Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 240: Tô Uyên xin tha!

Lâm Bình vừa nói xong, mọi người phút chốc rơi vào Tất cả đều không ngờ, Lâm Bình muốn giết Tô Bảo im lặng.

Ngọc. Dù là Tô Thái Trọng và Tô Minh Thành, cũng cho rằng, tuy Lâm Bình tức giận, nhưng suy cho cùng Tô Bảo Ngọc là người của nhà họ Tô.

Còn Lâm Bình, tuy hiện tại quan hệ với Tô Uyên có chút gượng gạo, nhưng sớm muộn cũng có thể trở thành con rể của nhà họ Tô.

Vì vậy, có lẽ anh sẽ nghiêm khắc xử phạt Tô Bảo Ngọc, nhưng họ không ngờ thái độ của Lâm Bình, lại tuyệt tình như vậy.

Sắc mặt của Tô Bảo Ngọc phút chốc trắng bệch., không còn chút máu.

Lâm Bình... muốn giết cô ta? “Anh Bình, tuy con gái phạm tội lớn, nhưng dù sao cũng không gây ra hậu quả nghiêm trọng, anh muốn con bé chết, hình như hơi tàn độc rồi?"

Tô Minh Thành nhìn Lâm Bình, trầm xuống hỏi. “Ông, muốn cản tôi à?”

Lâm Bình đứng dậy, đi về phía Tô Minh Thành, bình tĩnh hỏi.

Tô Minh Thành phút chốc nghẹn lời.

Vừa nhớ lại cách Lâm Bình giết Trần Tấn Long, Tô Minh Thành cũng không kìm được mà bắt đầu sợ hãi.

Nhưng dù gì Tô Bảo Ngọc cũng là con gái ông ta.

Ông ta có thể trách phạt Tô Bảo Ngọc, thậm chí mạnh tay xử phạt, ông ta cũng có thể chấp nhận, nhưng nếu Lâm Bình muốn lấy đi sinh mạng của Tô Bảo Ngọc, Tô Minh Thành vẫn không thể vì đại nghĩa không quản người thân. Dù người phạm lỗi là Tô Bảo Ngọc. “Anh Bình, Tô Bảo Ngọc có lỗi, anh muốn phạt thế nào cũng được, nhưng tội của Tô Bảo Ngọc không đến mức phải chết mà?" “Hy vọng anh Bình có thể nể mặt của tôi, tha cho con bé lần này, những hình phạt khác, đều nghe theo anh”

Tô Minh Thành đành nói. "Mặt của ông, đáng giá bao nhiêu tiền?” Lâm Bình cười giễu hỏi. Toàn thân Tô Minh Thành phút chốc run rẩy.

Là tổng giám đốc của tập đoàn Tô Cường, quản lý một công ty lớn trị giá mấy nghìn tỷ, khắp Tây Ninh dù là nhà quyền thế có lịch sử ba trăm năm, cũng không dám nói mặt mũi Tô Minh Thành này không đáng tiền.

Nhưng, đây là Lâm Bình, bản lĩnh của anh đủ để khiến nhà họ Lý, một trong những nhà quyền thể có lịch sử ba trăm năm khi đứng trước anh cũng không nhượng bộ.

Anh đối mặt với Thiên Môn cũng không chút sợ hãi,

Trần Tấn Long là người giỏi nhất Thiên Môn cũng đã bị anh giết chết.

Tổ chức ngầm Thiên Môn tung hoành ở Tây Ninh cũng bị đánh tan tác trong một đêm,

Nghe nói cũng là người của Lâm Bình làm.

Ở trước mặt anh, mặt mũi của ông ta, hình như thật sự không đáng tiền. “Anh Bình..."

Tô Thai Trọng định nói.

Ông cụ cũng là một người bình thường, dù sao Tô Bảo Ngọc cũng là cháu gái của ông cụ, ông cụ làm sao có thể trợ mắt nhìn cháu gái mình mất mạng được.

Chỉ có điều, Tô Thái Trọng định nói, liền bị Lâm Bình ngắt lời. “Cụ Trọng, những chuyện tôi đã ra quyết định, không ai có thể thay đổi được tôi, trùng hợp, cụ cũng không ngoại lệ, tôi đề nghị cụ đừng nói thì hơn, để khỏi phật lòng nhau!”

Lâm Bình nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Tô Thái Trọng bỗng cứng đờ.

Khắp Tây Ninh, có mấy người trẻ tuổi dám nói chuyện với ông cụ như vậy. Nhưng, Lâm Bình lại là người mà khắp Tây Ninh không một ai dám chọc.

Tô Thái Trọng bỗng nghẹn lời. “Cha, con không muốn chết... “Con không muốn chết. Tô Bảo Ngọc vô cùng sợ hãi.

Trước lời cầu cứu của Tô Bảo Ngọc, Tô Minh Thành cũng không còn cách nào khác.

Sau cùng, ông ta chỉ có thể nhìn sang Tô Hùng Cường bang ánh mắt cầu cứu.

Tô Hùng Cường có thể coi là cha vợ của Lâm Bình, có khi ông mở lời, Lâm Bình sẽ chịu nhượng bộ.

Tô Thái Trọng cũng nhìn sang Tô Hùng Cường.

Nhưng thấy mọi người nhìn mình, Tô Hùng Cường thở dài, cuối cùng không nói gì. Tô Hùng Cường biết rõ, ông cụ nhà họ Tô lên tiếng với ích, thì dù ông có xin tha giúp Tô Bảo Ngọc, cũng vô ích mà thôi.

Giữa ông và Lâm Bình, thật ra vẫn còn khúc mắc. Nói đến cuối, người có thể thay đổi quyết định của Lâm Bình, vẫn không phải là ông.

Duy nhất chỉ có con gái của ông, mới làm được! Nhưng mà, Uyên sẽ xin tha cho Tô Bảo Ngọc chứ? Cập nhật nhanh n*hất trên tamlinh247.org

Tô Hùng Cường cũng không chắc lắm. Suy cho cùng, Tô Bảo Ngọc đã bỏ thuốc Lâm Bình, chỉ cần không phải kẻ ngốc, đều có thể nhận ra mục đích của Tô Bảo Ngọc.

Còn Lâm Bình, là người đàn ông của Tô Uyên.

Dù Tô Uyên không thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy, Tô Phi Tuyết chính là con gái của hai người họ. Tô Uyên vào sống trong nhà họ Tô cũng vì Tô Uyên mà thôi.

Huống hồ, lần này Tô Uyên còn là người bị hại vì kế hoạch của Tô Bảo Ngọc.

Cộng thêm sự lạnh nhạt mà hiện tại Tô Uyên đối với Lâm Bình.

Vì "tình địch" là Tô Bảo Ngọc, Tô Uyên sẽ xin tha cho cô ta chứ?

Không ai biết trước.

Lúc này Tô Bảo Ngọc giống như đã thông suốt, đột nhiên bổ nhào vào Tô Uyên đang im lặng ngồi gần đó. “Uyên à, em gái à, em cứu chị có được không?” “Chị thật sự không phải cố ý. “Là chị nhất thời tham lam, đổ kỵ em, mới phạm sai lầm, chị đã biết lỗi rồi.” “Ở nhà họ Tô, bàn về quan hệ chị em, hai chúng ta là thân nhất, huyết thống cũng gần nhau nhất, em giúp chị được không?"

Tô Bảo Ngọc thẳng thừng quỳ xuống trước mặt Tôi Uyên, hai bên mặt sưng vù, không ngừng khóc lóc.

Dù thế nào cô ta cũng không ngờ được, Lâm Bình lại có thể muốn giết cô ta, dù cha hay ông nội xin tha cũng vô dụng.

Xem ra, bây giờ chỉ có Tô Uyên mới có khả năng đó.

Cô ta không muốn chết. Tô Uyên nhìn sắc mặt của Tô Bảo Ngọc, tỏ ra hơi lạnh nhạt.

Tuy cô thật sự cực kỳ chán ghét chuyện Tô Bảo Ngọc đã gây ra. Nhưng, Tô Uyên cũng không thể nhìn Tô Bảo Ngọc thật sự xảy ra chuyện.

Dù sao, Tô Bảo Ngọc cũng là chị họ của cô!

Nhưng mà, cô phải mở lời với Lâm Bình ư? Nếu mở lời... “Uyên à, Bảo Ngọc thật sự biết lỗi rồi, cháu giúp nó được không?"

Lúc này, Chu Kim Thanh cũng nhào tới, run rẩy cầu xin, suýt đã quỳ xuống trước mặt Tô Uyên.

Tô Minh Thành và Tô Thái Trọng cũng nhìn Tô Uyên.

Ảnh mặt mang theo khẩn cầu Cuối cùng, Tô Uyên đành đứng dậy, nhìn Lâm Bình, giọng cô hơi mất tự nhiên: "Lâm Bình, hay là bỏ qua đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK