Tại nước Mỹ, Nhà Trắng.
Một đám nhân vật tai to mặt lớn với Elif là người dẫn đầu đã tề tựu đông đủ, họ bình tĩnh ngồi tại chỗ. Nhìn chung, ai cũng mặt ủ mày chau, tới cả đại tướng năm sao Bruce ngồi ngay chính giữa cũng sa sầm mặt. Kỳ thật, U Linh chết hay sống chẳng đáng để họ quan tâm tới, điều họ thật sự để ý là đội quân át chủ bài - đội đặc nhiệm SEAL!
“Là ai đề xuất phái đội đặc nhiệm SEAL đi đối phó Quân Đế? Là ai thề non hẹn biển rằng có thể dùng Quân Đế đổi tiến sĩ Chử về?” Elif chĩa thẳng mũi dùi vào Bruce.
Nhóm Yori đồng thời hướng mắt về phía Bruce, có người đang cười trên nỗi đau của người khác, cũng có kẻ thấy đồng cảm.
“Tôi sẽ giải quyết tốt chuyện này.” Chỉ mới một đêm không gặp mà Bruce như già thêm mười tuổi, lúc nói chuyện cũng ỉu xỉu, chẳng còn chút tinh thần.
Elif cười khẩy: “Thứ lỗi nhưng chuyện đã đến nước này rồi, ông định giải quyết kiểu gì nữa đây, hả ông Bruce?”
“Tôi đã nói sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng về chuyện này rồi mà.” Bruce nghiêm giọng đáp.
Elif lại nhún vai, mỉm cười sâu xa: “Ông không cần giải thích với bọn tôi, đi mà giải thích với người bên hai viện ấy.”
Nghe vậy, Bruce cau mày. Một khi chuyện này bị những người có mặt ở đây phản ánh lại với hai viện của quốc hội, thế thì thiệt hại từ việc đội đặc nhiệm SEAL bị tiêu diệt sẽ đổ hết lên đầu ông ta. Tới lúc đố, dù muốn xin về hưu sớm cũng quá xa vời, chỉ còn mỗi con đường xuống đài vì bị bãi miễn thôi.
Bruce hít sâu một hơi, đảo mắt nhìn quanh, sau đó cất cao giọng, hùng hồn hứa hẹn: “Đích thân tôi sẽ ra trận tróc nã Quân Đế, đồng thời ép hắn đưa tiến sĩ Chử trở về, tới lúc đó… tôi sẽ tự nói lời tạm biệt với hai viện.”
Mọi người có mặt tại đây đều nhận ra ý khẩn cầu đằng sau câu nói này, nhưng họ cũng rất hiểu cho Bruce, bởi suy cho cùng thì đãi ngộ khi về hưu sớm vẫn tốt hơn là xuống đài vì bị bãi miễn nhiều.
“Chủ tịch Elif.” Vừa nói, Bruce vừa nhìn Elif, dù trong lòng chỉ hận không thể dẫm đạp đối phương dưới chân, nhưng trên mặt vẫn cố gắng để lộ nụ cười thân thiện: “Tôi cảm thấy nếu để ông liên nhiệm chức chủ tịch quốc hội thì người dân sẽ hạnh phúc hơn nhiều, thế nên lá phiếu trong tay tôi nhất định sẽ để dành cho ông.”
Nghe vậy, hai mắt của Elif sáng rực lên, không quên mỉm cười thiện chí với Bruce. Ai cũng biết vài ngày tới sẽ tiến hành bầu Chủ tịch quốc hội, và lần này, trong số những ứng cử viên có không ít đối thủ mạnh. Một khi Bruce thẳng thắn tỏ thái độ sẽ ủng hộ ông ta, vậy khả năng ông ta được liên nhiệm là rất lớn. Nếu đã được hưởng lợi trong chuyện này, tất nhiên Elif sẽ không đối chọi gay gắt làm gì nữa.
Bruce lại hứa hẹn: “Các vị, lần này tôi tuyệt đối không thất bại đâu.”
Mọi người im lặng, xem như đồng ý.
Cùng lúc này, tại cung điện Buckingham, nước Anh.
Tin tức Quân Đế tiêu diệt U Linh Đại Đế cũng đã truyền đến tai Alex, khiến ông ta hoảng sợ ra mặt. Nhưng không phải ông ta sợ vì chuyện U Linh Đại Đế bị diệt, dù sao ông ta cũng từng lĩnh giáo về thực lực của Quân Đế và quân U Minh. Thứ khiến tâm trí ông ta rối bời là việc đội đặc nhiệm SEAL bị tiêu diệt kìa.
Dĩ nhiên, nếu cả chiến đội Loucester cũng bị đánh tới chẳng còn mảnh giáp, thì ông ta cũng chẳng mảy may nghi ngờ chuyện Quân Đế có đủ thực lực diệt trừ đội đặc nhiệm SEAL.
Nhưng có thực lực, không đồng nghĩa với việc chắc chắn sẽ làm. Vì nếu vậy sẽ tương đương với Quân Đến hoàn toàn trở mặt với nước Mỹ, và nước Mỹ cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
Nghĩ tới đây, nếu không vì con gái của mình, có lẽ Alex cũng chẳng dễ dàng buông tha cho Quân Đế đâu.
“Sao tên này cứ hở ra là gây chuyện vậy.” Alex tức giận mắng.
Nalisa lắc đầu nói: “Cha à, không phải anh ấy thích gây chuyện, lần này rõ ràng là do đội đặc nhiệm SEAL nhúng tay giúp đỡ U Linh nhưng không thành, bị anh ấy tiêu diệt ngược lại cơ mà, xét về mặt pháp luật thì hành vi này của anh ấy được xem là tự vệ chính đáng đấy.”
Chẳng biết vì đã phát sinh quan hệ với nhau hay không mà trong đầu cô thường xuyên hiện lên bóng dáng của Lý Trạch Vũ.
Thấy con gái ngày càng mê muội Quân Đế, Alex thở dài, cảm thấy đầu đau như búa bổ. Ông ta biết dù có khuyên cỡ nào đi nữa, đứa con gái này sẽ chẳng chịu buông tay Quân Đế. Vấn đề là ông ta thật sự không muốn để một kẻ hay gây rắc rối như vậy trở thành con rể của mình…
Nalisa lại xin xỏ: “Cha ơi, chắc chắn bên phía nước Mỹ sẽ trả thù anh ấy cho xem, cha nhất định phải nghĩ cách giúp anh ấy.”
“Cha đã tuyên bố thẳng thừng với Elif rồi, ai dám ra tay với Quân Đế, cha sẽ liều mạng với kẻ đó, con yên tâm đi.” Alex trả lời một cách có lệ.
Ngờ đâu Nalisa lại ôm lấy tay ông ta, oán giận rằng: “Trước đó họ cũng hứa với cha sẽ không xuống tay với Quân Đế đấy thôi, nhưng kết quả thì sao? Vừa quay đầu lại đã lập tức phái đội đặc nhiệm SEAL đi giúp điện U Linh, chẳng lẽ nhiều năm trôi qua vậy rồi mà cha vẫn còn chưa nhìn rõ bản mặt của đám người Mỹ đó sao?”