Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Viên Phong, cậu muốn tìm chết phải không?”

Lâm Bình ngước mắt nhìn anh ta ánh mắt lạnh lẽo. “Tôi nào dám, nếu cậu mà tức lên cho tôi mấy nhất dao, nhiều lắm thì cậu lại ở tù vài năm, còn tôi thì chịu không nổi

Viên Phong lập tức mỉa mai nói. “Viên Phong mọi người đều là bạn học với nhau, cậu không thể ít nói đi một vài câu không được à?

Trần Tĩnh trừng mắt nhìn Viên Phong, chỉ cảm thấy lớp trưởng này hôm nay sao lại đáng ghét như vậy.

Hơn nữa, Trần Tĩnh biết Lâm Bình chắc chắn có thể làm ra việc đâm Viên Phong vài nhát đao, tuy nhiên còn phải xem Lâm Bình có muốn thực hiện hay không thôi, chỉ cần một câu nói của cậu ấy, tự nhiên sẽ có rất nhiều người xã hội đen đi đâm Viên Phong thành tổ ong vò vẽ

Đêm hôm đó, cảnh tượng hơn trăm người mặc đồ đen cùng đồng loạt cung kính cúi đầu trước Lâm Bình, còn kêu “ngài Lâm”, đến nay vẫn còn đọng lại trong tâm trí của Trần Tĩnh, muốn quên cũng không được. “Đúng vậy, lớp trưởng, Lâm Bình không phải là loại người đó, cậu đừng nói như vậy. “Hôm nay chúng ta đến đây chơi, ngoài việc chơi đùa ra thì không cần nhắc tới những chuyện khác."

Sau đó, mấy người Trịnh Khanh Kiều, Hà Duyên và Vương Thành đều lần lượt lên tiếng khuyên giải. Nghe thấy vậy, Viên Phong trừng mắt nhìn Lâm Bình một cái. Vốn còn muốn nói thêm đôi câu độc ác nữa.

Tôi bây giờ đã là tầng lớp tinh anh của xã hội, cậu lại là tên lưu manh đã từng ngồi tù, mà dám đối đầu với tôi như thế?

Nếu không phải nể mặt mũi của họ, cậu lại tính là thứ

Tuy nhiên ... gì?

Khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Lâm Bình, Viên Phong bỗng cảm thấy cả người đều nổi da gà, há miệng một hồi lâu cuối cùng cũng không dám nói gì.

Tất cả lời muốn nói đều bị tiếng hừ lạnh thay thế.

Thôi kệ nó đi. “Lâm Bình, cậu không phải sợ, đợi một chút chị mang cậu đi chơi”

Thấy bầu không khí có chút ngượng ngùng, Trịnh Khanh Kiều đột nhiên nâng chân phải trắng nõn lên, giảm lên chiếc ghế bên cạnh, tạo dáng cực kỳ ngầu nhìn Lâm Bình và nói.

Hành vi và cử chỉ của cô giống như em gái nhỏ đã lăn lộn nhiều năm trong xã hội.

Lâm Bình vốn có chút không kiên nhẫn với Viên Phong, nhưng khi nhìn thấy cảnh này anh bỗng nhiên nở nụ cười, xua tan đi sự không vui trong lòng.

Đúng vậy, đây mới là bạn học cũ của anh.

Cũng là lý do làm anh quyết định đến họp lớp tối nay.

Cần gì phải cùng tên nịnh bợ Viên Phong này chấp nhặt, sẽ tự làm mất giá trị của bản thân.

Không lâu sau, trong số các bạn học cùng lớp, có tiếng hét chói tại của một bạn nữ vang lên, giọng nói còn mang theo một chút phấn khích: “Oa, đó là... “Thiếu gia Trần Giang Sơn đấy!”

Lập tức tất cả mọi người đều nhận ra, Trần Giang Sơn đang chậm rãi bước tới chỗ họ.

Lúc này, Trần Giang Sơn thong thả đến muộn đã thay một bộ đồ đua xe chuyên nghiệp với màu đỏ và trắng đan xen, tay phải đang kẹp chiếc mũ bảo hiểm, không biết là cố ý hay vô tình, bên môi vẫn luôn nở nụ cười nhàn nhạt, bước về phía mọi người, vừa đẹp trai lại vừa ngầu lòi.

Ngay lập tức thu hút sự chú ý của các cô gái, dẫn đến một loạt tiếng hét chói tai.

Cũng khiến cho không ít các bạn nam ở đây cảm thấy có chút tự ti.

Viên Phong cũng là một hội viên phổ thông ở đây, anh ta cũng có một bộ đồ đua xe chuyên nghiệp.

Nhưng để có thể trở thành kẻ nịnh hót tiêu chuẩn, phải giúp đỡ Trần Giang Sơn càng thêm nổi bật, nên anh ta không mặc bộ đồ đó của mình, hơn nữa còn lựa chọn giống như các bạn học khác, chỉ mang theo một số đồ bảo hộ.

Quả nhiên hiệu ứng này khiến Trần Giang Sơn rất hài lòng.

Lúc này, anh ta thực sự không để ý tới ánh mắt của những cô gái khác.

Trần Tĩnh sau khi nhìn thấy anh ta, đôi mắt rõ ràng cũng sáng ngời, bị Trần Giang Sơn vẫn luôn chú ý quan sát tới cô bắt gặp ánh mắt đỏ.

Anh ta không khỏi mừng thầm trong lòng.

Quả nhiên, có tiền lại thêm vẻ ngoài điển trai, sẽ khiến bất kì người phụ nữ nào cũng đều phải động lòng.

Đợi một lúc nữa lại thêm chút lửa tình, nói không chừng có thể hạ gục cô ấy trong đêm nay.

Ngay sau đó, Trần Giang Sơn đi thẳng về phía Trần

Tĩnh.

Sau khi đi đến bên cạnh Trần Tĩnh, Trần Giang Sơn mới mở miệng nói, “Bạn học Trần, có lẽ là lần đầu tiên chơi đua xe kart phải không? Đợi chút mình mang cậu chạy một vòng cho quen, có được không?”

Ngay khi những lời này nói ra, lập tức có mấy cô gái nhìn về phía Trần Tĩnh, ánh mắt ngưỡng mộ.

Còn sắc mặt Tề Ngọc có chút khó coi. “Đúng vậy, Trần Tĩnh cậu chưa từng chơi, một mình lái cũng không an toàn, liền cùng Trần Giang Sơn chạy một vòng đi, tìm cảm giác trước” Viên Phong bỗng nhiên nhảy ra và nói: “Chúng tôi cũng đều muốn Trần Giang Sơn đưa theo đấy nhưng mà không có cơ hội, ha ha ha...

Viên Phong vừa dứt lời, một vài người bạn học muốn la liếm Trần Giang Sơn cũng lập tức phụ họa theo. “Chơi cùng đi!” “Chơi cùng đi!”

Tiếng hò hét của mấy người trực tiếp khiến Trần Tĩnh cảm thấy xấu hổ, trên đôi gò má trắng nõn hiện lên một tầng ửng hồng. “Trần Giang Sơn, ngại quá, mình đã hẹn với Khanh Kiều rồi, hai người bọn mình sẽ cùng nhau lái loại xe đôi...

Trần Tĩnh bằng mở miệng nói, vừa nói vừa chớp mắt ra hiệu cho Trịnh Khanh Kiều.

Nhìn thấy Trần Tĩnh nháy mắt với mình, Trịnh Khanh Kiều lập tức hiểu rõ, nhanh chóng giúp Trần Tĩnh giải vây: “Trần Giang Sơn, không sai, mình và Trần Tĩnh thực sự đã hẹn trước, cả hai chơi cùng nhau.

Nghe thấy vậy, sắc mặt của Trần Giang Sơn đã có chút khó chịu.

Viên Phong cũng trừng mắt với Trịnh Khanh Kiều một cái, trong lòng thầm mắng cô ta có mắt như mù. “Như vậy à, hai người các cô chơi cùng nhau cũng tốt, nhưng nhớ phải cẩn thận một chút nhé!”

Trần Giang Sơn dặn dò.

Cũng không có ép buộc.

Sau đó mọi người lần lượt lên xe, dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên bắt đầu chơi trò chơi.

Nhưng Lâm Bình không có ý định chơi trò đua xe này.

Nếu như nói phải theo đuổi sự kích thích thì lúc anh vẫn còn ở phương Bắc đã lái mẫu máy bay chiến đấu đa chức năng JM39 kiểu mới nhất, và các loại máy bay trực thăng vũ trang vân vân, bay lượn trên bầu trời như vậy càng sảng khoái.

Hơn nữa...

Khi đã đạt tới cảnh giới Tông Sư, anh vốn có thể dùng khinh công ở một khoảng cách nhất định trong thời gian ngắn.

Mà thực lực của Lâm Bình đã vượt qua cảnh giới Tông Sư rồi, nên đi bộ trên không không phải càng sảng khoái hơn sao?

Anh lại không giống với những người khác, để theo đuổi một chút cảm giác kích thích trên đường đua mà mà phấn khích không thôi. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org

Khoảng nửa giờ sau,

Viên Phong bỗng nhiên gọi mọi người tập trung lại. “Làm sao vậy?”

Lập tức có người lên tiếng hỏi.

Bọn họ vẫn đang chơi rất cao hứng, đột nhiên bị Viên Phong gọi lại trong lòng tự nhiên có chút không vui. “Mình cảm thấy mọi người chơi như vậy có chút nhàm chán, với lại vừa lúc nãy, về cơ bản mọi người đều đã quen thuộc làm sao lái xe kart rồi, cho nên mình nghĩ chúng ta hãy tổ chức một cuộc đua cùng nhau, mọi người thấy sao?”

Viên Phong đề xuất nói. “Đề xuất này khá hay!" “Tớ đồng ý!”

Lần này đề xuất của Viên Phong đều được mọi người nhất trí. “Có câu nói nam nữ kết hợp, làm việc không mệt, như vậy đi, chúng ta liền phân nam nữ một tổ, tự do ghép tổ, sau đó lái xe đôi tiến hành thi đấu.

Viên Phong lại nhắc lại một lần nữa.

Sau khi anh ta nói xong, không đợi mọi người phản ứng lại, Trần Giang Sơn liền lập tức tiếp lời nói: “Chỉ là đơn thuần thi đấu, không có chút giải thưởng cũng không tốt, như vậy đi, bạn học nào đạt được ba vị trí đầu, mình sẽ dùng danh nghĩa cá nhân tặng cho các bạn mỗi người một chiếc điện thoại Iphone đời mới nhất.

Vốn có người còn cảm thấy khó hiểu vì sao phải phân nam nữ một tổ.

Nhưng nghe xong Trần Giang Sơn đưa ra giải thưởng, lập tức ngậm lại miệng, sau đó hưng phấn và bắt đầu phụ họa theo.

Mặc dù Trần Tĩnh có lòng muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy tất cả mọi người trong lớp đều hào hứng và đồng ý nên cô cũng giữ im lặng.

Cuối cùng không có ai phản đối nữa.

Nhìn thấy mọi người đều đồng ý, Trần Giang Sơn lập tức bước tới trước mặt Trần Tĩnh một lần nữa.

Ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp và vóc dáng quyến rũ của Trần Tĩnh, trong lòng Trần Giang Sơn không nhịn được lại một lần nữa rung động, sau đó mở miệng nói: “Bạn học Trần, lần này thi đấu, hai chúng ta ghép đội với nhau được không?”

Lần này nói rõ nam nữ kết hợp ghép thành một đội,

Trần Tĩnh sẽ không còn lý do để từ chối anh ta nữa đi?

Rốt cuộc thì anh ta cũng mời cô ấy rồi, trong số các nam sinh ở đây còn có ai không có mắt đứng ra tranh giành Trần Tĩnh với anh ta?

Không thể nào!

Cho nên lần này, Trần Giang Sơn nở một nụ cười mà anh ta cho là mê người nhất, đồng thời cũng rất tự tin. “Trần Tĩnh, Trần Giang Sơn ba lần bảy lượt đều đến mời cậu, cậu liền chơi cùng anh ấy đi, sao thì đây cũng chỉ là một trận đấu mà thôi, ghế ngồi cũng là cạnh nhau.

Lúc này Viên Phong lại lên tiếng.

Ngay lập tức những người khác cũng nói theo.

Đại ý là muốn khuyên Trần Tĩnh đồng ý.

Rốt cuộc, họ cũng đều nhìn ra mục đích của Trần Giang Sơn, đều vui vẻ mở miệng, nịnh bợ Trần Giang Sơn một chút.

Trần Tĩnh vừa rồi vẫn luôn do dự cũng là vì lo lắng điểm này.

Mặc dù cô chưa từng yêu đương với ai bao giờ, nhưng không có nghĩa cô không nhìn ra mục đích của Trần Giang Sơn.

Quả nhiên, sau khi xác định nam nữ ghép tổ thi đấu, Trần Giang Sơn lập tức đến mời cô.

Khuôn mặt Trần Tĩnh hơi chút bối rối.

Bởi vì không biết từ chối như thế nào. Trần Tĩnh vô tình đưa mắt nhìn về phía Lâm Bình đang ngồi nơi xa, vẫn một mực không tham gia đua xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK