Mặc dù Alex cũng đồng tình với quan điểm này nhưng ông ta không nghĩ ra điểm yếu của Quân đế là gì.
Tiền bạc, quyền lực hay phụ nữ?
Hình như hắn không hề thiếu mấy thứ này!
Cùng lúc đó, Lý Trạch Vũ và Lang Vương bắt một chiếc taxi và rời đi.
"Đây là địa bàn của ông, ông hãy điều tra xem tại sao Alex lại muốn tiêu diệt tộc Bất Tử như thế."
Vừa lên xe, Lý Trạch Vũ đã lên tiếng trước.
Lang Vương gật đầu đồng ý, ông ta cũng muốn biết lý do.
Kế tiếp, Lý Trạch Vũ lấy điện thoại ra, tìm kiếm một dãy số trong danh bạ. Hắn do dự chốc lát mới ấn nút gọi đi.
"Đã một năm sáu tháng hai mươi sáu ngày rồi anh mới gọi cho tôi, lẽ nào anh sợ sao?"
Giọng nói quyến rũ như muốn câu hồn của một người phụ nữ vang lên ở đầu dây bên kia.
Lý Trạch Vũ im lặng vài giây mới lên tiếng: "Tôi sợ khỉ gió gì chứ, ông đây khuyên cô tốt nhất đừng đùa với lửa..."
Bán đảo Granville nằm ở khu vực trung tâm của Tây u, thuộc vùng khí hậu ôn đới hải dương, rất thích hợp cho tộc Bất Tử sinh sống.
Màn đêm buông xuống, từng căn biệt thự trên một hòn đảo nhỏ gần bờ biển phía Tây lần lượt sáng đèn.
"Mặt trời chết tiệt đã biến mất, mọi người hãy sôi nổi lên nào..."
"Ha ha ha..."
Hòn đảo nhỏ yên tĩnh bàn đầu bỗng trở nên náo nhiệt vô cùng.
Một cô gái đi chân trần trên bờ cát, lẳng lặng tận hưởng làn gió biển.
Cô gái này khoảng chừng hai mươi tuổi, trong đêm tối, đôi mắt tựa cô ấy tựa như hai viên ngọc bích, mái tóc xoăn màu nâu buộc theo kiểu đuôi ngựa.
Dáng người cao gầy, eo thon chân nhỏ, chỉ riêng hai quả đào phía trên là không nhỏ chút nào.
E rằng trên bán đảo Granville này không thể tìm được cô gái thứ hai xinh đẹp tuyệt trần như vậy!
"Angela, sao cô lại ở đây một mình?"
Đúng lúc này, một chàng trai phong thái mạnh mẽ bưng một ly chất lỏng màu đỏ bước tới.
Angela không hề quan tâm đến anh ta, chỉ lạnh lùng phun ra một chữ "cút"!
Nụ cười trên mặt chàng trai lập tức biến mất, anh ta ngượng ngùng đứng im tại chỗ.
Có lẽ ngoài tiểu công chúa này, không có ai dám đối xử như thế với cháu trai trưởng của Công Tước Drew, người có địa vị rất cao trong tộc Bất Tử như anh ta.
"Anh dám cãi lại lời tôi sao Maev?" Angela lạnh lùng chất vấn.
"Không... không có!"
Maev xua tay: "Tôi đi ngay đây!"
Trong khoảnh khắc anh ta xoay người lại, dưới đáy mắt chợt lộ rõ sự tàn nhẫn.
Angela ngẩn ngơ nhìn về phía tây, nơi mặt trời lặn xuống.
Lúc này, điện thoại đi động trong túi chợt reo lên.
Khi Angela nhìn thấy dãy số trên màn hành, cô ấy sửng sốt vài giây rồi mới hối hả bắt máy.
"Tròn một năm sáu tháng hai mươi sáu ngày rồi anh mới gọi cho tôi, là do sợ hãi ư?"
"Tôi sợ khỉ gió gì chứ, ông đây khuyên cô tốt nhất đừng đùa với lửa!" Một giọng nói hung dữ truyền đến từ đầu dây bên kia.
Angela bật cười rồi nói tiếp: "Quân đế, tôi đã từng thề cho dù anh có chạy trốn đến chân trời góc bể tôi cũng sẽ tìm được anh và khiến anh phải trả giá đắt!"
Lý Trạch Vũ hờ hững nói: "Sự nhẫn nại của ông đây có giới hạn, tôi chỉ nói đến đây thôi, nếu cô cứ kiên quyết đùa với lửa thì đừng trách tôi không nhớ tình xưa!"