Chính là người thành lập Long Tổ, hơn mười năm trước là cường giả cảnh giới Tông Sư danh chấn bốn phương, bây giờ ông ấy nhiều tuổi rồi, thực lực đã sớm đạt đến cảnh giới thâm sâu khó lường được.
Thằng nhóc này lại nói dùng một tay cũng thu thập được người ta!
Long Thiên Quân cảm thấy bản thân đã đủ ngông cuồng, nhưng đứng trước mặt Lý Trạch Vũ thì quả thực là gặp sư phụ.
"Được! Được! Được!"
Long Thanh Phong nói ba tiếng được liên tiếp, ông ấy cười lạnh nói: "Nếu cậu có thể đánh bại lão già, như vậy nếu Long Tổ chúng tôi tra được Vu giáo, chắc chắn sẽ thông báo cho cậu đầu tiên!"
"Nếu lão già ông đã muốn bị đánh, vậy tôi đây sẽ thỏa mãn."
Dứt lời, chỉ thấy Lý Trạch Vũ vẫn đứng tại chỗ, nửa giây sau, hắn đã vọt đến trước mặt Long Thanh Phong.
"Còn chưa nói bắt đầu, cậu không tuân thủ quy tắc."
"Binh bất yếm trá, hãy nhận lấy một quyền của tôi!"
Trong nháy mắt, Long Thanh Phong vận hồi công lực, đánh ra một quyền rất mạnh.
"Bốp!"
Hai nắm đấm va chạm vào nhau, lực mạnh dao động khiến khuôn mặt Long Thiên Quân đứng bên cạnh vặn vẹo, cả người không khỏi lùi về sau chục bước.
"Bộp!"
Một trong hai người ra tay đã bị đánh bay ra, người còn lại thì nguyên vẹn đứng tại chỗ.
Sau khi bụi bặm bay đi, khi Long Thiên Quân nhìn thấy rõ kết quả thì hoảng sợ, suýt rơi cằm xuống đất.
"Cậu nhóc khá lắm!"
Long Thanh Phong ôm ngực, gót chân tì mạnh xuống đất mới ổn định được cơ thể, lúc này miệng của ông ấy chảy máu tươi.
Ông ấy bị thương!
Lý Trạch Vũ phủi bụi trên người, hắn thản nhiên nói: "Tôi còn chưa dùng lực, ông đã không được?"
Dứt lời, hắn nghênh ngang đi ra cửa chính.
"Sư phụ, ngài không sao chứ!"
Long Thiên Quân đi đến chỗ Long Thanh Phong, hắn ta lo lắng hỏi.
Long Thanh Phong hít một hơi, ông ấy hoảng sợ nói: "Thời khắc mấu chốt thằng nhóc kia lưu tình, nếu không vi sư sợ không nhìn được mặt trời ngày mai."
"Sư phụ, hắn mới hơn hai mươi tuổi, sao lại có thể mạnh như vậy?"
Long Thiên Quân nuốt nước miếng.
Hắn ta biết Lý Trạch Vũ rất mạnh, nhưng không ngờ người này lại khủng bố như vậy.
Đến cả sư phụ hắn ta cũng không chịu được một chiêu!
Long Thiên Quân nhớ lại lúc ở Kim Lăng, không khỏi cảm thấy may mắn vì mình không động thủ với Lý Trạch Vũ, nếu không thì chắc bốn chín ngày của hắn ta vừa qua không lâu.
"Thằng nhóc đó quả thật chính là yêu nghiệt..."
"Phụt!"
"Tạm thời đừng nói nữa, mau đỡ vi sư đi chữa thương!"