Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Khinh Nhu cũng không khách khí mà bưng một chiếc lý khác lên.

Cả hai uống ba ly liên tiếp mới dừng lại.

"Nói đi, đêm khuya như vậy cô tìm tôi có việc gì?"

Lý Trạch Vũ cười nói: “Không phải thật sự muốn chơi dã chiến với tôi đó chứ?”

"Miệng chó không nhả được ngà voi!"

Nói chuyện điện thoại thì Diệp Khinh Nhu dám tự tin bạo dạn, nhưng khi đứng trước mặt Lý Trạch Vũ cô lập tức ngại.

Cô đổi chủ đề, nói: “Cậu định giải quyết chuyện với Khuynh Thành như thế nào?”

Ừm hả?

Lý Trạch Vũ nhướng mày: "Có ý gì?"

Diệp Khinh Nhu thẳng thắn nói: "Tôi đây người đàng hoàng không nói chuyện mờ ám, Khuynh Thành thích cậu, đừng nói với tôi cậu không cảm giác được!"

Nghe vậy, Lý Trạch Vũ cau mày nói: "Đây là chuyện giữa tôi và cô ấy, liên quan gì đến cô?"

"Cậu..."

Diệp Khinh Nhu há miệng thở dốc, nhất thời không biết nên nói gì.

"Tôi thấy cô rảnh rỗi quá đau trứng à, chính mình một đống tuổi còn chưa lập gia đình, không lo chuyện của mình đi chỉ thích xen vào chuyện của người khác!"

Lý Trạch Vũ dừng một chút, bổ sung: "Ồ, tôi đột nhiên quên mất cô không có trứng!"

"A..."

Diệp Khinh Nhu nổi điên, thẹn quá thành giận nói: "Cậu nói ai một đống tuổi hả? Ý cậu là sao hả, cho rằng không có người muốn tôi đúng không? Tin hay không, chỉ cần bà đây liếc mắt đưa tình, không nam nhân nào có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của tôi!"

"Tôi không tin!"

Lý Trạch Vũ nghiêm túc nói: “Nếu không cô liếc mắt đưa tình với tôi thử xem?”

"Có quỷ mới liếc mắt với cậu!"

Diệp Khinh Nhu giận sôi máu.

Vừa nhìn thấy cháu gái sau khi trở về nhà đã nhốt mình trong phòng không chịu gặp ai, cô ấy lập tức đoán ra được rất có thể có liên quan đến Lý Trạch Vũ.

Sau khi hỏi thăm xung quanh mới biết cháu gái mình bị “vợ sắp cưới” chính quy của Lý Trạch Vũ khiêu khích.

Diệp Khinh Nhu có thể hiểu được tâm tình của cháu gái mình.

Thích Lý Trạch Vũ, hơn nữa giữa họ cũng có mối quan hệ như vậy, theo logic mà nói hẳn là trời sinh một cặp.

Nhưng không ngờ ở giữa con có một Trần Khinh Tuyết chen vào.

Bởi vậy, nên đang đêm khuya Diệp Khinh Nhu lại vội vàng đi tìm Lý Trạch Vũ, hy vọng hắn sẽ cho cháu gái của mình một lời giải thích.

Lý Trạch Vũ nhún vai nói: "Nếu như cô vì chuyện này mà tìm tôi, vậy ta sẽ tiếp cô nữa, thời gian của tôi rất quý giá!"

"Không được, hôm nay cậu nhất định phải cho khuynh Thành nhà chúng tôi một lời giải thích!"

Thái độ của Diệp Khinh Nhu vô cùng cứng rắn.

Phì!

Lý Trạch Vũ ngậm điếu thuốc, hút mạnh vài hơi.

"Mẹ nó tôi ra xã hội lăn lộn thì cần gì phải giải thích với ai chứ? Cô có cần băng dán không hả..."

Đối mặt với Diệp Khinh Nhu hùng hổ doạ người, Lý Trạch Vũ bình tĩnh tự nhiên, hắn hiểu rõ chỉ cần mình thể hiện “không biết xấu hổ” đến mức nhuần nhuyễn, đối phương sẽ không thể làm gì hắn được.

Quả nhiên.

Diệp Khinh Nhu tức giận trợn mắt lên, trên mặt tràn đầy vẻ “không nhìn được lại không làm gì được”.

“Còn uống nữa không? Không uống là tôi đi đấy!”

Lý Trạch Vũ chỉ vào mấy bình rượu ngon trên bàn hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK