“Giết hắn!”
Tề Kiêu ra lệnh chết.
“Vút vút...”
Bảy, tám chục người lũ lượt kéo đến.
Trong những người này, người có thực lực thấp nhất cũng đạt cảnh giới Tiểu Thừa, ngoài ra thậm chí còn có hai, ba cường giả cảnh giới Tông Sư.
Đối mặt với những người này, cho dù là cường giả cảnh giới Võ Thánh cũng không khó có thể bình an vô sự.
Tiếc là bọn họ đụng phải Lý Trạch Vũ!
“A!”
“Á...”
Tiếng rên rỉ lần lượt vang lên.
Lý Trạch Vũ như hổ nhập vào bầy dê, sử dụng quyền cước đã xử lý hơn chục người chỉ trong giây lát.
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong cũng muốn hỗ trợ nhưng thực lực của bọn họ không thể can thiệp.
“Tương Vong, chúng ta phải cố gắng!”
“Ừm, nhất định phải nỗ lực!”
Hai người cảm thấy khoảng cách giữa mình và Lý Trạch Vũ quá lớn. Nếu không nỗ lực nâng cao thực lực, sau này, có lẽ sẽ không đủ tư cách đi theo Lý Trạch Vũ.
Máu tươi nhuộm đỏ áo kiểu Tôn Trung Sơn của Lý Trạch Vũ. Lúc này, hắn tựa như đao phủ đến từ địa ngục, chỉ trong vòng ba, bốn phút ngắn ngủn đã đã giết hết tất cả tử thị.
“Thiếu gia, tên kia chạy!”
Vật Tương Vong nói.
Xoạch!
Lý Trạch Vũ ngậm một điếu thuốc, hút thật mạnh rồi cười lạnh nói: “Hòa thượng có chạy cũng không thể trốn khỏi chùa!”
“Thiếu gia, ý của ngài là?”
“Đến Nam Cảng, phủ Trấn Nam Vương!”
Lý Trạch Vũ xua tay, dẫn đầu rời đi, miệng vẫn ngậm thuốc lá.
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong cũng theo sát phía sau.
Tống Liên Nhi đỡ Trịnh Hổ, hỏi: “Anh Hổ, chúng ta nên đi đâu?”
“Đến Bắc Cương!”
Trịnh Hổ quyết tâm nói.
Ngay cả Lý Trạch Vũ cũng không ngờ, hành động vô tình ngày hôm nay sẽ giúp hắn có một cấp dưới vừa có năng lực lại trung thành tuyệt đối, là người có đóng góp to lớn vì sự thống trị thế giới tương lai của hắn!
......
Cùng lúc đó, một chiếc xe thương mại sang trọng đang phóng như bay trên đường cao tốc Dương Thành.
Sắc mặt Tề Kiêu ngày càng âm trầm, cố nhịn đau hỏi: “Ông Thạch, sao tên nhãi kia lại mạnh như vậy? Ngay cả ông cũng không bắt được hắn!”
“Phụt!”
Từ khóe miệng của Thạch Thiên tràn ra một vệt máu tươi.
Thấy cảnh này, Tề Kiêu càng thêm kinh hãi.
Trước đó hắn ta còn nghĩ Thạch Thiên bị Lý Trạch Vũ đánh bại, không ngờ hai người chỉ giao thủ một chiêu mà khiến một cưởng giả đạt nửa bước cảnh giới Thiên Nhân như Thạch Thiên bị thương!
“Mạnh! Quá mạnh!”
Thạch Thiên liên tiếp nói hai câu rồi thổn thức nói: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, tôi cũng không dám tin một người tuổi trẻ lại đạt đến cảnh giới mạnh như thế!”
“Ông Thạch, chẳng lẽ hắn đạt đến cảnh giới Thiên Nhân rồi!”
Trên mặt Tề Kiêu xuất hiện sự hoảng sợ.