta không nhìn thấy một hy vọng nào.

Cô ta chỉ muốn tìm ra biện pháp nào đó để tự cứu bản thân.

Mà ngay trên thuyền, lúc Makino gọi cấp dưới của mình, Chu Thanh đã ngăn cản cấp dưới của cô ta lại.

Phía trên mặt biển là Lâm Bình đang hừ lạnh, mặc kệ có vô số viên đạn đang bắn về phía anh hay ngàn tỷ kim châm nước như đạn, anh cũng chẳng quan tâm.

Anh giống như đang bước đi trên mặt biển. Bỗng nhiên, mặt biển dưới chân anh bị lún xuống.

Lâm Bình mượn kim châm nước lao tới trước mặt ông ta, trong nháy mắt, anh đã xuất hiện trước người Victor. Không để cho Victor có thời gian kịp phản ứng, anh đã đạp một phát xuống dưới, thẳng thừng dẫm lên trên bả vai của Victor, khiến cho vai phải của Victor nát bét, máu thịt lẫn lộn.

Thậm chí còn lộ ra cả xương vai.

Victor lại bị Lâm Bình đá thêm một phát ngã vào biển. Sóng nước bắn lên.

Cùng lúc đó, ở phía trên du thuyền.

Tất cả cấp dưới của Thiên môn đều bị Chu Thanh đánh ngã trên mặt đất, thậm chí có những cấp dưới đứng cạnh boong tàu còn bị bay luôn ra ngoài.

Bọn chúng giống như những chiếc bánh chẻo rơi vào trong biển nước. “Thật là quá khinh thường người khác! Victor ngoi lên từ trong biển.

Nhưng mà, đúng vào lúc này, khi Victor vừa mới xuất hiện...

Thì Lâm Bình đã giơ chân ra đá xuống.

Victor lại bị đá vào trong nước biển lần nữa. "FUCK..."

Victor tiếp tục ngoi lên.

Victor lại ngã vào trong biển.

Trên mặt biển dâng lên con sóng lớn.

Người Victor lại biến mất trước mắt mọi người thêm lần nữa.

Vào lúc này, và thật lâu sau đó

Victor không có ngoi lên lần nào nữa. “Chết... Ông ta chết rồi sao?"

Mọi người đều thấy sợ hãi.

Nhưng mà…

Giọng nói của Lâm Bình lạnh lùng: “Muốn chạy sao?"

Vừa nói anh vừa đánh mạnh xuống. Lâm Bình đánh vào khoảng không một chưởng.

Một chưởng này đánh vào khoảng không, rồi dừng lại cách mấy chục mét trên mặt biển "Bum!"

Rồi nổ tung trên biển như một quả b.

Sức mạnh chấn động toàn bộ mọi thứ xung quanh.

Những con sóng dâng lên cao.

Mà Victor cũng xuất hiện trở lại. “Phụt!”

Victor phun ra một ngụm máu. Sắc mặt ông ta trắng bệch.

Mà lúc này, toàn bộ da thịt trên người Victor bắt đầu thay đổi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, khôi phục lại thành một ông già.

Thậm chí, so với trước kia còn già hơn thế nữa. Già giống như có thể chết đi bất cứ lúc nào.

Trên mặt Lâm Bình là vẻ lạnh lùng, anh đi phía trên mặt biển như đang đi dạo quanh sân vắng, đi về phía Victor. “Ông còn muốn trốn nữa hả?” Lâm Bình nhìn Victor thản nhiên nói.

Victor không trả lời vấn đề này của Lâm Bình.

Trốn hay không trốn thì bây giờ với ông ta không còn quan trọng nữa rồi.

Ông ta muốn chết

Chỉ sợ rằng, cho dù ông ta có thể chạy thoát thì cũng không thể sống được bao lâu.

Nội tạng bên trong đã phải chịu thương tổn lớn. Độ minh mẫn đã hoàn toàn giảm mạnh.

Nhanh thì mất mấy ngày mà lâu thì vài tháng, không nghi ngờ gì, ông ta sẽ chết.

Trừ khi, ông ta có thể tìm được nước thần sinh mệnh đủ để tắm rửa, ngâm mình trong đó hấp thụ sinh khí. Nếu không thì đến cả ông Trời cũng không thể cứu được ông ta.

Nhưng mà.

Nước thần sinh mệnh rất khó tìm!

Càng không nói tới tìm đủ để ông ta có thể tắm. Ông ta đã sống một trăm năm còn chưa từng thấy.

Không có ai có khả năng cứu được ông ta. Hiện tại, đứng trên mặt biển, ông ta đã cố gắng chống đỡ để không ngã xuống biển sâu. “Anh chính là chiến thần của Việt Nam, Lâm Thanh Sơn phải không?”

Victor nhìn người đang đi tới gần là Lâm Bình, giọng trầm xuống hỏi.

Đã gần hai mươi năm rồi, rồi trên thế giới này không xuất hiện tung tích của Thần cảnh.

Mà dưới Thần cảnh chỉ còn có chiến thần của Việt

Nam Lâm Thanh Sơn thôi.

Victor không thể nghĩ ra người nào khác của Việt Nam có thể nghiền nát ông ta thế này.

Cho dù là người mạnh nhất của Việt Nam thì khi trước sức mạnh của Lâm Thanh Sơn, đứng thứ ba trong bảng xếp hạng hắc ám “Trần Mạnh Hữu” cũng không thể đánh nổi.

Lâm Bình gật đầu. Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.c*ом

Thấy vậy, ông ta lại càng suy sụp hơn. “Chiến thần của Việt Nam Lâm Thanh Sơn, không xuất hiện trên bảng xếp hạng hắc ám cũng chẳng có thông tin gì lộ ra cả” “Người đời chỉ nghe được anh có sức mạnh kinh khủng nhưng không có nhiều người được chứng kiến. Dù sao thì những người đánh anh, khiêu khích anh thì đều đã chết trong tay anh rồi. “Thậm chí có rất nhiều người đồn đoán rằng, Lâm Thanh Sơn có phải chính là quái vật thuộc thế hệ trước của Việt Nam hay không?” “Không ngờ rằng, người vang danh khắp nơi Lâm Thanh Sơn lại trẻ tuổi như vậy.”

Victor cười tự giễu. “Tôi vốn không thể tiến vào Thần cảnh, có nhiều nhất là mươi mười hai năm để sống. Hôm nay, chết trong tay của Lâm Thanh Sơn anh cũng không có uổng phí. “Chỉ tiếc là, theo như câu nói của Việt Nam các anh thì sai một ly đi một dặm. Đáng lẽ ra tôi không nên có ý định đưa Thiên Môn tiến vào trong Việt Nam.

Trên mặt Victor là nụ cười tự giễu càng ngày càng khó

Giống như là ông ta đã chấp nhận số phận rồi. “Trên đời này không có chỗ cho hối Lâm Bình thản nhiên nói. “Đúng thế.” “Đáng tiếc trên đời này không có hối hận.

Victor cúi đầu xuống, ông ta cảm thán nói. Dường như ông ta đã buông xuống mọi phòng bị của mình.

Chờ cái chết.

Nhưng mà...

Ngay sau đó.

Đột nhiên, Victor ra tay.

Thủ đoạn của ông ta cực kỳ tàn nhẫn, nhắm thẳng về phía dưới Lâm Bình.

Sức mạnh trong người bùng nổ điên cuồng. “Lâm Thanh Sơn, cho dù tôi có chết cùng muốn để anh bị cắt đứt đường con cái của anh khiến cho anh không thể có thêm con trai.

Âm thanh của Victor vang lên tràn đầy độc ác và oán trách.

Ông ta muốn chết.

Ông ta cũng không thể giết được Lâm Bình.

Nhưng mà ông ta phải dùng hết sức lực cuối cùng để hủy hoại Lâm Bình thành người đàn ông khuyết thiếu. khiến cho người vang danh thế giới, Lâm Thanh Sơn này trở thành người đàn ông không trọn vẹn. khiến cho anh bị cả thế giới chê cười. Nhưng mà.

Ngay tại thời điểm bỗng nhiên Victor ra tay. “Tôi đã đợi thời điểm này lâu rồi!”

Giọng nói của Lâm Bình lạnh lùng.

Trong nháy mắt, tại lúc Victor đột ngột ra tay.

Lâm Bình đánh một chưởng mạnh rà ngoài. Anh đánh thẳng vào ngực của Victor.

Trong chớp mắt, tất cả sức lực của Victor bị chưởng này của Lâm Bình đánh cho biến mất hoàn toàn, cả người mềm nhũn.

Đồng thời, các cơ quan trong cơ thể của Victor, nội tạng, bốn chi và răng đều bị phá hủy trong chớp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK