Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này tôi thật sự không biết.” Nam Cung Thạc rụt cổ lại, tội nghiệp bổ sung: “Cho dù cậu giết tôi, tôi cũng không biết giáo chủ Hướng ở đâu.”

“Reng reng reng…” Nói tới đây, tiếng chuông điện thoại cao cấp trong túi ông ta vang lênh.

“Nhận.”

“Vâng.” Nhận được mệnh lệnh, Nam Cung Thạc không dám nhúc nhích lúc này mới nơm nớp lo sợ lấy điện thoại ra, nhấn mở khóa rồi kết nối.

“Alô!” Ông ta lập tức khôi phục lại dáng vẻ cao cao tại thượng.

“Nam Cung Thạc.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ.

“Ồ, là phu nhân.” Trong nháy mắt Nam Cung Thạc yên tĩnh lại.

“Đến nhà họ Ninh một chuyến.”

Giọng điệu Tư Mã tam nương không thể nghi ngờ, nói xong trực tiếp cúp điện thoại.

Lý Trạch Vũ nghe rõ ràng nội dung trong điện thoại.

Nhà họ Ninh?

Tư Mã tam nương và Ninh Mãn Thành lăn lộn cùng nhau, lúc này hắn đã hoài nghi nhà họ Ninh tám phần có vấn đề.

Bây giờ xem ra hắn đã nghĩ đúng.

“Giáo chủ, tôi…”

“Đi thôi, tôi đi chung với ông.”

Lý Trạch Vũ vẫy tay, dẫn đầu đi về phía cổng.

Do dự mãi, Nam Cung Thạc vẫn đứng dậy đi theo.

Một nhóm bốn người lên chiếc Hồng Kỳ L5.

“Giáo chủ, công lực của tôi còn bị ngài phong bế, đợi lát nữa nếu như nhìn thấy phu nhân giáo chủ Hướng, bà ấy chắc chắn sẽ phát hiện khác thường.”

Nam Cung Thạc biểu đạt ý kiến của mình một cách uyển chuyển, mong Lý Trạch Vũ có thể giải phong ấn trên người ông ta.

“Bộp bộp bộp.” Thủ pháp của Lý Trạch Vũ vừa nhanh vừa thuần thục, chỉ điểm đại bảy tám lần, Nam Cung Thạc lập tức cảm thấy công lực của mình khôi phục.

Giờ phút này ông ta cảm thấy mình đã đứng lên rồi, lại được rồi.

Liếc nhìn Lý Trạch Vũ bên cạnh một cái, ông ta thầm nghĩ nếu như ông ta đánh lén, không biết có thể thành công hay không.

Đánh lén Lý Trạch Vũ?

Nam Cung Thạc cuối cùng vẫn từ bỏ suy nghĩ điên cuồng này, dù sao thực lực Lý Trạch Vũ quá yêu nghiệt, ông ta thật sự không dám đánh cược.

Lỡ như thất bại giống như lần trước, ông ta thật sự không dám nghĩ tên này sẽ chỉnh chết ông ta thế nào.

Hai mươi phút sau.

Hồng Kỳ L5 dừng lại cách nhà họ Ninh vài trăm mét, Lý Trạch Vũ để Nam Cung Thạc một mình xuống xe.

“Giáo chủ, không phải cậu muốn đi cùng tôi à?” Nam Cung Thạc như có điều suy nghĩ hỏi.

Lý Trạch Vũ lắc đầu nói: “Tôi đổi ý rồi, tự ông đi đi, trở về nhớ báo cáo cho tôi.”

“À cái này…” Nam Cung Thạc giật mình.

Lúc trước ông ta từ bỏ suy nghĩ đánh lén là bởi vì không nắm chắc, hơn nữa Lý Trạch Vũ còn muốn đi gặp Tư Mã tam nương cùng ông ta.

Nếu như bắt tay với Tư Mã tam nương, có lẽ tỷ lệ thành công vẫn rất lớn.

Nhưng mà ông ta vốn không ngờ tới Lý Trạch Vũ sẽ không ra bài như thường lệ, nhanh như vậy đã đổi ý.

“Còn thất thần làm gì, nhanh xuống xe đi.” Cẩu Phú Quý ỷ thế hiếp người.

Nếu như không phải Lý Trạch Vũ ở bên cạnh, lấy tính cách Đại hộ pháp đã sớm nghìn đao tùng xẻo ông ta.

Một lát sau.

Nam Cung Thạc một mình xuống xe, nghiêng ngả lảo đảo đi về phía Ninh phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK