Phái Nga Mi có thể có một đệ tử xuất sắc như Tề Tiên Nhi đây, sau này chắc chắn sẽ quật khởi lần nữa.
“Ây da!” Lúc kiếm khí bén nhọn đánh tới, Lý Trạch Vũ giả vờ không có năng lực tránh thoát, dưới tình thế cấp bách nhảy khỏi sân đấu võ.
“A!”
“A…” Người toàn trường trợn mắt há mồm.
Lý Trạch Vũ nhảy khỏi sân đấu võ, cũng đại diện cho hắn đã thua.
Mặc dù Huyền Tâm cũng không muốn tiếp nhận kết quả này, nhưng sự thật chính là sự thật, làm trọng tài ông ấy cũng không thể thiên vị vì Lý Trạch Vũ đại biểu cho Đạo Môn được.
“Mẹ nó, mẹ nó sao hắn có thể…”
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.”
“Giả vờ, chắc chắn là giả vờ…”
Người xem cuộc chiến không tiếp nhận được kết quả này, trong lúc nhất thời vô số ám khí như trứng thối, rau nát, cà chua đủ loại bay thẳng về phía Lý Trạch Vũ.
“Vèo vèo!” Dường như Lý Đại đương gia đã sớm dự đoán được, thân hình lóe lên biến mất không còn thấy bóng dáng.
“Mẹ nó, đây chắc chắn là giả vờ, chúng ta tìm hai tên kia đòi lại tiền.”
“Đúng, nhất định phải đòi lại tiền.”
“Không trả lại tiền, đánh gãy hai chân của hắn…”
Hơn hai trăm võ lâm hào kiệt đặt cược đã tụ tập lại một chỗ, muốn tìm Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong đòi lại tiền.
Nhưng mà đúng lúc này.
“Bằng bằng vằng…” Bỗng nhiên tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên.
Đám người ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy hai người đàn ông mỗi người ôm một cái súng máy.
“Thắng thua rất bình thường, ai không chơi nổi thì tiến lên trước một bước.” Cẩu Phú Quý ngang ngược dí họng súng vào đám đông.
“Luận võ có trọng tài đó, nếu như theo các người nói hai anh em chúng tôi lừa đảo, vậy chẳng phải nói rõ chúng tôi thu mua trọng tài à?” Vật Tương Vong trả đũa.
Mẹ nó! Ông đây chọc giận các người à?
Khóe miệng Huyền Tâm hung hăng co rút mấy lần, hoàn toàn không nghĩ tới hai người kia lại có thể kéo ông ấy xuống nước…
Đừng thấy Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong trung thực chất phác, hai anh em này cũng không hạng người nhân từ nương tay.
Có chơi có chịu, ai dám hack tiền của hắn thử?
Chơi không chết mấy người.
Đạo sĩ Thanh Phong mắt thấy tình thế càng nghiêm trọng, lúc này đứng dậy khuyên can mọi người: “Chư vị, mọi người tận mắt chứng kiến kết quả, không tồn tại sự che mắt nào cả.”
“Tại sao không có sự giả dối nào? Lý Trạch Vũ là giả vờ thua bởi Tề Tiên Nhi.”
“Trả tiền mồ hôi nước mắt cho chúng tôi.”
Đám người lòng đầy căm phẫn.
Ai cũng không chú ý tới ngay khoảnh khắc đạo sĩ Thanh Phong đứng ra khuyên can, hai bóng người lén lút đục nước béo cò rời đi.
“Hai tên kia đâu?”
“Chạy rồi!”
“Mọi người mau đuổi theo…”
Cùng lúc đó, một chiếc máy bay trực thăng từ trên Đạo Môn bay nhanh rời đi.
“Thiếu gia, những tên kia có thể chạy tới Hoàng Thành đuổi theo giết anh không?” Vật Tương Vong lo lắng.