“Alo!”
“Sư thúc tổ, việc lớn không tốt...”
Cuộc gọi vừa được kết nối thì đã có một giọng nói của Hỏa Phượng!
Cả người Lý Trạch Vũ đột nhiên chấn động, trầm ngâm hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Trên đường chúng tôi trở về Tiêu Dao Cung từ Đạo môn thì gặp phải cao thủ phục kích, Thánh Nữ và cả Thanh Phượng đều bị bắt đi, chỉ có một mình tôi may mắn chạy thoát!”
Tắt điện thoại, Lý Trạch Vũ mới ý thức được tình thế nghiêm trọng.
Tiêu Dao Cung chính là một trong tam đại thánh địa, ai trong chốn giang hồ mà lại dám xuống tay với họ?
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Cẩn Hoa thấy sắc mặt của hắn thay đổi thì mở miệng dò hỏi.
Lý Trạch Vũ đang muốn mở miệng thì tiếng điện thoại lại vang lên.
Lần này người gọi cho hắn là ni cô Tuệ Vân của phái Nga Mi!
Phái Nga Mi cũng bị đột kích, hơn nữa cả sư thái Diệt Tình và Tề Tiên Nhi cũng bị bắt đi.
Lý Trạch Vũ ngửi được một mùi âm mưu.
Rời khỏi phủ Long Chủ, Lý Trạch Vũ gọi cho Lý Định Quốc trước.
“Ông Lý, lập tức phái Quân Đao Doanh dưới trướng của ông cho cháu mượn.”
“Phát sinh chuyện gì à?”
Lý Định Quốc hoang mang.
“Đừng hỏi nhiều như vậy làm gì, bây giờ ông mau cho tiểu đoàn chạy tới đất Thục, cháu sẽ gửi vị trí cụ thể cho ông qua điện thoại!”
Lý Trạch Vũ nói xong thì lập tức cúp máy, ngay sau đó điều khiển phi cơ đi tới đất Thục.
Sắc trời dần tối.
Lúc Lý Trạch Vũ đến nơi thì đã có một tiểu đoàn gần hai trăm người chờ sẵn.
Đội trưởng dẫn đầu tên là Tằng Thiết Ngưu, Lý Trạch Vũ nhận ra gã, đó là em trai của cảnh vệ bên cạnh Lý Viễn Sơn - Tằng Thiết Trụ.
“Chú Thiết Ngưu, chú dẫn mọi người đi ẩn nấp trước đi đã.”
Lý Trạch Vũ phân phó.
“Đã rõ!”
Mặc dù Tằng Thiết Ngưu không biết Lý Trạch Vũ muốn làm gì, nhưng phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân.
Nếu Lý Định Quốc đã giao bọn họ cho Lý Trạch Vũ chỉ huy thì bọn họ cũng chỉ biết phục tùng, sẽ không hỏi nhiều!
Ánh trăng trên cao.
Lý Trạch Vũ hút một điếu thuốc, cả người lâm vào trầm tư.
Nửa tiếng sau, một bóng người bay vút tới dưới ánh trăng.
“Sư thúc tổ!”
Là Hỏa Phượng.
Trông cô ta rất nhếch nhác, trên người còn có vài vết bầm tím.
Lý Trạch Vũ mở miệng hỏi: “Biết kẻ bắt bọn họ đi là ai không?”
“Không rõ lắm!”
Hỏa Phượng lắc đầu.
“Đã thông báo cho sư tỷ của tôi chưa?” Lý Trạch Vũ hỏi thêm một câu.
Hỏa Phượng lại lắc đầu nói: “Chuyện xảy ra quá vội vàng, tôi chưa kịp thông báo cho cung chủ!”
Lý Trạch Vũ như suy tư gì đó mà gật đầu.
“Sư thúc tổ, tôi nghi ngờ những kẻ đó là tàn dư của Vu giáo...”
Hỏa Phượng còn định nói thêm thì đã bị Lý Trạch Vũ xua tay chặn lại: “Trước hết đừng nói gì cả, chờ một người đến!”