Theo lệnh của đạo sĩ Thanh Phong, các đệ tử Đạo môn lập tức giá nhập chiến đấu.
"Đệ tử phái Điểm Thương nghe lệnh, giúp thiếu hiệp Lý một tay, tiêu diệt đám xấu xa phái Thanh Thành này!"
"Đệ tử phái Côn Luân nghe lệnh, giúp thiếu hiệp Lý một tay..."
Chưởng môn các phái lớn đang có mặt ở đó lần lượt hưởng ứng sôi nổi, kêu gọi “giúp Lý Trạch Vũ một tay” rồi gia nhập chiến đấu.
Ngay cả phái Hoa Sơn trước đây có quan hệ tốt với phái Thanh Thành cũng không thiếu!
Rốt cuộc thì thực lực Lý Trạch Vũ đã bày ra mạnh đến mức bất kỳ một môn phái nào cũng muốn lấy lòng.
Trong nháy mắt, phái Thanh Thành như đã trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích, như chuột chạy qua đường.
"Dừng tay, buông tha bọn họ đi!"
Nhìn thấy các đệ tử của mình lần lượt ngã xuống, Tả Thiên Thu hối hận nghĩ biết vậy đừng làm.
Nhưng vẫn còn chưa kết thúc!
Lý Trạch Vũ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số: “Phái mấy chiếc xe tăng đi san bằng phái Thanh Thành, đệ tử nào chịu rời đi thì tha mạng, còn ai không chịu rời đi thì giết không tha!"
Rồi cúp điện thoại.
Tả Thiên Thu hai chân đứt đoạn quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lý Trạch Vũ: "Cậu, cậu là ác ma, cậu là ác ma..."
"Kiếp sau sáng mắt ra, ngàn lần đừng có dây vào người không nên chọc!"
Nói xong, Lý Trạch Vũ nâng kiếm chặt đầu đối phương.
Mà lúc này đệ tử của phái Thanh Thành cũng gần như đã bị giết chết hết.
"Thiếu hiệp Lý tha mạng, tôi có thể nói cho cậu biết một bí mật, cầu xin cậu hãy thả tôi đi..."
Thủ lĩnh của phái Thanh Thành, Lục Hoành thả người nhảy lên võ đài, mặc kệ sư tổ đã chết của mình mà quỳ xuống trước mặt Lý Trạch Vũ.
Lý Trạch Vũ hứng thú nhìn đối phương, nói đùa: "Ông thì có bí mật gì để nói cho tôi chứ?"
"Tôi cam đoan đây là một bí mật vô cùng lớn. Xin hãy tha mạng cho tôi đi thiếu hiệp Lý!"
Lục Hoành không ngừng quỳ lạy xin tha.
"Vậy thì ông nói nghe xem."
Lý Trạch Vũ trả lời mơ hồ ba phải, không đồng ý cũng không từ chối.
Lục Hoành cũng không phải kẻ ngu ngốc, ông ta cau mày nói: "Sau khi tôi nói cho cậu biết, thiếu hiệp Lý thật sự sẽ tha cho tôi đúng không?"
"Hiện tại ông không có tư cách thương lượng với tôi."
Lý Trạch Vũ từ trên cao nhìn xuống, gằn từng chữ nói.
"Nếu nói có thể ông sẽ không phải chết, nhưng nếu không nói thì ông nhất định phải chết..."
Tề Kiêu - con trai của Trấn Nam Vương đã cấu kết với nhà họ Ninh, mục đích chính là để thay thế ngôi vị của người cha Trấn Nam Vương - Tề Đông Lâm.
Mà điều kiện để
nhà họ Ninh hỗ trợ lại chính là muốn Tề Kiêu giúp họ diệt trừ Lý Trạch Vũ!
Lục Hoành được coi như là cây súng của Tề Liêu cho nên cuối cùng anh ta vẫn phải chết, bị một chưởng của Lý Trạch Vũ đánh chết!
Bởi vì mọi thông tin anh ta cung cấp không có gì hữu ích với Lý Trạch Vũ.
Hắn quyết tâm giết Tề Kiêu, cho dù Thái Thượng Lão Quân hay Thích Ca Mâu Ni, ngay cả chúa Jesus xuống đây cũng không ngăn nổi!
Hết hôm nay, phái Thanh Thành sẽ hoàn toàn biến mất khỏi nước Hạ.
Mà chuyện này cũng sẽ khiến người trong võ lâm nhận ra rõ hơn, sâu bên trong cái vẻ ngoài bất cần của Lý Trạch Vũ là một trái tim vô cùng độc ác.
Thà đắc tội tam đại thánh địa, chứ đừng đắc tội với Lý Trạch Vũ!