Mục lục
Truyện: Sự Trở Về Của Chiến Thần (full) Lâm Bình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 288: Lâm Bình oai phong

Cú đấm của Lâm Bình vung lên thì hàng ngàn chân nguyên như sóng biển cuồn cuộn ập đến Joyce.

Thấy thế, Joyce lập tức tái mặt.

Anh ta không ngờ Lâm Bình nói ra tay là làm luôn không nhân nhượng, mà cũng chẳng thèm nghĩ.

Nhưng may là Joyce đã chuẩn bị cho tình huống tệ nhất.

Vì thế khi nắm đấm của Lâm Bình vung lên thì Joyce đã khép hai tay lại đẩy ngược về.

Mũi nhọn hình chữ thập nhanh chóng bắn ra.

Đó chính là Kình Khí Chân Ti Joyce nghiên cứu ra.

Chúa sát phạt, sự mạnh mẽ đó không thua gì Kình Khí Chân Ti của Blake. "Rầm!"

Nhưng nó vừa mới chạm vào cú đấm của Lâm Bình thì đã vỡ vụn thành trăm mảnh.

Mặt Joyce tái nhợt, vội vàng tung chiều khác.

Thế nhưng cú đấm của Lâm Bình đã đến rất gần.

Khoảnh khắc đó, Joyce tưởng như mình đang bị cả con tàu cao tốc lao thẳng vào người, anh ta bay thật dài tại thành vết trượt đầu đó hai ba mươi mét, đánh bay cả đám người Thiên Môn trong tay anh ta, không rõ sống chết.

Anh ta vội vàng đứng vững lại, mặt mũi tái xanh và cổ họng ngòn ngọt.

Anh ta không được thấy bất kì cảnh tượng nào từ Lâm Bình giết Victor cho đến khi anh đánh bại Blake nên anh ta tưởng rằng chiến thần nước Việt này mạnh thì mạnh đó nhưng vẫn tự tin vào bản thân mình.

Thế nhưng anh ta hoàn toàn không ngờ mình lại không đỡ nổi một đòn của người ta.

Cùng một cảnh giới, tại sao lại có sự chênh lệch lớn thế này?

Nhìn thấy Lâm Bình đánh bay Joyce bay dài, tất cả những người được trang bị vũ khí của Thiên Môn đều căng thẳng nhưng họ vẫn vững vàng nhằm họng súng về phía những điểm nguy hiểm trên người Lâm Bình.

Tay bắn tỉa mai phục xa xa cũng nhằm thẳng vào đầu anh để bắn một phát chết luôn bất kì lúc nào! "Cút!"

Nhưng Lâm Bình chỉ hừ lạnh khi nhìn thấy những điều đó.

Lâm Bình là trung tâm, sức mạnh có thể thấy bằng mắt thường sưng lan dần ra rồi chợt nổ tung khắp bốn phương tám hướng. "A!" Trong nháy mắt, tất cả những người bao vây Lâm Bình đều như sóng biển bị gió cuốn đi thật nhanh, ai cũng ba lên và bị thổi ra mấy chục mét. "Phut phut phut!"

Sau đó mọi người đều ngã xuống như thịt viên thả vào nồi khi nấu canh

Ai cũng rên rỉ trong đau đớn.

Vũ khí trong tay bọn họ đã bị ném đi thật xa, hỏng hóc khỏi phải bàn tới.

Cả trăm người được huấn luyện bài bản lập tức mất đi tất cả sức chiến đấu trong nháy mắt, thậm chí họ còn không đứng dậy nổi.

Khi Lâm Bình đánh bay trăm người kia thì Chu Thanh cũng biến mất khỏi vị trí cô ta vừa đứng.

Cùng lúc đó, tất cả những người cầm vũ khí hạng nặng của Thiên Môn đều bỏ mạng!

Mấy món vũ khí ai cũng sợ đó dễ dàng mất đi tác dụng của nó khi Chu Thanh đè tay xuống.

Râm!

Râm!

Râm!

Mười mấy tay súng bắn tỉa mai phục xung quanh lập tức bóp cò, mười viên súng có thể xuyên thấu qua xe bọc thép lao tới nhưng đến chỗ Lâm Bình thì chúng nó lại chạm vào cái lồng kính vô hình nào đó, đẩy chiếc lồng vào trng rồi nhanh chóng bay ngược trở về với tốc độ nhanh hơn tốc độ bắn.

Phập!

Phập!

Phập!

Âm thanh đầu người nở hoa nhanh chóng vang lên xa ха.

Tất cả những thứ uy hiếp đến họ đều trở nên im ắng. Bấy giờ, Chu Thanh lại xuất hiện bên cạnh Lâm Bình!

Tất cả mọi thứ chìm vào yên tĩnh.

Spa, Adam, Gezan và Huyết Liêm đều nhìn Lâm Bình với Chu Thanh với vẻ mặt nặng nề.

Chẳng có một người nào trong số họ làm được những điều Lâm Bình vừa làm.

Sắc mặt Joyce cũng trở nên tối tăm hơn bao giờ hết. Ánh mắt anh ta chứa đầy sự hoảng hốt và sợ hãi. Nhớ đọc tr*uyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Anh ta đã đánh giá chiến thần nước Việt này quá thấp rôi! "Mọi người cùng xông lên đi, các người không cần phải lẻ với Lâm Bình, chúng ta cũng bắt tay với nhau để đánh bại anh ta tôi là được rồi!" "Tới lúc đó tôi sẽ không lấy một đồng nào trong di sản thầy để lại, chia hết cho bốn người!"

Joyce đành phải dùng truyền âm nói với vốn người Spa.

Cực kì quyết đoán

Anh ta lo bốn người này sợ hãi Lâm Bình nên dừng tay lại, tới lúc đó anh ta buộc lòng phải kéo Lâm Bình chôn cùng với mình.

Nghe thế, đám người kia đang định rút lui thì lại hằng máu lên.

Victor là người đứng đầu tổ chức thế giới ngầm nổi tiếng trên toàn thế giới, di sản của ông ta sẽ là rất nhiều thứ có ích cho việc luyện võ của bọn họ.

Nếu Joyce không cần...

Nhất là Huyết Liêm, người dẫn đầu đoàn lính đánh thuế, ông ta là người luôn sống trong biển máu và là một Hóa Cảnh Tông Sư, ông ta không có tài năng bẩm sinh như những người khác nên cũng không g góp được nhiều đồ giúp ích cho việc tu luyện.

Ông ta bị thuyết phục rồi! "Nếu bốn người chấp nhận rút lui vào bây giờ thì tôi sẽ không so đo, còn không thì.." Giọng Lâm Bình trở nên rét lạnh.

Ánh mắt anh cũng hiện lên vẻ khát máu/ Nghe thế, bốn người bắt đầu gượng gạo. "Chiến thần, tôi vô tình trở thành kẻ đối đầu với cậu. Lần này tôi đến vì tài sản của Victor mà thôi, tôi không cần nhiều, nếu tôi không nhúng tay thì tiền tôi cũng chẳng cần, chỉ mong có được những thứ giúp ích cho việc tu luyện. Cậu có thể chia cho tôi một phần được không?" Adam nói.

Nếu không cần phải ra tay với Lâm Bình mà vẫn lấy được một phần thì anh ta sẽ dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK