Andres tin chắc, nếu Quân Đế đã muốn giết chết Nalisa thì chắc chắn hắn sẽ không kiêng dè bất kỳ thứ gì!
"Sếp, hay là chúng ta rút lui trước?"
Jeet xuất hiện suy nghĩ muốn rút lui.
Tuy rằng Andres cũng rất sợ, nhưng anh ta vẫn kiên quyết từ chối:
"Không thể!"
Thư ký Nalisa và Nemanjia không thể xảy ra chuyện không may nào. Nếu không ngay cả khi anh ta chạy trốn thành công thì cũng khó mà giữ được cái mạng của mình.
"Sếp, nếu không đi tất cả chúng ta sẽ phải chết ở đây!"
Jeet suýt nữa làm trái lệnh.
Nét mặt Andres trở nên hung ác, anh ta nói: "Điều đội quân bảo vệ thành phố của Bozeman tới đây!"
Nghe thấy anh ta nói vậy, ánh mắt Jeet sáng lên.
Dù Quân Đế có mạnh hơn chăng nữa, không lẽ còn mạnh hơn cả máy bay chiến đấu với xe tăng?
"Phòng thủ!"
Andres bình tĩnh ra lệnh: "Trước khi quân viện trợ tới phải phòng thủ được bến tàu, không được để cho Quân Đế trốn thoát!"
"Vâng..."
Jeet bất chấp khó khăn nhận lời.
Khoảng trăm thành viên còn sống của MI5 vội vàng tản đi trốn ở khắp các góc hẻo lánh ở cảng.
Cùng lúc đó.
Nalisa đang ở trong tòa cao ốc hít sâu một hơi.
"Đoàng đoàng đoàng..."
Tiếng súng đột nhiên vang lên bên trong tòa nhà.
Mười mấy thành viên còn lại của MI5 chưa rút lui không phản ứng kịp, liên tục có người ngã xuống đất.
Ngay sau đó, một người dính đầy máu xuất hiện trong ánh mắt chăm chú của Nalisa.
"Quân Đế!"
"Thế nào, màn kịch vừa rồi xuất sắc không?"
Vừa nói Lý Trạch Vũ vừa cởi áo sơ mi đẫm máu trên người xuống, để trần cánh tay đi tới gần Nalisa.
"Anh định làm gì?"
Nalisa cau mày.
Lý Trạch Vũ cười toe toét, nói: "Người hầu đáng yêu, giờ hãy tới đây hầu hạ chủ nhân đi!"
Nalisa chưa kịp phản ứng thì hai tay đã bị Lý Trạch Vũ tóm chặt, kéo mạnh một cái đè ép mặt cô ta vào vách tường.
Xít!
Lý Trạch Vũ dùng bàn tay khác cởi quần của Nalisa.
"Quân Đế, anh không thể... Đừng... Á!"
Cảm xúc sợ hãi lập tức chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ của Nalisa.
Lý Trạch Vũ không mất lý trí, giờ hắn làm vậy là vì cơn giận của hắn đang rất lớn.
Sau đợt giết chóc, hắn cần phải phát tiết. Mà nữ hầu gái này chính là vật để hắn phát tiết tốt nhất.
"Đừng mà... Dừng lại..."
Khóe mắt Nalisa rớm ra một chút nước mắt trong veo.
Cô ta không ghét người đàn ông này, ngược lại hơi thở cuồng dã mạnh mẽ của giống đực trên người hắn lại khiến cô ta mê như điếu đổ.
Về phần tại sao lại khóc, đương nhiên là vì cô ta không cam tâm lần đầu của mình lại bị mất vào lúc này.
Hắn không thể đi dùng bữa với nhau đầu tiên, sau đó đi xem phim, tặng một bó hoa hồng đẹp đẽ, rồi bắt đầu tiến tới trong bầu không khí lãng mạn à?
Đúng là một tên đáng ghét khốn nạn!