Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh đi theo tôi”

Đem Tô Phi Tuyết đến chỗ bà ngoại. Tô Uyên nói với Làm Bình.

Âm thanh Tô Uyên không nóng không lạnh, lại rất bình thản. "Được”

Lâm Bình cũng không hỏi Tô Uyên muốn dẫn hắn đi đâu

Tô Uyên dẫn Lâm Bình đến bãi giữ xe của nhà họ Tô. Tìm chiếc xe yêu thích của cô. Cô leo lên ghế lái.

Thấy vậy Lâm Bình cũng ngồi lên ghế phụ.

Sau đó.

Tô Uyên lái xe ra khỏi nhà họ Tô.

Lúc lái xe, Tô Uyên chỉ im lặng. Còn Lâm Bình muốn nói chút gì đó nên liên tục hả miệng. Nhưng chẳng nói gì.

Chỉ là nghiêng đầu nhìn mặt Tô Uyên.

Mấy phút sau, Tô Uyên nhằn mặt: “Anh đừng làm ảnh hưởng tôi lái xe

Thấy Tô Uyên rốt cục mở miệng nói chuyện, Lâm Bình trên mặt lộ ra một vòng nụ cười hiền hòa, nhẹ gật đầu.

Nói bóng gió như vậy sẽ làm người ta không tự nhiên.

Thấy Tô Uyên cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện.

Lâm Bình trên mặt vui vẻ gật đầu. “Em dẫn anh đi đâu đấy?”

Lâm Bình nhẹ giọng hỏi

Lấy tính cách của Lâm Bình lẽ ra sẽ không ngồi nói nhảm

Nhưng đối mặt với Tô Uyên, Lâm Bình cũng chỉ có thể nói chuyện để rút ngắn khoảnh cách giữa hai người. “Đến nơi anh sẽ biết

Tô Uyên nhẹ nói, giọng điệu lạnh nhạt như cũ.

Nghe vậy Lâm Bình cũng không hỏi nữa.

Tuỳ ý Tô Uyên lái xe.

Cuối cùng.

Tô Uyên lái xem rời khỏi Hải Châu, đi ra ngoại ô đem

Lâm Bình đến ngọn núi lạ. “Anh không biết đây là nơi nào sao?”

Lúc này, Tô Uyên nhìn một lượt từ đầu đến chân Lâm

Bình. Âm thanh cũng không còn lạnh nhạt/

Lâm Bình nghi hoặc lắc đầu: “Không biết” “Đi theo em”

Tô Uyên nói lần nữa “Em muốn leo núi?”

Lâm Bình nhìn Tô Uyên, có chút buồn bực. Đêm hôm khuya khoắt còn leo núi cái gì?

Tô Uyên không trả lời Lâm Bình mà hỏi ngược lại: “Anh có muốn ở cùng tôi không?” "Có"

Mặc dù khó hiểu nhưng Lâm Bình vẫn mỉm cười gật

Đừng nói là leo một ngọn núi bình thường thế này. Đến cả núi đao biển lửa, Lâm Bình cũng có thể leo lên. Chỉ là Lâm Bình lo lắng cho Tô Uyên khi thấy cô đi một đôi giày da cao gót màu đen, không thích hợp để leo núi.

Đảm bảo.

Cuối cùng chuyện mà Lâm Bình lo lắng cũng xảy ra.

Bởi vì đã là nửa đêm, tuy rằng có chút ánh sao và đèn pin điện thoại di động, nhưng cũng không đủ sáng nên đường đi cũng khó.

Tô Uyên đang đi trước Lâm Bình bỗng dưng trượt chân xuýt ngã. May mà Lâm Bình cũng đã chuẩn bị tinh thần từ trước, nhanh tay nhanh mắt ôm chặt lấy eo Tô Uyên giúp Tô Uyên không bị ngã.

Bị Lâm Bình ôm chặt, dù không bị đụng vào những bộ phận riêng tư.

Nhưng Tô Uyên cũng đỏ mặt. “Tiểu Uyên, em không sao chứ?”

Trên mặt Lâm Bình lộ rõ sự lo lắng. “Cảm ơn anh, nhưng nếu anh thả tôi ra thì tôi sẽ không

Ánh mắt Tô Uyên có hơi né tránh không nhìn thẳng mặt Lâm Bình. "À...anh xin lỗi, anh không cố ý Cập nhật c*hương mới nhất tại TгцуeлАРР.coм

Lâm Bình nói nhanh rồi đỡ Tô Uyên đứng dậy.

Lâm Bình sợ Tô Uyên sẽ giận anh vì chuyện này. sao" đâu.

Tô Uyên không trả lời, nhưng cô cũng không tức giận.

Thay vào đó, tiếp tục leo núi.

Lâm Bình sững sờ.

Sau đó khoé miệng nở ra một nụ cười.

Thái độ của Tô Uyên đối với anh không nhiệt tình.

Nhưng so với trước đây thì không còn thái độ ghét bỏ nữa.

Lâm Bình nhanh chóng tiếp tục đi về phía trước, theo sau lưng Tô Uyên.

Cuối cùng.

Mất gần một tiếng đồng hồ, Lâm Bình mới theo chân Tô Uyên lên đỉnh núi. Sau khi lên đỉnh núi, có sự che chở của cây cối, không khí trong lành hơn.

Hơn nữa ánh trăng buông xuống, tầm nhìn trở nên sáng sủa hơn.

Hơi thở của Lâm Bình vẫn luôn đều đặn, còn Tô Uyên lại có chút khó thở.

Một gương mặt trắng như tuyết thì giờ đây đã hơi đỏ hồng. Thêm vào đó, đôi môi đỏ mọng của Tô Uyên khẽ mở, lồng ngực không ngừng dao động theo nhịp thở dồn dập.

Ánh trăng chiếu vào người làm cho Tô Uyên trông có vẻ quyến rũ hơn bình thường.

Ngay cả Lâm Bình cũng không chịu được tim đập nhanh hơn một chút.

Rất muốn đến ôm Tô Uyên vào lòng.

Nhưng ngay sau đó Lâm Bình dập tắt suy nghĩ này. Một cơn gió ập đến, Tô Uyên ôm chặt lấy áo khoát. Sau đó nhìn Lâm Bình lạnh giọng “Lâm Bình anh biết vì sao tôi đưa anh đến đây không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK