"Bây giờ tôi không đi được."
Trần Thanh Tuyết nhíu mày, nói: "Anh là vị hôn phu của tôi, anh không thể gói một ít đồ ăn mang qua đây cho tôi được à?"
Nghe câu này, biểu cảm của Diệp Khuynh Thành đang ở bên cạnh bỗng trở nên phức tạp.
Lý Trạch Vũ vẫn cứ đờ ra.
Hình như đây là lần đầu tiên Trần Thanh Tuyết lôi cái danh "vị hôn thê" kia ra để nói trước mặt người khác.
"Rốt cuộc anh có đi hay không?"
Thấy Lý Trạch Vũ vẫn lần chần, Trần Thanh Tuyết nghiêm mặt hỏi.
"Được rồi."
Lý Trạch Vũ nhận lời.
Nghe vậy, Trần Thanh Tuyết lập tức mỉm cười vui vẻ, đồng thời đưa mắt nhìn Diệp Khuynh Thành một cách sâu xa.
Chẳng cần nói cũng biết là đang khiêu khích!
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành hơi khựng lại, nhưng cô không lên tiếng, chỉ dõi mắt nhìn theo bóng lưng Lý Trạch Vũ rời đi, tim cô thắt lại như bị ai bóp nghẹt.
Đêm đó, thị trường chứng khoán xảy ra biến động khổng lồ.
Khoa học kỹ thuật Vân Dương và nhà họ Khương đầu tư hàng trăm tỷ tiền vốn, con số khủng khiếp đến mức người theo dõi cảm thấy choáng váng.
Giống như câu nói "trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết", hai nhân vật truyền kỳ của giới tài chính là Myhill và Hafit bắt đầu điên cuồng tấn công và hạ nhau.
Một số doanh nghiệp nhỏ trở thành con cừu đợi bị làm thịt trong mắt hai người.
Đêm nay chắc chắn là một đêm không ngủ.
Những người theo dõi không chỉ là "cá mập" của giới kinh doanh mà còn có cả rất nhiều thế lực trên các lĩnh vực khác cũng tập trung chú ý.
Tất cả mọi người đều muốn biết, một nhà họ Khương dốc toàn lực liệu có thể lật đổ nhà họ Lý đang như mặt trời ban trưa xuống khỏi ngai vàng hay không!
Ba giờ mười lăm phút sáng.
Nhà họ Khương.
"Không thể nào!"
"Làm sao tôi có thể bị lừa gạt bởi lớp nguỵ trang này chứ! Myhill không thể nào thắng được tôi!"
Hafit nhìn chằm chặp vào dữ liệu trên màn hình, đôi mắt đỏ ngầu một cách đáng sợ.
Khương Thượng Đức nhìn kết quả trên màn hình, lảo đảo ngã ngồi lên ghế sô pha.
"Cha!"
Khương Chính Hoằng lật đật chạy qua đỡ.
"Sao lại thế!"
Ánh mắt Khương Thượng Đức trở nên mơ màng, người run bần bật.
"Không, vẫn còn cơ hội!"
Hafit đột nhiên hô lớn.
Cha con Khương Thượng Đức và Khương Chính Hoằng đồng thời nhìn gã.
"Hafit còn cách đối phó nào không?"
"Ngài là ngón tay vàng, nhất định sẽ có cách xoay chuyển tình thế!"
Khương Thượng Đức nhìn đối phương, lòng đầy niềm tin hy vọng.
Hafit nặng nề gật đầu, nói: "Đúng, chỉ cần các người rót cho tôi thêm ba trăm tỷ, tôi sẽ giành lại những tổn thất trước đó ngay lập tức. Hơn nữa tôi cũng đã tìm ra quỷ kế của Myhill, ông ta chắc chắn sẽ thua!"
Lại đòi ba trăm tỷ nữa!
Khóe miệng Khương Thượng Đức co giật mấy cái.
Gom đủ sáu trăm tỷ đã là cực hạn của nhà họ Khương. Nếu mất đi khoản tiền khổng lò này, ít nhất một nửa số doanh nghiệp của họ sẽ phá sản!
Nhưng dù vậy, đế chế thương nghiệp của nhà họ Khương cũng vẫn sẽ không sụp đổ.