Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng Nam Cung Thạc không nhịn được nữa, cúp điện thoại trước.

Lý Trạch Vũ thấy gần đến giờ rồi, đang định gọi cho Jenny thì anh ta đã gọi trước.

"Đại đương gia, tín hiệu vệ tinh cho thấy địa chỉ IP mà ngài vừa nói chuyện nằm ở khu vực Bát Quế!"

"Có tra được vị trí cụ thể không?"

Jenny ngượng ngùng nói: "IP của đối phương có Tệ Tàng bảo vệ, thời gian không đủ, cho nên không thể tra ra vị trí cụ thể ! Nếu như cho tôi mấy phút nữa, tôi nhất định có thể tra ra!"

Nghe vậy, Lý Trạch Vũ có chút lúng túng, đảo mắt nói: "Bây giờ tôi lại gọi cho đối phương, dù thế nào cậu cũng phải trả ra!

"OK"

Jenny đảm bảo nói.

Cúp điện thoại, Lý Trạch Vũ lại gọi điện cho Nam Cung Thạc.

Lần thứ nhất, không có người nghe!

Lần thứ hai, không có người nghe!

Lần thứ ba…kết nói rồi!

"Alo?"

"Đại Hộ Pháp, mẹ ông bao nhiêu tuổi?"

"Lý Trạch Vũ, tao thề với mày!"

Nam Cung Thạc đã quên mất bao nhiêu năm rồi mình mới tức giận như vậy.

Nếu Lý Trạch Vũ xuất hiện trước mặt ông ta lúc này, cho dù có lăng trì xử tử hắn cũng không thể nguôi giận được!

"Đại hộ pháp bớt giận, tôi đang đùa với ông thôi."

Lý Trạch Vũ mỉm cười.

"Người đâu, mau giết hết đám người trong Tiêu Dao Cung cho ta."

Nam Cung Thạc ra lệnh một tiếng, sau đó lại lạnh lùng cười qua điện thoại: "Bổn tọa muốn xem cậu có thật sự không quan tâm hay không!"

Mẹ nó!

Lý Trạch Vũ thầm trách mình không nên chọc tức Nam Cung Thạc nữa, đệ tử của Tiêu Dao Cung bây giờ chắc chắn gặp nguy hiểm rồi.

"Tôi quan tâm bọn họ làm gì!"

Dù trong lòng đang lo lắng, nhưng Lý Trạch Vũ vẫn tỏ ra bình tĩnh nói: "Đại hộ pháp, chúng ta trước tiên nói chuyện nghiêm túc đi!"

"Cậu có thể có chuyện nghiêm túc gì để nói với bổn tọa?"

Nam Cung Thạc trầm giọng hỏi lại.

"Haizz…"

Lý Trạch Vũ thở dài một tiếng: "Tôi định nói về "Ngự Long Thần Công", nhưng nếu Đại hộ pháp không quan tâm thì thôi!"

Vừa nói, hắn vừa giả vờ cúp điện thoại.

"Chờ đã!"

Nam Cung Thạc sốt ruột…

Có được Ngự Long Thần Công thì sẽ vô địch thiên hạ!

Vì vậy, khi nghe thấy bốn chữ "Ngự Long Thần Công", Nam Cung Thạc theo phản xạ khuyên Lý Trạch Vũ đừng cúp máy.

"Cậu, cậu vừa nói cái gì?"

"Tôi muốn nói chuyện với Đại hộ pháp về Ngự Long Thần Công, nhưng tôi thấy hình như ông không hứng thú mấy nhỉ!"

Lý Trạch Vũ trong lòng cười lạnh.

Ngẫm một lúc, Nam Cung Thạc nghiêm túc hỏi: "Cậu có chắc không đùa với bổn tọa?"

"Đại hộ pháp, ông cảm thấy người khác đều giống ông ăn no rồi không có chuyện gì làm đúng không?"

"Đồ khốn!" Nam Cung Thạc cố gắng kìm nén cơn giận, giọng điệu ôn hòa nói: "Lý Trạch Vũ, sao cậu lại biết Ngự Long Thần Công?"

"Đầu óc Đại hộ pháp có vấn đề sao?"

"Khốn…khốn khiếp!"

Thấy câu nào của Lý Trạch Vũ cũng mắng mình, Nam Cung Thạc không nhịn được nữa.

"E hèm!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK