Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 370: Nhà họ Tô đến

Lần này.

Dù đã ngồi ổn định trong nhà thờ họ, tổng giám đốc Võ của truyền thông Vạn Hoa đứng đầu những nhà giàu Sơn Trà cũng không ngồi nổi nữa.

Dẫu sao thì.

Một mình Trần Chính Quốc, bọn họ còn có thể không để ý.

Nhưng mà, bốn nhà giàu quyền thế ở Hải Châu, cùng với rất nhiều người giàu có tài sản trên trăm tỷ ở Hải Châu đều ùn ùn kéo đến.

Những người giới nhà giàu Hải Châu đều đến, đã không kém những người nhà giàu đến từ Sơn Trà như bọn họ rồi.

Vẫn cần phải kết thân với đối phương một chút.

Cùng lúc đó, cũng muốn mượn cơ hội biết một chút, rốt cuộc Lâm Bình là nhân vật như thế nào?

Dù đám người Tạ Hưng Bằng biết không ít nhà giàu Sơn Trà đều ở đây, nếu là ngày bình thường, chắc chắn đám người Tạ Hưng Bằng sẽ đến thăm hỏi đám người tổng giám đốc Võ trước tiên,

Chỉ là, hôm nay Lâm Bình mới ở đây. Bọn họ cũng đến vì Lâm Bình.

Dĩ nhiên, tất cả mọi người đều đến vây xung quanh

Lâm Bình. “An Quốc, ông có đứa con trai giỏi quá, xem ra sau này chắc chắn sẽ không hưởng hết vinh hoa phú quý.

Bên cạnh Lâm An Quốc bắt đầu xuất hiện mấy người lúc trước nịnh nọt Lâm An Châu, ngưỡng mộ nói. “Đúng vậy, An Quốc, sau này ông đừng quên mấy người chúng tôi đấy. “Lâm Bình thật sự có tiền đồ mà, còn lợi hại hơn cả năm năm trước, quả không hổ là con rồng nhà họ Lâm chúng ta.

Lúc này, không có ai nhắc đến chuyện Lâm Bình phải vào tù năm năm trước. Sau khi nhìn thấy một màn này, Lâm An Châu quả thực tức đến ngứa ngáy.

Ông ta vốn coi thường Lâm An Quốc, không ngờ giờ lại nhảy vọt lên như thế? “An Quốc, nói xem Lâm Bình làm cái gì, sao lại có thể khiến ông chủ bốn nhà giàu quyền thế của Hải Châu đến thăm hỏi vậy?”

Câu này vừa được hỏi ra, có không ít người đã vềnh tại lắng nghe.

Chuyện này, rất nhiều người đều cực kỳ tò mò. “Đi lính!”

Cuối cùng.

Lâm An Quốc nói ra một câu trả lời như thế.

Dĩ nhiên, thực ra ông ấy cũng chỉ biết trong thời gian năm năm này, Lâm Bình đã tham gia quân ngũ.

Hơn nữa, hình như còn đạt được thành tựu.

Còn về việc rốt cuộc thân phận của Lâm Bình là gì, ông ấy cũng thật sự không rõ. Hơn nữa, theo Lâm An Quốc thấy, đây có thể là chuyện thuộc về bí mật, cũng không thể hỏi.

Thế nên, trước giờ ông ấy cũng chưa từng hỏi Lâm

Bình. “Đi lính?”

Không ít người đều kinh ngạc.

Không phải Lâm Bình ngồi tù sao? Sao lại thành đi lính rồi?

Hơn nữa, đi lính mà đáng để nhiều nhà giàu quyền thế như vậy đến thăm hỏi, thái độ còn khiêm tốn như thế? “Năm năm trước Bình xảy ra chuyện, bị vu oan, người trong cuộc đã giải thích rõ, nếu mọi người không tin, có thể lên mạng xem thử, hơn nữa, bác cũng đã chuẩn bị tổ chức lễ, giải thích rõ cho Bình nhà tôi trước mặt mọi người.” “Trong thời gian năm năm, Bình cũng thực sự đi lính”

Lâm An Quốc có phần tự hào nói. Dù Lâm An Quốc đã nói thế, nhưng vẫn có vài người còn bản tin bản nghi.

Lâm An Quốc cũng không giải thích gì nhiều thêm. Hôm nay, ông ấy rất vui.

Từ trước đến giờ vui vẻ chưa từng thấy.

Không phải là bởi vì có thể đả kích được sự ngạo mạn của Lâm An Châu như thế này.

Mà là, con trai của mình lại có tiền đồ như thế này, thân làm cha, sao có thể không vui được.

Lâm An Châu của lúc này không quan tâm đến những chuyện khác nữa, mà là ngồi cạnh mấy ông bạn tổng giám đốc ở Sơn Trà.

Cũng không lên chào hỏi với những nhà giàu ở Hải Châu đó.

Còn về Lâm Khải.

Nhìn cảnh Lâm Bình được giới nhà giàu Hải Châu vậy quanh, như thể các vì sao vây quanh mặt trăng, quả thực ghen tị đến phát điên.

Đặc biệt là khi thấy vợ chưa cưới Tôn Lam của mình lại không chú ý đến mình.

Ngược lại để ý đến bên Lâm Bình, vẻ mặt tò mò nhìn sang, như thể có chút mơ ước, sau đó là ngưỡng mộ. Sắc mặt Lâm Khải càng trở nên khó coi hơn.

Chỉ là, không thể phát ra được. Dẫu sao thì, xuất thân của Tôn Lam không kém anh ta, là cô cả của tập đoàn Tôn thị ở Sơn Trà. Điều này lại càng khiến Lâm Khải cảm thấy đè nén hơn. “Lâm Bình.”

Lâm Khải có phần nghiến răng nghiến lợi.

Từ nhỏ anh ta đã không bằng Lâm Bình.

Thành tích học tập không bằng Lâm Bình. Ngay cả mức độ được yêu thích cũng không bằng Lâm Bình.

Thậm chí, anh ta bắt nạt Lâm Nhã, Lâm Bình tìm đến đánh nhau với anh ta, kết quả là anh ta bị đánh đến mặt mũi bầm dập, suýt nữa thì bị Lâm Bình đánh gãy chân.

Đánh nhau cũng không bằng Lâm Bình.

Chỉ có một thứ có thể thắng Lâm Bình, đó là nhà bọn họ có tiền hơn nhà Lâm Bình.

Cha anh ta có tiền đồ hơn cha Lâm Bình.

Nhưng mà.

Một điểm duy nhất cảm thấy vượt trội hơn này, sau khi Lâm Bình tự mình lập nghiệp, sau khi thành lập tập đoàn Bắc Thanh, cũng biến mất như chưa từng tồn tại.

Sau này, Lâm Bình vào tù, điều này mới khiến Lâm Khải hoàn toàn thở phào một hơi.

Như thể phản công lại được vậy.

Cảm thấy từ nay về sau, có thể đứng từ trên cao mà nhìn xuống Lâm Bình.

Giẫm Lâm Bình dưới chân.

Nhưng bây giờ, Lâm Bình quay về rồi.

Lại nói với anh ta, năm năm trước Lâm Bình vào tù, hoàn toàn là do bị vu oan?

Dù có như thế, nhưng dẫu sao Lâm Bình cũng đã vào tù, đây là vết nhơ không thể xóa sạch. Lâm Khải vẫn có cảm giác vượt trội không gì sánh được như cũ. Cảm thấy cả đời này của Lâm Bình cũng không thể trở mình được nữa. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Dù có thể có được thành tựu, nhưng sao có thể so với anh ta được?

Nhưng bây giờ, trong chớp mắt, Lâm Bình lại trở thành đối tượng mà những nhà nhà giàu Hải Châu đến thăm hỏi?

Từng người đứng đầu Hải Châu tài sản trị giá trăm tỷ thậm chí một hai nghìn tỷ, ai nấy thái độ cũng khiêm tốn, rất cung kính trước mặt Lâm Bình.

Không chỉ như thế, người phụ nữ của Lâm Bình còn xinh đẹp hơn, có khí chất hơn rất nhiều so với người phụ nữ của anh ta...

Lâm Khải quả thực cực kỳ thấy đè nén.

Anh ta không phục!

Theo Lâm Khải nghĩ, có phải là lúc nên làm cái gì đó không.

Bên ngoài nhà thờ họ, lại có một chiếc xe sang trọng nữa đến.

Ngay sau đó.

Một vị cha chủ nhà họ Lâm phụ trách tiếp đón ở cửa nhà thờ họ, kinh ngạc đến gần như không thốt nên lời, lại vang lên lần nữa. “Chủ tịch tập đoàn Tô Cường ở Tây Ninh Tô Thái Trọng, tổng giám đốc tập đoàn Tô Cường Tô Hùng Cường đến.

Giọng nói rất to, truyền đến phía trong nhà thờ họ.

Trong chốc lát.

Trong nhà thờ họ, như thể tĩnh lặng đi một thời gian. “Nhà họ Tô? Nhà họ Tô ở Tây Ninh?” Tất cả mọi người đều ngây ra.

Rất nhiều người nhà họ Lâm có phần nghi ngờ, cũng có phần không hiểu.

Dẫu sao thì, Tây Ninh cũng cách bọn họ khá xa. Nhà họ Tô ở Tây Ninh, phần lớn mọi người đều không

Ngược lại.

Trong nhà thờ họ, tất cả những nhân vật chân chính thuộc xã hội nhà giàu đều biến sắc.

Nhà họ Tô Tây Ninh, tập đoàn Tô Cường, ở thời kỳ đỉnh cao, hoàn toàn không kém hơn truyền thông Vạn Hoa ở đây chút nào.

Dù trải qua sự biến động của năm ngoái, tập đoàn Tô Cường đối với tất cả mọi người bên trong mà nói, vẫn là một con quái vật khổng lồ như cũ.

Sao nhà họ Tô lại đến?

Lúc này, trong đầu tất cả mọi người, đều nảy ra một cái tên.

Lâm Bình!

Chẳng lẽ lại là đến vì Lâm Bình?

Nhưng mà.

Những nhà giàu nhà giàu Hải Châu đều đến đây, dù bọn họ khó mà tin được, nhưng dẫu sao cũng có thể lý giải một chút.

Dẫu sao thì, Lâm Bình cũng được tính là có tên tuổi nhất định ở Hải Châu. Dẫu sao thì cũng đã thành lập nên tập đoàn Bắc

Thanh. Nhưng, nhà họ Tô Tây Ninh thì có quan hệ gì với Lâm

Bình?

Có thể nói, người nào của nhà họ Lâm cũng đều không có bất kỳ quan hệ nào với nhà họ Tô.

Nhưng trong lòng hai cha con Lâm An Châu và Lâm Khải đều thình thịch một tiếng.

Nhà họ Tôi!

Bạn gái của Lâm Bình, Tô Uyên!

Chẳng lẽ... ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK