Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 265: Thay đổi đột ngột

Lâm Bình cười nhạt.

Sau đó, anh di chuyển cốc xúc xắc ở trước mặt sang một bên.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. Cứ như là bọn họ vừa thấy quỷ vậy.

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu!

Tổng cộng là hai mươi mốt điểm!

Ngay cả sáu mặt của con xúc xắc cũng vỡ ra, xếp thành một hình tròn.

Anh... Sao anh lại làm được như vậy? Trương Hổ nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt không thể tin được.

Vừa nãy anh ta còn mong Lâm Bình sẽ thua.

Nếu thua thì ván này của Lâm Bình kết thúc rồi. Thế nhưng không ngờ được chỉ trong chớp mắt, Lâm Bình lại thắng.

Nụ cười trên mặt Makino cũng biến mất.

Con người của cô ta co lại. "Vận may của tôi từ trước đến giờ vẫn rất tốt, lần này tôi thắng rồi."

Lâm Bình thản nhiên nói. "Anh thắng rồi!"

Makino nghiến răng nói. "Bây giờ cô là của tôi!"

Lâm Bình đứng lên, nhìn thẳng vào Makino, cười nhạt. Sắc mặt Makino vốn dĩ đang cứng ngắc, nghe thấy vậy, mặt cô ta đột nhiên lại xuất hiện một nụ cười.

Cô ta cũng đứng dậy, cơ thể hơi lắc lư, nở một nụ cười quyến rũ.

Cô ta đi về phía Lâm Bình.

Nhìn thấy vậy, những người khác lần lượt đứng tránh ra để mở đường.

Bọn họ lùi hết về phía sau.

Không ai có thể ngờ rằng Lâm Bình lại thắng rồi.

Vậy thì Makino có thừa nhận không? Thiên Môn có thừa nhận không?

Dù sao, trước đây Lâm Bình cược ở trong sòng bạc luôn luôn thắng. Chỉ cần là một người bình thường thì đều nhận ra tình huống này nhất định không được bình thường.

Nếu như xảy ra xung đột, nhất định đừng làm tổn hại đến bản thân mình.

Makino xinh đẹp đi đến trước mặt Lâm Bình, cô ta không hề tức giận. Thế nhưng cô ta giơ một tay ra, đặt nhẹ lên vai của Lâm Bình, đôi mắt mang vẻ quyến rũ, cô ta cắn đôi môi đỏ mọng, nói khẽ: "Không sai, tôi thua rồi, bây giờ, tôi là của anh" "Vậy thì cô muốn đợi đến tối hay ngay bây giờ?"

Makino chớp chớp mắt.

Sức hấp dẫn không thể sánh được tỏa ra từ người cô ta, làm tim của không ít người phải đập thình thịch. "Ngay bây giờ!"

Lâm Bình khẽ cười. "Vội vã như vậy sao?"

Makino thơm như hoa lan, có thể nhìn thấy thấp thoảng làn da trắng như tuyết được để lộ ra, có một hình con rắn dưới lớp quần áo, như ẩn như hiện, thế nhưng không hề đáng sợ.

Ngược lại, lại làm cô ta càng trở nên mê hoặc. "Thời gian có hạn!"

Lâm Bình lại thản nhiên nói.

Cùng lúc đó, anh giơ tay khoác lên bờ vai của Makino, sau đó khe khẽ lướt qua làn da của cô ta.

Bàn tay anh hướng về phía chiếc cổ của Makino. "Vậy thì chúng ta trở về phòng thôi."

Nét mặt của Makino càng hiện lên vẻ quyến rũ chết người.

Cô ta giơ tay ra, ôm lấy Lâm Bình, đi ra ngoài. "Thằng khốn nạn này nếu dám bước lên giường của Makino thì nhất định phải chết."

Đối diện với sự quyến rũ của Makino, không có ai ngưỡng mộ.

Ngược lại, bọn họ chỉ nhìn Lâm Bình với ánh mắt cảm thông.

Chỉ là, trong khoảnh khắc tiếp đó, mọi người đều kinh ngạc.

Bàn tay của Lâm Bình trượt đến cổ của Makino, mọi người còn tưởng anh đang đùa giỡn với Makino. Bàn tay của anh đột nhiên lật lại rồi nắm lấy chiếc cổ xinh đẹp của người phụ nữ.

Trong phút chốc, anh nhấc Makino lên. "Cô thua rồi, cô là của tôi." "Vậy thì mạng của cô là của

Lâm Bình thản nhiên nói. tôi."

Trong mắt anh hiện lên một chút lạnh lùng.

Makino biết rằng Lâm Bình không phải loại dễ đối phó, thế nhưng từ đầu đến cuối cô ta đều không cảm thấy sự dao động của sức mạnh trên người Lâm Bình.

Vậy nên cô ta dự định quyến rũ Lâm Bình, sau đó xác định một cách cụ thể.

Thế nhưng Makino không ngờ được rằng, sức mạnh của Lâm Bình không hề dao động mà bây giờ lại ra tay.

Điều quan trọng nhất là, cô ta là người thức tỉnh cấp SSS, là Nội Kình Võ Giả đứng đầu của Nhật Bản, thế mà không kịp phản ứng lại.

Ngay cả đến lúc này, cô ta muốn phản kháng lại, Makino chợt nhận ra, sức mạnh trong người cô ta hoàn toàn không dùng được nữa.

Trong tay Lâm Bình, dường như cô ta chỉ như một người con gái bình thường. "Anh... Anh là... Người siêu phàm... Cảnh giới Tông Sư của Việt... Việt Nam..."

Sắc mặt Makino biến đổi.

Khuôn mặt quyến rũ lúc này đang đỏ hết lên.

Lâm Bình là người Việt Nam, trừ khi là người siêu phàm của Cảnh giới Tông Sư, nếu không không thể nào khống chế cô ta. Anh còn có thể dùng chân lực đánh tan nguyên lực trong người cô ta. Sao trên thuyền lại có người Việt Nam của Cảnh giới

Tông Sư trà trộn vào được?

Điều quan trọng là, anh vẫn chưa bị phát hiện.

Bọn họ không phát hiện ra thì thôi. Sao cả Victor cũng không nhận ra?

Mặt của Makino càng ngày càng đỏ lên.

Ngay cả hít thở cô ta cũng cảm thấy khó khăn. Cùng lúc đó, trong lòng cô ta cũng tràn đầy cảm giác sợ hãi mà từ trước đến giờ cô ta chưa từng cảm nhận qua. Tai nạn này làm những ông trùm đến sòng bạc đều kinh sợ, bao gồm cả Trương Hồ.

Lúc này, mọi người đều lần lượt lùi ra sau, cố gắng hết sức tránh xa chỗ này. Lúc này, tên thuộc hạ Makino đem theo và người của

Thiên Môn trong sòng bạc đều rút súng ra. "Bỏ cô Makino xuống!" Cậ*p nhật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.cом

Nhất thời có người hét lớn.

Sau đó, trên mặt Lâm Bình không còn vẻ thản nhiên và nụ cười ấm áp như trước nữa. "Báo cho Victor của các người, muốn cứu người thì đến tìm tôi."

Lâm Bình lạnh lùng nói. "Nói lại một lần nữa, buông cô Makino xuống"

Mười mấy cây súng chĩa thẳng vào Lâm Bình.

Emma đứng bên cạnh Lâm Bình sợ hãi, hét lên một tiếng chói tai.

Những người khác đều đã lùi ra xa.

Thế nhưng cô ta không kịp lùi ra. "Thật ồn ào."

Lâm Bình hừ lạnh một tiếng, chân dậm nhẹ một cái. Một phần khí lực lập tức dao động, lấy anh làm trung tâm, nổ ra xung quanh.

Tất cả những người chĩa súng vào Lâm Bình, bao gồm cả Chu Thanh và người của Thiên Môn đều bay ngược ra ngoài.

Cùng lúc đó, Chu Thanh cũng bắt đầu di chuyển.

Cả người cô ấy biến thành một tia chớp lửa, lóe lên trong đám đông. Tất cả những người của Thiên Môn bất chợt kêu gào thảm thiết.

Đợi đến khi Chu Thanh trở về vị trí cũ, trong tay Chu Thanh đã cầm rất nhiều khẩu súng.

Sau đó, cô ấy tiện tay vứt lên sàn.

Cổ tay của những người Thiên Môn đều bị thương.

Tất cả đều ngã xuống đất. "Oh my god!"

Những ông trùm lui ra sau khi nhìn thấy cảnh này thì như nhìn thấy quỷ.

Bọn họ vội vàng chạy ra ngoài.

Trực giác mách bảo bọn họ, nếu còn ở lại đây thì sẽ gặp nguy hiểm,

Sắc mặt của Trương Hồ cũng vô cùng kinh ngạc. "Hoá... Tông Sư Hóa Cảnh!"

Lâm Bình và người phụ nữ bên cạnh anh, hai người lại là... Tông Sư Hóa Cảnh?

Trước đây, Trương Hổ chỉ cảm thấy một chút khí chất đáng sợ toát ra từ người Lâm Bình mà thôi.

Thế nhưng, Trương Hổ lại không ngờ được Lâm Bình lại là Tông Sư Hóa Cảnh. Makino đang bị Lâm Bình cầm trong tay cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Hai người đều đã lên đến hàng Tông Sư Hóa Cảnh, nhưng Lâm Bình lại nhỉnh hơn Makino một chút. Rốt cuộc là đang có chuyện gì vậy?

Cho dù Makino có muốn giãy dụa như thế nào, thì tất cả sức lực trong người cô ta đều đã bị Lâm Bình rút sạch.

Không thể sử dụng được một chút sức lực nào nữa.

Hơn nữa, Lâm Bình không hề cảm thấy thương hoa tiếc ngọc, làm cho Makino vô cùng đau đớn. "Trong vòng ba phút, làm cho Victor xuất hiện trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ cho các người phải nhặt xác của cô Makino xinh đẹp đấy!"

Giọng nói của Lâm Bình vang vọng đến tại của tất cả những người trong Thiên Môn.

Sau đó, anh nhìn vào một máy quay giám sát trong phòng và cười lạnh một tiếng. Anh nhấc Makino lên và bước ra ngoài, Chu Thanh cũng theo sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK